Ta Có Một Tòa Thành Ác Mộng

Chương 174: Thi bà tàng bảo, thần bí sách

"Chương 174: Thi bà tàng bảo, thần bí sách “Không nên đến gần ta, ngươi cái tên biến thái thích đụng chạm chỗ kín người khác." Giọng Tinh Lạc Tuyết lạc đi hẳn. Nàng lúc này đang rất hoảng sợ, không ngờ người đàn ông trông ôn hòa trước mặt lại có một mặt dữ tợn kinh khủng đến vậy? Có lẽ A Tả nói đúng, mỗi người đàn ông trong lòng đều có một Ác Ma? Chu Chính cũng kịp phản ứng, nghĩ do bộ dạng chiến đấu vừa rồi của mình dọa cô gái trước mắt, hắn cũng có chút dở khóc dở cười. Lúc đó hắn đang trong trận chiến kịch liệt, trong lòng chỉ nghĩ làm sao giết đối phương hiệu quả nhất, lúc đó đã đánh đến mắt đỏ, còn hơi đâu mà phân biệt nên đâm từ lỗ nào a. Cứ dùng sức đấm là xong thôi...... Dù sao Chu Chính nghĩ nghĩ, vẫn quyết định giải thích một chút. Cô gái cũng xuất hiện ở trong núi linh cữu, nhìn dáng vẻ quen thuộc nơi này, có lẽ có thể thông qua nàng biết chút tình hình về núi linh cữu. Nghĩ đến đây, Chu Chính ho nhẹ một tiếng, mặt mày nghiêm túc giải thích: “Mấy tên này kỳ quặc lắm, thật ra cấu tạo của bọn chúng khác chúng ta.”“Đúng là cũng có hình người mà?” Tinh Lạc Tuyết vẫn còn hơi do dự, yếu ớt nói. “Chỉ là trông giống thôi, không tin ngươi đến xem thử.” Chu Chính nhẹ giọng nói. Tinh Lạc Tuyết nghĩ lại cũng có lý. Quái vật hình người chỉ là có bề ngoài giống người, nếu vì giống đồng loại mà sinh ra thương hại, yêu thích, đồng cảm thì chỉ làm mạng mình thêm ngắn thôi. Chỉ là vừa rồi cảnh tượng kia thật sự quá sốc, đả kích đến nàng hơi lớn. Chu Chính nghiêng người, ra hiệu Tinh Lạc Tuyết đi thăm dò. Tinh Lạc Tuyết tiến lên hai bước, định đi xem xét, nhưng dòng chân khí Huyết Ma thích ăn thịt người còn sót lại trong cơ thể lại đột ngột bộc phát. Lôi Hỏa dữ dội từ bên trong Huyết Ma ăn thịt người khuếch tán ra, rất nhanh thiêu nó thành một đống tro tàn. Chu Chính mẫn duệ nhìn thấy trong cơ thể Huyết Ma ăn thịt người có một viên sắt màu đỏ thẫm, hắn theo bản năng nhặt nó lên. Bỗng nhiên hắn hình như nhớ ra gì đó, ngẩng đầu nhìn lại. “Biến thái!” Tinh Lạc Tuyết kinh hô một tiếng. Nỗi sợ hãi dữ dội ập đến, khiến nàng cảm thấy không thể thở nổi. Hắn vừa rồi nhất định cố tình dụ mình qua đó, sau đó...... Nghĩ đến cảnh tượng kinh khủng, Tinh Lạc Tuyết vừa sợ hãi vừa cảnh giác lùi lại mấy bước, trên mặt là biểu cảm phức tạp nhưng rất khẳng định. Vẻ mặt ấy như muốn nói...... Xem, ngươi đúng là loại người mặt người dạ thú mà. Dưới ánh mắt chính nghĩa của cô gái, Chu Chính thẹn quá hóa giận. Xem ra hiểu lầm này không thể nào cởi bỏ được rồi. Nhưng hắn nhanh chóng kịp phản ứng, lão tử dựa vào cái gì phải giải thích chứ? Dù sao mọi người chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi, hiểu lầm thì hiểu lầm vậy, mà nghĩ lạc quan lên chút, nói không chừng ngày mai cô gái sẽ gặp chuyện không may đấy. Dù sao thế giới này cũng nguy hiểm như vậy mà. Chu Chính giờ phút này không có hứng thú tìm hiểu thông tin, dứt khoát chọn một tảng đá xanh sạch sẽ ngồi xuống, mở giao diện thuộc tính xem xét. Còn Tiểu Quyên thì vù một tiếng bay vào trong sơn động, bên trong có báu vật nó trân quý. Đầu tiên là hai thông báo giống nhau: “Chúc mừng người chơi 【 Chu Chính 】 tiêu diệt quái dị cấp họa 【 Thi yêu Huyết Ma ăn thịt người 】, thưởng khí huyết +200, tinh thần +100, hồn lực +800.” Chu Chính rất hài lòng. Chỉ săn hai con quái dị cấp họa thôi mà đã khiến hắn có được lợi ích tương đối lớn, vừa nghĩ đến trên núi linh cữu còn năm con quái dị cấp họa nữa, hắn liền hưng phấn hẳn lên. Ấn mở bảng thuộc tính nhân vật, tính cả số hồn lực mà hai con Huyết Ma ăn thịt người cung cấp, hắn tổng cộng có 3440 điểm hồn lực. Chu Chính lập tức đem 3000 điểm hồn lực đầu tư vào Ma Ni Thức. “Ma Ni Thức Lv12 → Lv15 (Phật Quang Lưu Ly Cốt gia trì) khí huyết +180, tinh thần +180, công hiệu Ma Ni Thức tăng cường.” Rất nhiều công hiệu của Ma Ni Thức lại tăng lên mạnh mẽ. Trong lòng Chu Chính phấn khởi. Hắn vuốt ve giới nạp Tu Di, nhưng trong lòng lại nghĩ về bộ võ học thần thoại không hoàn chỉnh 【 Tiên Thiên Hoàng Đô Biến 】. Hắn không ngừng dùng Ma Ni Thức khôi phục 【 Tiên Thiên Hoàng Đô Biến 】 những ngày này chưa từng gián đoạn, bây giờ Ma Ni Thức lại tiến triển, xem ra thời gian tái hiện 【 Tiên Thiên Hoàng Đô Biến 】 không còn xa. Đến lúc này, thuộc tính nhân vật của hắn lại thay đổi một lần nữa. 【 Khí huyết: 3222, tinh thần: 4038, hồn lực: 440. 】 Hắn tiếp tục kéo bảng xuống, rất nhanh xuất hiện giới thiệu về khối sắt đỏ thẫm kia. “Tên vật phẩm: Huyết Vẫn hồn sắt.”“Phẩm loại vật phẩm: Kỳ vật.”“Mô tả vật phẩm: Đây là kết tủa đặc thù trong cơ thể cương thi ăn thịt người của cột sống, ẩn chứa huyết khí và oán hồn, là món ăn mà nhiều quái dị yêu thích nhất, cũng có thể dùng làm vật liệu rèn đúc.”“Ghi chú: Ngươi có thể hiểu đơn giản là Ngưu Hoàng.” Lại một vật không có công dụng cụ thể, Chu Chính hơi thất vọng, nhưng rất nhanh cũng hài lòng. Hồn lực và thuộc tính mới là quan trọng nhất, Huyết Vẫn hồn sắt chỉ là một món đồ trang trí. Hắn lẳng lặng thu Huyết Vẫn hồn sắt vào giới nạp Tu Di. Mà đúng lúc này, Tiểu Quyên lại bay về, ghé vào tai hắn nhỏ giọng cầu xin. Tiểu gia hỏa này biết Chu Chính có trang bị không gian, hy vọng Chu Chính giúp nó đóng gói mang đi. Chu Chính gật đầu, tiện tay giúp thôi mà, hắn đi theo sau Tiểu Quyên vào trong sơn động... ... “Đây chính là bảo tàng của ngươi?” Chu Chính mặt mày cổ quái, vẻ mặt hết sức ghét bỏ. Bảo tàng của Tiểu Quyên cơ bản chỉ là một đống đồng nát sắt vụn, phàm thứ gì có thể lấp lánh đều bị nó thu thập về, xem như trân bảo. Không chịu nổi sự năn nỉ của Tiểu Quyên, hắn vẫn gom hết số "bảo tàng" này vào giới nạp Tu Di, đột nhiên hắn cầm một vật, động tác trên tay dừng lại. Đó là một quyển sách trang bìa được khảm nạm đủ loại kim cương, bề ngoài vô cùng xa hoa, cầm lên thấy nặng trĩu tay. Đồ tốt a...... Mắt Chu Chính sáng lên, không chút dấu vết cất quyển sách đó vào giới nạp Tu Di. Mấy món đồ phía sau thì cũng chẳng còn gì đáng khen nữa rồi, không có gì đáng nói...... Đúng lúc này, bên ngoài sơn động đột nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Tinh Lạc Tuyết, Chu Chính lập tức cảnh giác lên. Tiểu Quyên cậy mình nhỏ bé, vụng trộm chạy đi xem xét. Một lát sau, nó liền hoảng sợ chạy về. “Nhanh trốn đi, bên ngoài có một con Hàn Ly!”“Hàn Ly? Đó là cái gì? Đẳng cấp gì?” “Ít nhất còn lợi hại hơn hai tên cá ngốc nghếch kia nhiều.” Nó vội vàng nói, lao thẳng vào lòng Chu Chính trốn tránh. “Đùa sao, ngươi không phải là vua núi linh cữu à, sao núi linh cữu lại có nhiều thứ kinh khủng vậy?” Chu Chính như muốn phát điên. Hắn thu Tiểu Quyên về trong Minh Hà Hàn Thạch, chính mình lặng lẽ đến cửa sơn động, cẩn thận nhìn ra ngoài. Quả nhiên ở nơi xa trên trời, có một sinh vật màu lam đang bay lượn, đồng thời càng ngày càng gần. Chu Chính cố gắng vận hết thị lực, cuối cùng cũng thấy rõ bộ dáng con hung thú kia. Sinh vật kia đầu rồng không cánh, toàn thân phủ vảy rồng màu lam đậm, dưới ánh mặt trời lấp lánh như băng tinh, bốn móng vuốt như móc câu ánh lên vẻ sắc bén, toát lên vẻ uy nghiêm hoa lệ. “Tên này là long chủng sao, cực kỳ hung mãnh, cảm giác còn mạnh hơn quái dị cấp họa không biết bao nhiêu lần.” Đúng lúc này hắn chú ý đến Tinh Lạc Tuyết. Cô gái lúc này đang nằm gục ở nơi rất gần sơn động, mặt úp xuống, không rõ sống chết...... Còn Hàn Ly thì đang lượn vòng trên không của hai người, bất cứ lúc nào cũng có thể phát hiện ra cô gái. “Thật là......” Hắn không phải là Thánh Nhân, nhưng nếu tiện tay cứu được một mạng người, mà không làm, cảm giác đó chắc chắn sẽ khiến hắn khó chịu. Hắn hung hăng cắn răng một cái. Ngẩng đầu lên, phát hiện Hàn Ly còn rất xa, hắn lập tức thò người ra kéo cô gái vào sơn động. Bỗng nhiên trong tai hắn truyền đến một tiếng gào dài, âm thanh réo rắt du dương. Trong lòng Chu Chính giật mình. Một luồng hơi lạnh từ trên đầu ép xuống, đi kèm còn có uy áp khủng bố như sóng triều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận