Chu Chính do dự một lát, cuối cùng lựa chọn chấp nhận hiện thực. Sau đó hắn rất nhanh chóng đem 900 hồn lực ném vào 【 Lôi Điện Thập Bát Kích 】, đẩy môn võ học hệ Lôi này lên tới đỉnh phong. “Lôi Điện Thập Bát Kích Lv1→Lv9, khí huyết +90, tinh thần +90. Lôi Điện Thập Bát Kích viên mãn, hiệu ứng viên mãn: Lôi điện Pháp Vương.” “Lôi điện Pháp Vương: Uy lực võ học hệ Lôi tăng 60%, mỗi lần công kích có 1% xác suất gây ra sát thương chuẩn.” Hình như...cũng không tệ. Chu Chính vuốt cằm, có chút suy nghĩ. Thực ra, sau khi đã chấp nhận những cái tên chiêu thức kỳ quặc kia thì công bằng mà nói, Lôi Điện Thập Bát Kích vẫn là một bộ võ học hệ Lôi hết sức ưu tú. Hơn nữa, hiệu ứng viên mãn Lôi điện Pháp Vương còn tăng 60% cho võ học hệ Lôi. Nếu tính cả lệnh bài Lôi Thần mang thêm 10% và 10% tăng thêm ngoài hạn của 【Lôi Hải Thần Hoàng】sau khi mở ra, thì thực lực tăng lên có thể đạt đến 80%, gần như sắp tăng gấp đôi. Nếu lại tính cả chân khí tiên thiên mang theo hai triệu Von sát thương lôi điện, ba loại sát thương hỏa diễm, cùng các trạng thái không nhìn phòng ngự, tê liệt cộng vào... “Ta đơn giản vô địch! Sau này xin gọi ta là máy chữ lôi điện, đụt đụt đụt!” Chu Chính đắc ý trong lòng. Thật ra, có một điều mà Chu Chính chưa để ý. Cái hiệu ứng viên mãn Lôi điện Pháp Vương này sở dĩ quý giá, quan trọng nhất không phải là tăng thực lực, mà là 1% xác suất gây ra sát thương chuẩn kia. Chờ sau này Chu Chính sẽ rõ, độ quan trọng của sát thương chuẩn. Đây là năng lực cần thiết để thiên kiêu chiến vượt cấp. Phẩm giai của võ giả càng cao, hiệu quả giảm thương đi kèm sẽ càng được tăng lên tương ứng, những trị số này mặc dù trong hệ thống không hiện, nhưng vẫn hiển nhiên tồn tại. Đến tam phẩm trở lên, về cơ bản trừ võ giả cùng phẩm giai ra, võ giả thấp hơn tam phẩm rất khó gây sát thương lên đối phương. Mà sát thương chuẩn lại là thủ đoạn duy nhất khắc chế giảm thương. Lấy một ví dụ... Chu Chính một quyền gây ra sát thương chuẩn có thể từ 1 đến 10 điểm, lượng máu của một võ giả cao vị là 400, nói cách khác, Chu Chính chỉ cần có vận may, đồng thời kiên trì, về mặt lý thuyết, chỉ cần 400 lần công kích kèm theo sát thương chuẩn là có thể đánh nổ đối phương. Dựa theo xác suất 1% thì cũng chỉ khoảng 40000 lần mà thôi. Đương nhiên, đây chỉ là số liệu trên lý thuyết. Khả năng cao hơn là Chu Chính bị đối phương tiện tay chụp chết. Sau khi nhiệm vụ chính tuyến đạt thành, vòng năm nhiệm vụ chính tuyến được kích hoạt. “Hệ thống nhắc nhở: Ngài đã kích hoạt vòng năm nhiệm vụ chính tuyến ——【Địa Thượng Phật Quốc】.” “Nhắc nhở nhiệm vụ: Tai họa đang rất căng thẳng, Cửu Nguyệt Thành khó mà thoát khỏi, trong thời đại diệt vong này, ngươi sẽ chọn như thế nào?” “Yêu cầu nhiệm vụ: Xin hãy nhanh chóng tìm kiếm một tông môn căn cứ thích hợp, khai tông lập phái, tái hiện vinh quang Địa Thượng Phật Quốc khi xưa.” “Ban thưởng cơ bản: Kiến trúc đặc thù tông môn *1.” “Nhắc nhở nhiệm vụ: Thành lập tông phái có khả năng rất lớn dẫn tới dị biến công thành.” Trong lòng Chu Chính run lên. Vòng năm nhiệm vụ chính tuyến mà đã xuất hiện yêu cầu khai tông lập phái. Hắn khẽ lắc đầu. Bây giờ, sự chuẩn bị của bản thân còn khá thiếu thốn, khai tông lập phái cũng cần từng bước, việc cấp bách nhất là tìm kiếm tông môn căn cứ thích hợp. “Xem ra phải nhanh chóng đi thăm dò lăng mộ núi, hôm nay sẽ lên đường.” Sau khi quyết định, Chu Chính đi ra hậu viện, hắn rẽ trái rẽ phải trong phủ thành chủ, rất nhanh đã đến một tòa thiên viện. Nơi này vốn là nội viện phủ thành chủ, nơi ở của thân quyến, nhưng vì Chu Chính cô gia quả nhân nên bị hắn chiếm giữ thì tự nhiên cũng hoang phế. Sân nhỏ nơi này cực lớn, đẩy cửa bước vào, đầu tiên nhìn thấy lò lửa, ống bễ, cái thớt gỗ, những thứ này đều là công cụ Chu Chính dùng để chế tạo máy móc quan tạo vật. Bên cạnh còn có không ít vật liệu rải rác. Ở một bên thiên viện đặt ngay ngắn mười chiếc Xích Lân Long Xa, một trong số đó bỗng dưng xuất hiện, những chiếc long xa vảy đỏ này do hắn tận dụng thời gian rảnh chế tạo, hắn cất mấy cơ quan này vào Tu Di nạp giới. Bên cạnh Xích Lân Long Xa, Cự Linh Vương đang nằm ngửa trên mặt đất, lúc này nó đang nhàm chán đếm mặt trời. Thấy Chu Chính tới gần, nó ồm ồm hỏi: “Chủ nhân, chúng ta bao giờ về? Ở đây chán sắp chết.” Đại triệu hoán thuật của Chu Chính chỉ có thể triệu hoán chứ không thể đưa về bản gốc, nên không có cách nào đưa Cự Linh Vương Nguyên Lộ về, chỉ có thể tạm thời đợi trong phủ thành chủ, mà hình thể của nó lại quá đặc thù, Chu Chính lo lắng thân phận dị biến của Cự Linh Vương bị phát hiện, nên ra lệnh cho nó không được cởi cơ quan chiến giáp ra. Lần này làm cho Cự Linh Vương buồn bực muốn chết, mỗi ngày có sức lực không có chỗ dùng, nhất là sau khi uống hết cả hầu nhi tửu mang theo... “Hôm nay chúng ta sẽ lên đường.” Chu Chính cười nói. “Thật sao?” Cự Linh Vương nhảy lên ba thước, tin tức này làm nó kích động muốn chết, múa tay múa chân một hồi. Chu Chính lắc đầu, không để ý đến sự hưng phấn của Cự Linh Vương, mà đi thẳng tới trước bàn làm việc, lấy Quy Ngưu côn ra từ Tu Di nạp giới. “Giống như ta dự liệu, cảm xúc phẫn nộ kiệt ngạo của con Quy trâu không ảnh hưởng đến ta…” Khoảng thời gian này, mỗi đêm hắn đều sẽ lén lút trốn ra ngoài thành, dùng Quy Ngưu côn ở khu đất trống bên ngoài. Mỗi khi trong lòng hắn bạo ngược dâng lên, một tia mát lạnh sẽ từ xương sọ truyền ra, cảm xúc bạo ngược lập tức như tuyết tháng ba, tan biến không còn một mảnh. Nhưng Chu Chính cũng rất lo lắng. Lệnh bài Lôi Thần, Quy Ngưu côn, Linh Lung Bảo Tháp...Ba vật này đều là bảo vật uy lực bất phàm, trong đó Linh Lung Bảo Tháp có giá trị cao nhất. Cái tên Lôi Thần chết một cách oan ức trong núi rừng không tên mà có được những bảo vật này, chắc chắn là danh tướng nổi tiếng của đại càn vương triều. Những thứ khác thì còn đỡ, Quy Ngưu côn là một thứ vũ khí thường dùng, người quen biết nhiều vô kể, nếu vì cái này mà gặp xui xẻo thì Chu Chính ngoài chửi bản thân ngu xuẩn thì còn có thể nói gì? Vì vậy, hắn quyết định cải tạo sơ qua Quy Ngưu côn, chỉ cần có thể che mắt thiên hạ là được. Nhưng Cơ Quan thuật lại không nhắc qua việc cải tạo vũ khí, mà hắn lại không có chức nghiệp thợ rèn, nhất thời cảm thấy hơi lúng túng. Tuy hắn có một cái lò lửa lớn, nhưng Chu Chính không dám trực tiếp ném vào để rèn lại hình dạng, nếu không cẩn thận làm hỏng Quy Ngưu côn thì hắn thật sự không có chỗ mà khóc. Thật ra, hắn cũng có chút quá lo lắng, với độ cứng của Quy Ngưu côn, coi như có đem nung trong lò lửa ba tháng năm cũng chưa chắc bị tổn hại chút nào... Đúng lúc này, hắn thấy ở góc sân nhỏ chất đống mấy thùng sơn, sơn màu đỏ, màu vàng còn lại khá nhiều. Lúc này, hắn đặc biệt điều chỉnh phương pháp điều chế sơn dùng để quét vôi cho Đại Địa Titan. Phương pháp pha sơn đến từ thế giới hiện thực, đặc tính là độ bám dính cao. Ánh mắt Chu Chính không khỏi sáng lên... Tin tức thành chủ không thấy đang lan truyền nhanh chóng trong những nhân vật chủ chốt của chính quyền mới Cửu Nguyệt Thành… Chư Cát Đăng là người biết cuối cùng. Hắn vừa tham quan diễn tập của huyết y vệ quân thì nghe được tin này, suýt nữa vách tế bào bị tách rời ngay tại chỗ. “Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?” Hắn lo lắng hỏi, vì chạy quá nhanh nên nói chuyện cũng có chút thở dốc. “Chúng tôi cũng không biết...hôm nay hộ vệ phát hiện thành chủ không thấy...chăn đệm trong phòng ngay ngắn, trên bàn có để một phong thư.” Thái Nghị đầy mồ hôi, đưa một phong thư cho Chư Cát Đăng xem. Mọi người lập tức xúm lại. Trên tờ giấy đầy những dấu tay màu đen, chữ viết như gà bới. “Ai có thể giải thích cho ta, cái vẽ trên này là cái gì vậy?” Chư Cát Đăng ngơ ngác... Cùng lúc đó, Chu Chính đã quay về di tích Sất Lôi Tông, phất tay thả ra mười chiếc Xích Lân Long Xa, hắn chỉ vào Vạn Tượng Kiếm Tháp, chỉ huy một đám Cự Linh Binh. “Trừ tòa tháp này, dọn hết cho ta!”