Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chuong 1957: Cha (2)

Chuong 1957: Cha (2)Chuong 1957: Cha (2)
Chuong 1957: Cha (2)
Đỗ Tàn Dương vừa dứt lời, Trương Bổn Bổn giống như mi ảnh đã tới trước người hắn, một chưởng võ về phía hắn.
Đỗ Tàn Dương một mực có đề phòng, chân nguyên toàn thân khuấy động, loan đao trong tay chém nhanh ra.
Một đao này này được rót vào chân nguyên, hắn tự tin cho dù là tu sĩ Kim Thân Cảnh cũng không dám đón đỡ.
Nhưng rắc một tiếng, loan đao gãy thành hai đoạn, lại xoẹt một tiếng, đầu của Đỗ Tàn Dương cùng với máu bay lên.
Thi thể của Đỗ Tàn Dương chia lìa ngã xuống đất.
Toàn trường vắng lặng không tiếng động.
Khóe mắt Chu Phàm giật giật, hắn tuyệt không bất ngờ về điều này, có lẽ trí lực của Trương Bổn Bổn có vấn đề, nhưng chiến lực trong cùng cấp tuyệt đối là tôn tại đỉnh cấp, dẫu sao cho dù là hai cao thủ Kim Thân là Bất Tiếu Đạo Nhân và Tuệ Không Pháp Sư của Tiêu Lôi Châu Phủ liên thủ cũng không áp chế được một mình Trương Bổn Bổn.
Một tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh như Đỗ Tàn Dương, sao có thể là đối thủ của Trương Bổn Bổn.
- Ta hận nhất, hận nhất là người nói ta ngu ngốc.
Đôi giày màu đen dưới chân Trương Bổn Bổn rách ra, lộ ra đôi giây thêu màu đỏ, có đường máu mờ mờ quấn lấy hai chân nàng.
Ngụy Vân cũng giật nảy mình, tu vi của hắn và Đỗ Tàn Dương là tương đương, đều là Nguyên Dịch Cảnh hậu kỳ, hắn biết Trương Bổn Bổn là tu sĩ Kim Thân, nhưng bởi vì Trương Bổn Bổn có chút ngốc nghếch, cho nên một mực không quá để nàng ở trong mắt.
Hiện tại Trương Bổn Bổn trong chớp mắt đã giết được Đỗ Tàn Dương, hắn lại không dám nói nhiều, sợ nói sai lại chọc giận Trương Bổn Bổn.
Nam tử đeo mặt nạ trắng đeo mặt nạ, không biết hắn có biểu cảm gì, nhưng biểu cảm của Liêu Nhất Bán thì rất ngưng trọng.
- Cha.
Trương Bổn Bổn lại xoay người nhìn về phía Chu Phàm, trên mặt lộ ra vẻ xót thương:
- Ngươi thật sự không muốn nhận Bổn Bổn sao?
Thực lực của Trương Bổn Bổn được thể hiện ra, lần này không ai dám cười nàng nữa, chỉ cảm thấy cực kỳ vớ vẩn.
Chu Phàm khóc không ra nước mắt, sắc mặt hắn có chút cứng ngắc, thậm chí ngay cả kế hoạch về sau đã nghĩ từ trước cũng không biết nên tiến hành như thế nào, hắn thở dài một tiếng nói:
- Nói lại lần nữa, ta thật sự không phải cha ngươi.
- Ngươi quả nhiên là cảm thấy ta, ta ngốc, không chịu nhận ta, năm đó cũng bởi vì vậy mà từ bỏ ta.
Nước mắt Trương Bổn Bổn lại chảy.
Lúc này có bốn người một đuổi một chạy về bên này.
Tầm mắt của Mọi người nhất thời đều di dời nhìn tới, phát hiện là Võ Khải và Mộc Tam Oanh bị Lý Cao Phong và thị thiếp của hắn đuổi theo.
Đợi cho tới gần, bốn người Võ Khải cũng phát hiện tình huống bên này, cũng ngừng lại theo.
Lý Cao Phong và thị thiếp của hắn thấy tình hình này ngược lại không vội xuất thủ.
Võ Khải và Mộc Tam Oanh có chút chật vật, bọn họ vốn cho rằng mười phần chắc chín có thể đối phó Lý Cao Phong cùng thị thiếp của cùng hắn, bởi vì Mộc Tam Oanh là quyệt nhân, lại thêm tu vi Khí Cương Đoạn, cho dù gặp Hóa Nguyên Cảnh cũng không sợ gì.
Ai ngờ Lý Cao Phong chưa đến Nguyên Dịch Cảnh, nhưng hắn và thị thiếp của hắn tu luyện một loại võ kỹ liên thủ, thực lực không thua gì tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh, hai người Võ Khải và Mộc Tam Oanh hoàn toàn không phải là đối thủ, mới bị đuổi đến nơi này.
Về sau bốn người Võ Khải rất nhanh lại phát hiện thi thể tách lia của Đỗ Tàn Dương trên mặt đất, điều này khiến mắt của bốn người bọn họ đều thắt lại.
Ai giết Đỗ Tàn Dương?
Đỗ Tàn Dương chính là tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh, không ngờ lại chết như vậy.
Bốn người Võ Khải tới sau sao có thể không cảm thấy giật mình?
Lý Cao Phong vốn đuổi giết Võ Khải và Mộc Tam Oanh đang đắc ý, hiện tại nhìn thấy Đỗ Tàn Dương chết rồi, sắc mặt hắn biến thành ngưng trọng.
Chu Phàm không nhìn bốn người, những người này cộng lại cũng chưa chắc đã đáng sợ bằng một mình Trương Bổn Bổn.
Trương Bổn Bổn bởi vì Chu Phàm không chịu nhận nàng, nàng đang rất đáng thương gạt nước mắt.
Bốn người Võ Khải không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không dám tùy ý mở miệng.
- Bổn Bổn, Phong Quỷ Tướng của nhà ngươi đâu?
Chu Phàm hỏi dò.
- Ngươi là người của Nghi Loan Ti.
Trong lòng Ngụy Vân vốn đã có hoài nghỉ, hiện tại Chu Phàm vừa hỏi như vậy, hắn đột nhiên quát lên. - Cái gì mà người của Nghi Loan Ti gì?
Trương Bổn Bổn lạnh lùng nhìn Ngụy Vân,
- Cha ta là người của Ngưu Vĩ Pha, cha, tiểu Phong không ở đây.
Sắc mặt Ngụy Vân tím lại, trong lòng hắn nghẹn một hơi, nhưng lại không dám phát hỏa với Trương Bổn Bổn, Trương Bổn Bổn mà nổi giận lên, chính là mặc kệ hắn là ai.
Nếu là người khác nói như vậy, Chu Phàm sẽ hoài nghi một chút, nhưng Trương Bổn Bổn nói như vậy, Chu Phàm lập tức tin ngay, nói cách khác người đeo mặt nạ trắng đó không phải Phong Quỷ Tướng.
- Tiểu Phong đi đâu rồi?
Chu Phàm làm bộ như rất tùy ý hỏi.
- lúc trước hắn một mực ở cùng với chúng ta, nhưng ngươi câm đồ bỏ chạy, chúng ta đuổi theo, hắn không đi cùng.
Trương Bổn Bổn ngoan ngoãn trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận