Ta Có Một Tòa Thành Ác Mộng

Chương 417: Đánh giết Tát Đán, Thế Giới Chi Chủ

"Chương 417: Đánh giết Tát Đán, Thế Giới Chi Chủ "Tát Đán đại nhân ở tại vương tọa màu đỏ tươi, bởi vì nơi đó có thể quan sát chiến trường huyết tinh." "Tát Đán đại nhân có sáu chi quân đoàn Ác Ma, mỗi chi quân đoàn có một quân trưởng, ba phó quân trưởng, cùng một số tướng lĩnh cao cấp, thực lực đều rất khủng bố." Hán tử trung niên trên đường đi không ngừng nói, kể hết những gì mình biết. Chu Chính dựa theo hướng dẫn của hán tử trung niên mà đi. Hắn để ý chuyện này như vậy là vì có được quyền hành của Tát Đán, liền có thể lập tức thu được gia trì của thế giới Ác Ma, điều này có lợi ích cực lớn cho việc hắn luyện hóa Thiên Tinh Châu. Phía trước là bình nguyên giữa những dãy núi chập chùng, vô số ma quỷ hình thái khác nhau đang chia hai nhóm tự giết lẫn nhau. Trận giết chóc này tàn khốc dị thường, hai phe hận không thể đánh vỡ đầu nhau, máu thịt văng tung tóe, hoàn mỹ miêu tả cái gọi là chiến trường huyết tinh. “Đó chính là quân đoàn Tơ Hồng và quân đoàn Hắc Ma, hai trong sáu quân đoàn Ác Ma của Tát Đán đại nhân." Hán tử trung niên giới thiệu. Chu Chính im lặng, xem ra Tát Đán rất thích xem người một nhà tàn sát lẫn nhau, thật là một ác thú vị. Nhìn mấy lần, Chu Chính cũng mất hứng, hắn không hề có hứng thú với việc xem lũ gà mờ đánh nhau. Lách mình vòng qua chiến trường, vừa định rời đi thì có kẻ vội vã nhảy ra tìm đường chết. Ca Mã Tư là đoàn trưởng quân đoàn Hắc Ma, ngoại hình là một đám xúc tu sền sệt, lơ lửng giữa không trung như một con sao biển biến dị. “Nhân loại, ngươi đã bị chiêu mộ, ta lệnh cho ngươi lập tức gia nhập quân đoàn Hắc Ma." Ca Mã Tư chắn trước mặt Chu Chính, ngạo mạn nói. Nó nãy giờ vẫn đứng ngoài quan sát chiến trường, vô tình nhìn thấy Chu Chính liền kinh hãi như gặp được người trời, thèm khát thân thể cường tráng của Chu Chính. Vì vậy chủ động tiến lên chiêu mộ, dự định nạp thêm một “tướng tài đắc lực” vào hậu cung thiên đoàn của mình. Chu Chính lộ vẻ ghét bỏ trên mặt. Hắn không phải mỹ thiếu nữ chiến sĩ, không hề có hảo cảm với quái vật xúc tu. Ca Mã Tư nổi giận, xúc tu lật ra ngoài, quấn lấy Chu Chính, xúc tu còn chưa tới thì một đoàn tư duy hỗn loạn đã xông tới trước, ý đồ tạo thành ô nhiễm tinh thần với Chu Chính. Chu Chính im lặng lùi về sau hai bước, thở dài, không hiểu sao luôn có người chủ động muốn chết. Ầm ầm! Chu Chính tung ra một cú đấm thẳng đơn giản. Cú đấm này thoạt nhìn bình thường, nhưng trong mắt Ca Mã Tư lại không đơn giản, nắm đấm càng lúc càng lớn, nó căn bản không kịp trốn tránh, liền bị đánh trúng ngực. Lực đạo khổng lồ xuyên vào trong cơ thể, toàn thân lõm vào, tiếng xúc tu đứt gãy vang lên, thân thể Ca Mã Tư như bị đạn pháo bắn trúng bay vút ra ngoài. Oanh! Người còn đang ở giữa không trung, quyền kình bộc phát, Ca Mã Tư như một quả bóng bay bị thổi nổ, nổ tung thành máu thịt đầy trời. Xung quanh một mảnh tiếng hít khí lạnh. Một trong sáu quân đoàn trưởng Ác Ma của thế giới Ác Ma, Ca Mã Tư có thực lực xếp trong Top 10 đại ác ma của toàn thế giới, cứ vậy mà lĩnh cơm hộp sao? Ác ma xung quanh nhìn Chu Chính bằng ánh mắt khác lạ. Chu Chính thu nắm đấm lại, có chút ghê tởm vẩy vẩy tay, cảm giác sền sệt lạnh buốt vẫn không tiêu tan. Giết Ca Mã Tư, với hắn mà nói chỉ là một khúc nhạc đệm mà thôi. "Đi thôi, tiếp tục dẫn đường." Rời xa chiến trường, trên đỉnh núi là một tòa pháo đài toàn thân đỏ máu, nằm giữa ngọn lửa Địa Ngục. Đó chính là vương tọa màu đỏ tươi, trung tâm của thế giới Ác Ma. Ở cửa pháo đài, mấy chi quân đoàn Ác Ma đang xếp hàng chỉnh tề, chuẩn bị sẵn sàng nghênh địch. Chu Chính chẳng hề để ý, Tát Đán làm Thế Giới Chi Chủ đã vô số năm, chút cảnh giác này vẫn phải có. Sau khi dặn dò hán tử trung niên một tiếng, Chu Chính đường hoàng đi vào pháo đài, còn mấy trăm vạn Ác Ma thì như thể bị mù tập thể, căn bản không nhìn thấy hắn. Chu Chính đi vào, đầu tiên đi qua một hành lang dài toàn máu me, cuối cùng rẽ trái rẽ phải, tiến vào một cung điện được trang hoàng lộng lẫy. Ở chính giữa cung điện là một cái bảo tọa làm bằng bạch cốt, Tát Đán, chủ nhân thế giới Ác Ma đang ngồi ở trên đó. “Kẻ khiêu chiến, ngươi cũng muốn trở thành Tát Đán sao?” Thanh âm sâu kín vang lên. Đại điện trống rỗng dâng lên sát khí nồng đậm, khiến Tát Đán trên vương tọa nhìn càng thêm hư ảo quỷ dị. Tát Đán có bộ dạng không khác gì con người, da màu đỏ sẫm, mặc trường bào hoa lệ, cả người tỏa ra một luồng khí tức cường đại không ai sánh bằng. “Khi ngươi giết chết Ca Mã Tư, ta đã cảm nhận được sự tồn tại của ngươi, ngươi xác thực rất mạnh, nhưng vẫn không phải đối thủ của ta” “Đầu hàng đi, ta sẽ nhận lời cho ngươi làm quân đoàn trưởng mới của Hắc Ma Quân Đoàn, đây là cơ hội sống sót duy nhất của ngươi." Tát Đán nói một cách bình thản. Làm Thế Giới Chi Chủ, nó đã trải qua rất nhiều lần khiêu chiến, nhưng đến giờ chưa có một ai còn sống rời khỏi đây. “Nói xong rồi chứ?” Chu Chính đứng trước mặt Tát Đán, lấy ra Vạn Tượng Thần Luân: “Từ hôm nay ta là Tát Đán mới, ngươi có ý kiến gì không?” Tát Đán nheo mắt lại, nhìn chăm chú vào Vạn Tượng Thần Luân. “Thì ra là thế, là Thần khí này cho ngươi tự tin khiêu chiến ta.” Tát Đán gật gù, khí tức mà Vạn Tượng Thần Luân phát ra rất mạnh, còn mạnh hơn cả quyền trượng Tát Đán trong tay nó, có Thần khí này giúp, người trẻ tuổi trước mặt xác thực có tư cách khiêu chiến. Nhưng Thần khí càng mạnh thì càng khó khống chế, nó không tin người trẻ tuổi này có thể sử dụng hoàn mỹ Vạn Tượng Thần Luân. Ánh mắt lộ vẻ tham lam, Tát Đán đột nhiên ra tay! Bành! Tát Đán cầm quyền trượng, đột nhiên bộc phát toàn lực, sóng xung kích cuồng bạo quét xuống, bao phủ Chu Chính như trở bàn tay. Đối phương cũng có Thần khí trong tay, Tát Đán dự định một kích giết địch. Nhưng một khắc sau, nụ cười trên mặt nó lộ ra vẻ kinh ngạc. Chỉ thấy một bàn tay vững vàng nắm lấy quyền trượng, một kích này đã bị Chu Chính chặn lại. Đánh lén biến thành đấu sức nguyên thủy. Tát Đán bắt đầu phát lực, hào quang màu đỏ liên tục không ngừng trút xuống, nơi nào đi qua cũng đều cuồn cuộn như sấm, không gian đều bị năng lượng cường đại xé rách. Nhưng Chu Chính như định hải thần châm, đứng vững không nhúc nhích. "Đến lượt ta." Cùng lúc đó, trên người Chu Chính bộc phát ra một luồng khí tức kinh khủng, uy áp cuồn cuộn lan tỏa khắp nơi. Kim quang lóe lên, Vạn Tượng Thần Luân nhanh đến cực hạn, chém về phía Tát Đán. Trên Vạn Tượng Thần Luân, vô số thần luân nhỏ xoay tròn, kim quang xé rách không gian, nơi nào đi qua cũng như dao nóng cắt vào mỡ bò, không gian vỡ vụn như mưa rơi, từng vết nứt đen ngòm không ngừng lan rộng. Trong nháy mắt, Vạn Tượng Thần Luân đã lao đến trước mặt Tát Đán. Tát Đán vội vàng giơ cánh tay lên đỡ. Bành! Thân thể Tát Đán bay ngược ra sau, đụng nát hết mảnh không gian này đến mảnh không gian khác, cuối cùng đâm vào vương tọa dính đầy máu tươi. Chu Chính bộc phát toàn bộ khí thế, đuổi theo Tát Đán. "Tát Đán, từ hôm nay, ngươi sẽ là lịch sử!" Vạn Tượng Thần Luân chuyển động, vô số thần quang lao về phía Tát Đán. Ầm ầm! Ở cuối đường chân trời, giống như thiên thạch trọng kích rơi xuống đất, uy thế đáng sợ khiến mây hình nấm cuồn cuộn dâng lên không trung. Trong thế công khủng bố đó, Tát Đán thậm chí không kịp kêu lên tiếng nào, đã biến thành một đống bụi tan. Đôi mắt Chu Chính băng lãnh, đưa tay nắm lấy quyền trượng của Tát Đán, chỉ cảm thấy trong cõi u minh có một luồng ý thức rơi vào người mình, khiến khí thế của hắn càng thêm lẫy lừng. “Từ hôm nay ta là Tát Đán mới." Thanh âm cuồn cuộn như sấm, được ý chí thế giới gia trì, vang vọng khắp thế giới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận