Ta Có Một Tòa Thành Ác Mộng

Chương 267: Âm mưu tới gần, biển thủ

Trong đại sảnh vàng son lộng lẫy, tiếng người ồn ào náo nhiệt, đám miêu nữ lả lướt đi lại giữa những thực khách, bước chân nhẹ nhàng, uyển chuyển. Đường đao đẩy cửa bước vào, đưa tay chặn một miêu nữ lại. "Đi Tú Xuân Các." "Vâng." Miêu nữ nhẹ nhàng đáp, dẫn Đường đao đi vào sâu bên trong. Chẳng bao lâu, miêu nữ đưa Đường đao đến trước một căn phòng khách. Trên cửa bao sương treo một tấm biển gỗ nhỏ mạ vàng, cỡ bàn tay, khắc ba chữ Tú Xuân Các. Đường đao tiến lên gõ cửa một cái. "Ai đó?" Trong phòng có người cảnh giác hỏi. "Là ta." Đường đao đáp lời. Một hồi im lặng, cuối cùng trong phòng lại vang lên tiếng nói: "Vào đi." Đường đao đẩy cửa bước vào. Bên trong phòng khách tráng lệ phủ một lớp sa mỏng màu đỏ máu, trong không khí còn có mùi máu tươi nồng nặc, xộc thẳng vào mũi khiến người ta buồn nôn. Ở chính giữa bao sương, một bóng người cao gầy khoác trường bào đỏ thẫm đang ngồi, khuôn mặt có chút hư ảo, không thật. Đường đao đi vào bao sương, ngồi xuống đối diện huyết y nam tử. "Dạo này thế nào?" Huyết y nam tử hỏi. "Tân trấn thủ mới tới cơ bản không quản sự, hiện tại đội thủ vệ thứ ba đều do ta quản lý." Đường đao đắc ý nói. "Thuận lợi vậy sao?" Huyết y nam tử có chút kinh ngạc. "Tân trấn thủ không có bối cảnh gì, lại là Võ Sĩ, ta hơi dọa dẫm vài câu, hắn đã rất tin tưởng ta rồi." "Vậy thì dễ rồi, đại nhân gần đây lấy được một lô hàng từ thần khố, cần ngươi vận chuyển ra ngoài." "Thù lao thì sao?" "Gấp mười lần so với trước kia." "Nhiều vậy?" Đường đao thật sự kinh ngạc. Gấp mười lần thù lao. Đây chính là một khoản tiền kếch xù khiến ai nấy cũng phải điên cuồng. Thực ra đây không phải lần đầu Đường đao làm chuyện này. Vạn Tượng điện canh phòng nghiêm ngặt, muốn ra vào phải trải qua nhiều lớp kiểm tra, hơn nữa còn cần có phê thị của trấn thủ, những việc này đều phải lưu hồ sơ trong quân đoàn ác mộng. "Bởi vì trong đó có Thần khí." Huyết y nam nhân trầm giọng nói. "Thần, Thần khí!" Tâm thần Đường đao rung mạnh, theo bản năng muốn cự tuyệt. Nhưng lời từ chối vừa đến miệng lại bị nuốt trở vào. Là một lão làng trong đội thủ vệ thứ ba, nó hiểu rõ trọng lượng của Thần khí. Đó là bảo vật trân quý nhất của cả giáo đoàn! Một Thần khí mà lọt ra khỏi vạn tượng thần điện thì sẽ liên lụy đến rất nhiều người, và nó có lẽ chỉ là một mắt xích trong đó mà thôi. Hiện tại nó đã biết chuyện này, thì sao có thể làm ngơ được. Nếu như mình từ chối nói ra, e là hôm nay sẽ không ra khỏi được căn phòng này. "Ngươi rất thông minh, sau khi xong việc này, chúng ta không chỉ đảm bảo cho ngươi nửa đời sau giàu sang phú quý, mà còn sắp xếp cho ngươi thoát ly khỏi giáo đoàn." "Hơn nữa ngươi có thể mượn danh nghĩa tân trấn thủ để làm việc này, đến lúc đó thật có chuyện gì thì người gánh trách nhiệm đầu tiên cũng là hắn." Âm thanh của huyết y nam nhân vô cùng dụ dỗ. Thấy Đường đao im lặng, hắn đổi giọng, thâm trầm nói: "Dù sao chúng ta cũng đã có vài lần hợp tác rồi, đều là bạn cũ cả, ngươi nhất định sẽ giúp ta chứ?" Sắc mặt Đường đao thay đổi liên tục. Gần đây nó đã có chút dự cảm, cảm giác mình bị để mắt tới, có lẽ không bao lâu nữa người của ác mộng quân đoàn sẽ tìm đến. Cho nên nhân lúc đỉnh cao sự nghiệp mà ra tay kiếm một món lớn rồi bỏ trốn cũng là một con đường không tồi. Huyết y nam nhân không thúc giục, chỉ im lặng nhìn nó, chờ Đường đao đưa ra quyết định cuối cùng. Khoảng chừng thời gian một ấm trà, Đường đao ngẩng đầu, trong mắt còn kín đáo mang theo vài tia huyết sắc. "Ta muốn biết người đứng sau ngươi là ai, nó làm sao có thể đảm bảo an toàn cho ta?" Huyết y nam nhân mỉm cười, thốt ra một cái tên. Đồng tử của Đường đao bỗng co rút lại, trong ánh mắt lộ vẻ kinh hoàng. Chu Chính đi vào diễn võ sảnh, hắn về phòng nghỉ ngơi một lát, rồi lấy cuộn tình báo ra xem. Hắn từng trang từng trang xem xét tình báo liên quan đến vạn tượng thần điện, trong lòng suy nghĩ xem làm cách nào để trà trộn vào. Trong khoảng thời gian này, hắn đã dùng Định Thần Tinh Bàn xác nhận, bên trong Vạn Tượng điện đích thực có Thần khí tồn tại, hơn nữa không dưới mười món, có lẽ trong đó có cả tay phải Thần Chi thuộc về Tinh gia. Đang suy nghĩ, thì tiếng gõ cửa vang lên. "Vào đi." Chu Chính thu lại tâm tư nhìn ra cửa. Người bước vào chính là Đường đao, người đứng thứ hai trong đội hộ vệ thứ ba. Lúc này nó ôm một đống án tông và văn kiện lớn, đặt lên bàn của Chu Chính. "Thưa trấn thủ đại nhân, đây là những văn thư và án tông cần ngài xác nhận." "Ta chẳng phải đã nói, mấy chuyện nhỏ nhặt này tự ngươi giải quyết là được rồi sao." Chu Chính khoát tay, không để ý nói. "Thế nhưng theo quy củ, những thứ này cần ngài đóng dấu, không có ngài xác nhận, người dưới không dám tùy tiện làm việc." Đường đao nhỏ giọng giải thích. "Được thôi." Chu Chính cầm lấy từng tờ án tông lật xem, thấy toàn là những việc thường ngày mấy hôm nay. Có chuyện đổi ca tuần tra của đội thủ vệ, có việc xin điều phối vũ khí phòng cụ, cũng có việc chấp hành nhiệm vụ bên ngoài. "Lần này nhiệm vụ bên ngoài là ở đâu?" Chu Chính tiện miệng hỏi. "Đây là nhiệm vụ thuộc hạ nhận từ Thần Ân Điện, cần phải đi đến Thiên Thần Sơn thu thập một trăm cây thỏ tuyết chín cánh." Đường đao mặt không đổi sắc đáp. Cách làm này trong đội thủ vệ vô cùng phổ biến. Lúc không trực ca, đội thủ vệ cũng có thể ra ngoài nhận nhiệm vụ, kiếm thêm thần ân tệ. Chỉ cần số người ra ngoài không quá một phần tư số người hiện có là được. "Cần ta đi không?" Chu Chính tiện miệng hỏi. "Không cần, chỉ là một chuyện nhỏ thôi, đại nhân cứ ở bản bộ là được." Đường đao lập tức nói. Chu Chính gật đầu, hắn xem qua qua thấy không có vấn đề gì, liền lấy con dấu ra, chấm mực đóng dấu lên từng tờ một. Đường đao nhận lại những văn thư kia, trên mặt không giấu được vẻ tươi cười như có như không. Gió đêm se lạnh, trời cao thoáng đãng. Lòng Chu Chính rối bời, nhất thời không ngủ được, dứt khoát đi ra khỏi chỗ ở, đi dạo trên con đường đá giải sầu. Đường đá nơi đây được đào rất rộng rãi, cách chỗ ở không xa còn có một khu rừng, trong đó mọc rất nhiều đại thụ, ánh trăng lờ mờ chiếu xuống, càng thêm phần thanh lãnh. Chu Chính tìm một khoảng trống giữa mấy gốc cây mà ngồi xuống. Hắn hít sâu một hơi không khí trong lành, cảm thấy đầu óc lập tức tỉnh táo hơn nhiều. "Phải làm sao mới có thể vào được thần khố?" Với tư cách là trấn thủ, quyền hạn của hắn chỉ là canh giữ cửa lớn vạn tượng thần điện mà thôi, căn bản không vào được. Hơn nữa dù có may mắn vào được, bên trong thần khố còn có nhiều lớp cấm pháp bảo vệ, còn có Đại Thần Quan đời trước trấn giữ. Quá nhiều biện pháp phòng ngự khiến hắn không có cơ hội và thời gian để triển khai phục khắc Thần khí. Trước mắt, cách thành công chỉ còn một bước nữa, nhưng bước này lại là vực sâu vạn trượng, cảm giác thật sự có chút bế tắc. Trong lúc chán chường, Chu Chính lại lần nữa lấy Định Thần Tinh Bàn ra, đồng thời kích hoạt nó. Tầm nhìn của hắn đột nhiên nâng cao, lại một lần nữa tiến vào giao diện 【 Định Thần 】. Vô số điểm sáng phát ra thần huy rực rỡ tụ tập một chỗ, tạo thành một dòng Tinh Hà sáng chói —— đó chính là vạn tượng thần điện. "A, kia là cái gì?" Chu Chính đột nhiên thốt lên một tiếng khẽ. Bên trong giao diện 【 Định Thần 】, ba đạo thần huy chậm rãi tách khỏi dòng Tinh Hà sáng chói, di chuyển ra bên ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận