Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chuong 1704: Dai mong thien xuan thu

Chuong 1704: Dai mong thien xuan thuChuong 1704: Dai mong thien xuan thu
Chương 1704: Đại mộng thiên xuân thu
Rất nhanh Chu Tiểu Miêu liền biến mất trong sương mù.
Chu Phàm biết, Chu Tiểu Miêu nói không xem không nghe, vậy sẽ không nhìn lén hoặc nghe lén, nàng không phải loại người này.
Ý thức của Chu Phàm chìm vào trong phù, giấc mộng đó lại bắt đầu.
Chu Phàm xụ mặt nhìn giấc mộng xinh đẹp này, nhìn động tác ngượng ngịu của nữ tử trong bọt biển.
Cho dù hắn ở trong mộng đã trải qua một lần, nhưng vẫn cảm thấy xa lạ không thể tưởng tượng được.
Chu Phàm không cảm thấy huyết khí sôi trào, mà là tâm tình trâm trọng tua nhanh qua hình ảnh dây dưa đó.
Mộng này đã khiến hắn hiểu vì sao hôm nay hắn khi rời giường lại nhũn chân, thời gian cộng lại chỉ sợ là hai người phải ở trên ở một năm mới đủ.
Hiển nhiên thời gian trong mộng và thời gian thực tại căn bản là khác nhau, nếu không tua nhanh thì căn bản là không xem hết được, hắn đẩy nhanh đến khi hai người ngừng mây mưa, mới làm chậm tốc độ của hình ảnh.
Hắn lờ mờ nhớ rõ Trùng Nương ở trong mộng ghé vào tai hắn lẩm bẩm rất lâu, hắn muốn biết Trùng Nương đang nói gì.
- Xin lỗi, xin lỗi...
Trùng Nương đang không ngừng ôn nhu nói xin lỗi.
Chu Phàm trầm mặc nhìn nữ tử trong mộng.
- Ngươi không chịu, ta chỉ có thể làm như vậy, là ta lừa ngươi.
Trùng Nương ghé vào tai hắn nhẹ giọng nói:
- Nếu có thể, ta khẳng định muốn ở cùng ngươi cả đời, nhưng ta không bỏ xuống được chuyện của ta, chỉ có thể làm như vậy...
- Như vậy cũng rất tốt, cám ơn ngươi.
Rất nhanh nữ tử đó hóa thành điểm sáng màu vàng biến mất ở trong mộng, mà cảnh tượng trong bọt biển bọt biển cũng hóa thành sương khói màu trắng.
Mộng kết thúc.
Chu Phàm lang lặng ngồi đó, nếu hắn muốn, có thể xem lại một lần, nhưng điều này là không cần thiết.
Hắn có tức giận không?
Hắn đương nhiên là tức giận, rõ ràng hắn đã cự tuyệt đề nghị của Lý Cửu Nguyệt, bọn họ chắc biết hắn không chịu, nhưng vẫn sử dụng phương thức như vậy để cường phách hắn, hắn có thể không tức giận sao?
Hắn có một loại cảm giác phẫn nộ vì bị phản bội.
Nhưng nghĩ tới nữ tử mình thích cố lấy hết dũng khí làm chuyện như vậy, hắn ngoài phẫn nộ ra cũng cảm thấy cho dù nàng ở trước mặt hắn, hắn cũng chưa chắc có thể làm gì được đối phương...
Đủ loại cảm xúc phức tạp cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài.
Sau khi Chu Phàm bình phục lại tâm tình, hắn vươn tay ra bóp nát ngân phù vẫn bồng bênh trước người hắn.
Sương mù tản đi, Chu Tiểu Miêu từ trong chậm rãi đi ra.
- Tu vi của nàng tương đương với ta, có thể biết nàng là làm cách nào mà có thể xâm nhập được mộng cảnh của ta không?
Chu Phàm nhìn Chu Tiểu Miêu hỏi.
Chu Tiểu Miêu không nói gì, nàng nhẹ nhàng giơ tay, bọt biển màu vàng trong không trung nhanh chóng thu nhỏ, hóa thành to bằng nắm đấm, hạ xuống tay nàng.
Chu Tiểu Miêu nhắm hai mắt lại, sương khói màu trắng trong bọt biển màu vàng lăn lộn kịch liệt.
Qua một hồi lâu, Chu Tiểu Miêu mới mở mắt, nàng lộ ra một tia kinh ngạc nói:
- Nàng là dùng thiên phú quyệt nhân của mình xâm nhập mộng cảnh của ngươi, đây là một loại thiên phú quyệt nhân hiếm thấy gọi là Đại Mộng Thiên Xuân Thu.
- Ở thời đại đó của ta, đây chính là thiên phú quyệt nhân có thể tiến vào top 10, nghe nói di truyền từ một quái quyệt không thể biết cấp tên là Mộng Xuân Thu, không chỉ có thể lẻn vào mộng cảnh của người khác, chuyện phát sinh trong mộng cảnh cũng có thể tác dụng trong thực tại.
- Nàng có loại thiên phú quyệt nhân này, có thể tiến vào mộng của ngươi, đó là chuyện rất bình thường.
- Đại Mộng Thiên Xuân Thu... Mộng Xuân Thu...
Chu Phàm lẩm bẩm, hắn chưa từng biết Trùng Nương còn có thiên phú quyệt nhân lợi hại như vậy.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới lúc trước trên đường từ Thiên Huyễn Tuyết Sơn quay về Cao Tượng Thành, hắn ở trong mộng nhìn thấy Trùng Nương đang hôn hắn, cho nên khi đó là Trùng Nương xâm nhập trong mộng của hắn à? Cửu Nguyệt về sau là trò đùa dai của Trùng Nương?
- Loại thiên phú quyệt nhân này rất hiếm thấy, ta cũng chỉ từng xem qua ghi chép tương tự trong điển tịch và nghe người ta nhắc tới, nhưng ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.
Chu Tiểu Miêu tấm tắc lấy làm lạ nói: - Nếu để một số tồn tại biết nàng có thiên phú quyệt nhân lợi hại bực này, khẳng định sẽ nghĩ cách cướp đoạt thiên phú quyệt nhân của nàng.
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, hắn nhớ tới đại phu trước kia ở trong thôn, mưu đồ thiên phú quyệt nhân của hắn, trong tu sĩ võ giả, quả thật tôn tại một số hạng người phát rồ như vậy.
Nhưng hiện tại không phải lúc lo lắng tới cái này, hắn lo lắng tới một chuyện khác hơn.
- Nàng làm như vậy là để mượn giống sinh con sao?
Chu Phàm hỏi.
- Cái này thì sao ta biết được? Không phải ngươi quen nàng à? Ngươi phải hỏi nàng chứ.
Chu Tiểu Miêu hừ một tiếng nói.
- Sao ngươi có thể nói như vậy?
Chu Phàm có chút giận dữ nói:
- Ngươi đã hứa với ta, có thể tìm ra mục đích nàng làm như vậy.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận