Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 1711: Tiện nghi tương trợ

Chương 1711: Tiện nghi tương trợChương 1711: Tiện nghi tương trợ
Chương 1711: Tiện nghi tương trợ
- A Phàm, đừng nghĩ nhiều, cũng đừng thử tìm ra bọn họ là ai.
Chu Nhất Mộc nhìn Chu Phàm đang suy tư, cảnh cáo:
- Đây đều là chuyện từ rất lâu trước kia, tổ tiên cũng không lưu lại lời nói muốn những hậu bối chúng ta báo thù, điều này chứng tỏ tổ tiên cũng không muốn những hậu bối chúng ta đi báo thù.
- Đây là cừu hận của các nhóm, ta không muốn ngươi đi tìm chân tướng gì cả, chuyện đã qua thì cứ để nó qua, cẩn thận một chút, đừng để bọn họ tìm được chúng ta là được rồi.
- Cha, ngươi yên tâm, ta biết nên làm như thế nào.
Chu Phàm gật đầu cười nói.
Chu Phàm cũng hiểu, nếu tử địch Chu gia vẫn còn, vậy khẳng định rất cường đại, không phải hắn hiện tại có thể đối phó, hắn hoàn toàn không cần thiết hiện tại thử tìm kiếm cái gọi là chân tướng, đó có thể là tự tìm đường chết mà thôi.
Nhưng hắn nhìn ngọc bội, cau mày, hắn có chút lo lắng, ngọc bội tổ truyên nhìn thì rất bình thường này thật sự có thể sau khi hắn tiến vào Đạo cảnh, tránh cho kẻ gọi là tử địch đó phát hiện ra sự tồn tại của hắn sao?
Nếu không thể, vậy phiền rồi.
Chu Phàm cầm lấy ngọc bội nghiêm túc nghiên cứu một lúc, vẫn khó có thể phát giác có chỗ nào đặc thù, hắn lại không dám dùng sức, sợ một khi bóp nát, ngọc bội tổ truyền sẽ bị hủy ở trong tay hắn, hắn thành tội nhân của Chu gia.
Buổi tối tu luyện xong, Chu Phàm tiến vào thuyền, giống như thường ngày, hắn và Thực Phù hàn huyên một lúc, sau đó mới nhìn vê phía Chu Tiểu Miêu.
- Có thể có tu sĩ lợi hại đến chỉ cần ngươi ở xa xa nhắc tới hắn là hắn có thể biết tới sự tôn tại của ngươi không?
Chu Phàm suy nghĩ một chút mở miệng nói.
Cho dù hắn cho rằng những lời tổ tiên Chu gia truyên xuống này có thể thực hiện, nhưng chung quy chỉ là suy nghĩ một phía của hắn, hắn cần chứng thực tu sĩ có thật sự tồn tại loại bản sự này không, mà muốn biết, không có biện pháp nào tốt hơn là thỉnh giáo Chu Tiểu Miêu.
Chu Tiểu Miêu đang ăn kẹo đường, nàng xòe tay, sương mù ngưng tụ trong tay nàng, hóa thành quả cầu lưu ly của Chu Phàm, sau đó nàng lấy đi năm mươi con sâu xám lớn mới thản nhiên nói:
- Có khả năng này, bất kể là công pháp, thuật pháp, khí cụ đều có thể thực hiện, nhưng không có tu sĩ nào lại mười hai canh giờ không ngừng làm việc ngốc như vậy.
- Bởi vì làm vậy cần trả giá rất lớn, cũng không cần thiết, nếu thực sự có nhu cầu này, bọn họ sẽ hạn chế loại chuyện này ở trong canh giờ đặc biệt nào đó
Hoặc là trên người kẻ cân giám sát nào đó.
Nói cách khác quả nhiên là có thể, vậy tử địch của Chu gia hiển nhiên đã liệt Chu gia vào người cần giám sát, xem ra những lời tổ tiên Chu gia lưu lại không giả, đây là thù phải lớn cỡ nào, cũng có thể không chỉ là thù hận, mà là đề phòng thiên phú quyệt nhân Chu gia di truyền xuống hoặc nguyên nhân khác?
Trong lòng Chu Phàm hiện lên rất nhiều suy nghĩ, hắn lại hỏi:
- Nếu không phải dựa vào khí cụ, vậy cần cảnh giới cao bao nhiêu mới có thể làm được làm như vậy?
Hắn hỏi như vậy, là muốn phán đoán thực lực của tử địch Chu gia.
Ở trên thuyền, Chu Phàm không có cố ky gì, hắn nghĩ cho dù tử địch Chu gia có mạnh tới mấy, cũng không thể giám sát đến người trên thuyên.
- Công pháp, thuật pháp khác nhau, cái này rất khó phán đoán.
Chu Tiểu Miêu lắc đầu nói:
- Nhưng nếu thực sự là dựa vào cảnh giới tu vi làm được, hắn vươn một đầu ngón tay cũng có thể bóp chết ngươi hiện tại.
Chu Phàm hơi trâm mặc, nếu là như vậy, quả thật rất mạnh.
- Sao, có tu sĩ như nhằm vào ngươi à?
Chu Tiểu Miêu hỏi.
Thực Phù cũng vẻ mặt lo lắng nhìn Chu Phàm, nàng cũng lo lắng chuyện như vậy, nàng một mực không hỏi là vì Chu Tiểu Miêu ở đây, nàng sợ không thích hợp.
Chu Phàm do dự một chút, vẫn nói ra chuyện này, nói không chừng Chu Tiểu Miêu còn có thể cho hắn một số kiến nghị tốt.
- Nhắc tới nhiều lần sẽ bị phát hiện? Tiến vào Đạo cảnh nếu không mang theo ngọc bội thì sẽ bị phát hiện?
Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra dị sắc:
- Chu gia các ngươi còn bao nhiêu người?
- Còn lại ta và cha mẹ cùng tiểu nha đầu.
Chu Phàm trả lời.
Thực Phù nghe thấy Chu Phàm tính cả nàng vào, trong lòng nàng cảm thấy ngọt nào.
Nếu Ngọc bội có thể khiến ta không bị phát hiện, vậy còn đỡ, nhưng tiểu nha đầu sớm muộn gì cũng sẽ tiến vào Đạo cảnh, mà ngọc bội chỉ có một khối, cho dù thân thể tiểu nha đầu còn có thiên phú quyệt nhân của Ma Cô Yêu, nhưng chung quy là có huyết mạch của ta, ai biết được liệu có bị kẻ gọi là tử địch phát hiện hay không, nói cách khác vấn đề này phải giải quyết trước khi tiểu nha đầu bước vào Đạo cảnh... Chu Phàm đột nhiên nghĩ tới đây là vấn đề khá nghiêm trọng.
- Chỉ còn bốn người.
Sắc mặt Chu Tiểu Miêu lập tức lạnh lùng.
- Bốn người thôi sao?
Chu Phàm cảm thấy chuyển biến cảm xúc của Chu Tiểu Miêu không khỏi quá kỳ quái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận