Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 1674: Luôn có mặt

Chương 1674: Luôn có mặtChương 1674: Luôn có mặt
Chương 1674: Luôn có mặt
Chu Phàm có chút kinh ngạc, nhưng vẫn bảo tiểu lại Lưu Tam Hỏa Lưu Tam Hỏa tới phòng hắn.
- Chu đại nhân, phòng ngươi nói chuyện có an toàn không?
Khi Lưu Tam Hỏa nhìn thấy Chu Phàm, lập tức gấp giọng hỏi.
- Đợi đã.
Chu Phàm xoay người mở ra phù trận cách âm trong phòng, chính là mới nói với Lưu Tam Hỏa:
- Ngươi tìm ta có chuyện gì?
Lưu Tam Hỏa nói lại những gì Lý Cửu Nguyệt dặn dò.
Sau khi Chu Phàm nghe xong, trầm ngâm một chút nói:
- Ngươi nói với Lý huynh, ta sợ rằng tạm thời không thể rời khỏi, bảo hắn đừng lo lắng cho sự an toàn của ta, nếu quá nguy hiểm, ta tự có biện pháp thoát thân, các ngươi đi trước đi.
Lưu Tam Hỏa hơi gật đầu, hắn đưa một tấm lệnh bài cho Chu Phàm lại nói:
- Đây là thiếu chủ bảo ta giao cho Chu công tử, nếu ngươi có thể thoát thân, có thể cầm lệnh bài này đến chỗ chúng ta mở trận pháp truyền tống rời khỏi...
- Thay ta cám ơn Lý huynh.
Chu Phàm không do dự nhiều lấy ra lệnh bài.
Lưu Tam Hỏa còn có nhiều chuyện nữa phải làm, hắn vội vàng rời khỏi.
Chu Phàm ngôi nghĩ một chút, hắn nhớ tới đại kiếp mà vừa rồi trong phòng nghị sự có nhắc tới.
Hắn rất hiếu kỳ cái gọi là đại kiếp là gì, nhưng hiện tại phủ định khả năng của đại kiếp, vào lúc thế này cũng không ai có tâm tư giải thích cho hắn, những cái này có thể để sau lại nghĩ cách tìm hiểu.
Chu Phàm nhớ tới nha huyết dự triệu, hắn lờ mờ cảm thấy phiên muộn bất an.
Trong lịch sử, ba lần nha huyết dự triệu, Cao Tượng Thành chỉ tránh được một lân, nguy hiểm như vậy quá đáng sợ.
Hắn cảm thấy bất an, còn có thể là bởi vì hắn tu luyện Thức Thần Quyết, ý thức trong lục thức mang tới cho hắn một chút dự cảm nguy hiểm trong minh minh.
Thức Thần Quyết từng đề cập, võ giả tu luyện ý thức vào lúc nào đó sẽ sinh ra một loại dự cảm đối với nguy hiểm, đại bộ phận nguy hiểm đều không thể biết trước, nhưng khi dự cảm nguy hiểm xuất hiện, vậy nguy hiểm nhất định sẽ hàng lâm.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ Hắn đi loanh quanh trong phòng, hắn nghĩ đến chuyện nhiều hơn.
Trong chuyện sau khi thi vào lớp chữ Giáp tới nay thủy chung được bao phủ một tang không khí quỷ dị.
Cho dù là án tử vong của quản sự Hà gia, án chôn thây trong căn nhà hắn mua cơ bản đã có giải thích hợp lý, nhưng điều duy nhất giải thích không thông là vì sao là hắn gặp phải việc này?
Hơn nữa chuyện phát sinh không khỏi quá nhiều.
Điều này khiến hắn cảm thấy rất đáng lưu tâm, hắn có một loại cảm giác quen thuộc vận rủi phát tác của người thân là Vô Mệnh Chi Nhân.
Vận rủi của hắn đã phát tác hai lân, cho nên hắn rất quen thuộc đối với loại cảm giác này, lúc trước hắn một mực hoài nghi, nhưng hai lần khi vận rủi phát tác đều có Quỷ Táng Quan, nếu đúng là vận rủi phát tác, vì sao Quỷ Táng Quan không ở đây?
Rất nhanh hắn lại lắc đầu, vận rủi phát tác chưa chắc là Quỷ Táng Quan nhất định xuất hiện, đây chưa chắc chính là điều kiện cần thiết.
Nếu đúng là vận rủi...
Sắc mặt Chu Phàm trở nên ngưng trọng, bất kể có phải vận rủi hay không, hiện tại hắn tốt nhất phải nghĩ nó là vận rủi để xử lý.
Hắn có một loại cảm giác bức thiết phải mau chóng rời xa Cao Tượng Thành, nhưng vào lúc như thế này, hắn thân là một thành viên của Nghi Loan Ti căn bản không đi được.
Đây là trách nhiệm phải nhận khi gia nhập Nghi Loan Ti Nghi Loan Ti không cần bọn họ hi sinh tính mạng, nhưng không thể khi nguy hiểm chưa xuất hiện, trực tiếp làm đào binh, cho dù hắn không suy nghĩ cho mình, cũng phải suy nghĩ cho cha mẹ trong nhà.
Đi thì hiện tại khẳng định là không đi được rồi.
Cao Tượng Thành hiện tại giống như một cái lồng giam vây khốn hắn.
- Đã nhận thì phải trả, ta bình thường nhận bổng lộc của Nghi Loan Ti, nhận các loại tiện nghi của Nghi Loan Ti...
Chu Phàm thở dài một tiếng, hắn không tiếp tục nghĩ nhiều.
Mà là từ trong phù đại lấy ra Trữ Vật Chi Thư, vào lúc thế này, Chu Phàm cũng không kiên nhẫn chờ Tiểu Quyển trả lời, mà là tự mình trả lời câu hỏi của Trữ Vật Chi Thư, sau khi mở Trữ Vật Chi Thư, Chu Phàm lấy ra Đức Tự Đao và một số khí cụ phù lục bình thường tích lũy.
Hắn bắt đầu nhất nhất kiểm tra đồ đạc của mình, đặc biệt là phù lục khí vật giữ mạng, sau khi xác nhận chắc lấy vấn đề, mới cất lại vào phù đại, đeo lên người.
Bởi vì không biết nguy hiểm là gì, hắn không thể chuẩn bị có tính mũi nhọn, nhưng vật giữ mạng như Hồi Thiên Miên lần trước hắn ở Thiên Huyễn Tuyết Sơn đã trả giá lớn để có được vẫn chưa dùng, không cần lại đi ngủ để kiếm vật giữ mạng khác.
Hắn không chỉ có Hồi Thiên Miên, còn có ý thức tu luyện ra có thể cảm tri nguy hiểm. Sau khi chuẩn bị xong, Chu Phàm mới rút phù trận phòng chuẩn bi ra ngoài, nhưng trong lòng hắn lại dâng lên một loại cảm giác kỳ quái, nhìn lướt qua mặt bàn sau lưng, trên mặt bàn dường như có con kiến đang bò, nhưng hình dạng của con kiến này dường như có chút đặc thù, nếu không nhìn kỹ căn bản không phát giác ra được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận