Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 148. Hai chi tiết (2)

Chương 148. Hai chi tiết (2)
Lỗ Khôi hơi sửng sốt, cấp tốc nói:
- Ta biết Trịnh Chân Mộc quả thật sẽ không làm như vậy, lúc ấy ta còn tưởng rằng hắn là vì tiền tài mà xung động, nhưng hắn có tham tới mấy cũng không thể làm ra chuyện ngốc nghếch như vậy được, điều này quả thật có chút không thích hợp.
Sắc mặt Chu Phàm nghiêm túc nói:
- Hiện tại nghĩ lại, chúng ta đều có chút tự cho là đúng, Trịnh Chân Mộc đột nhiên xông vào ruộng lúa, suy đoán của ta là vì bị quái quyệt nào đó khống chế, khiến cho hắn biến thành lỗ mãng.
- Nhưng Lục Vật Thảo chỉ biết phụ thân là không thể làm được điểm này, lúc ấy trong ruộng lúa rất có thể còn có con quái quyệt thứ hai.
Sau khi chuyện đó phát sinh, Chu Phàm đã đặc biệt cùng người của đội tuần tra tìm hiểu về loại Hắc Du Lục Vật Thảo này, không phải hoàn toàn không biết gì về nó, chỉ lúc ấy không nghĩ lại mà thôi.
Da đầu của Lỗ Khôi có chút run lên, thừa nhận nói:
- Lục Vật Thảo quả thật không có loại bản sự này, ta hiểu ý của ngươi, ngươi là nói Trịnh Chân Mộc bị quái quyệt biết khống chế người dẫn vào ruộng lúa, cho nên mới chết, ngươi còn hoài nghi hai đội viên hôm nay cũng là như vậy à?
Chu Phàm gật đầu nói:
- Ta hoài nghi quái quyệt lý trong ruộng lúa có năng lực khống chế con người, nhưng ta vẫn chưa biết nó là làm được thế nào, ta cho rằng người ta muốn bị khống chế, không phải bị phụ thân khống chế thân thể thì chính là nó có lực lượng đặc thù có thể làm ảnh hưởng tới tâm thần của chúng ta.
- Một khi bị nó khống chế, sẽ giống như Trịnh Chân Mộc mất khống chế xông vào ruộng lúa, lại hoặc là sẽ giống hai đội viên này tự giết lẫn nhau.
- Nếu quả thật là có một con quái quyệt như vậy tồn tại, nhưng từ ngày Trịnh Chân Mộc chết, nó không ngờ lại ở trong ruộng lúa nhiều ngày như vậy, chứng tỏ nó có khả năng đã coi ruộng lúa thành lãnh địa của nó, cho nên nó mới đuổi Bạch Du Đạo Hài Tử đi.
- Thậm chí giết chúng ta, cũng bởi vì cảm thấy chúng ta xâm nhập lãnh địa của nó.
Có một số quái quyệt là sẽ giống như một số mãnh thú vậy, có ý thức lãnh địa của mình.
Lỗ Khôi trầm mặc một lúc, hắn cảm thấy vẫn có điểm đáng ngờ, hắn mở miệng hỏi:
- Nhưng ta nhớ rõ ngươi đã nói sau khi Trịnh Chân Mộc được ngươi nhắc nhở, vẫn có thể xoay người từ trong ruộng lúa lao ra, chứng tỏ hắn chưa hoàn toàn bị khống chế, nhưng hai đội viên này tự giết lẫn nhau, chứng tỏ bọn họ đã không khống chế được, vì sao chênh lệch lại lớn như vậy?
Chu Phàm nhướng mày nói:
- Cái này thì ta cũng không rõ lắm, nhưng nếu để ta đoán, quái quyệt muốn khống chế chúng ta, bất kể là phụ thân hay là khống chế tâm thần, khả năng đều cần một số điều kiện mới có thể làm được, chúng ta càng ở trong ruộng lúa lâu, lại càng dễ khiến nó có cơ hội để nắm lấy, cho nên ta mới bảo chúng ta lui đến đây.
Quái quyệt tuyệt không phải là vạn năng, nếu không lúc trước Trịnh Chân Mộc sẽ không thoát khỏi khống chế, cũng không thể nhiều ngày như vậy trôi qua mới có hai đội viên tuần tra bị giết.
Đối với suy đoán của Chu Phàm, Lỗ Khôi vẫn có chút khó hiểu nói:
- Nhưng lúc ấy ngươi cũng cùng Trịnh Chân Mộc ở ruộng lúa, vì sao lại không chịu ảnh hưởng?
Vấn đề này khiến Chu Phàm nhíu mày, kỳ thật hắn cũng một mực suy nghĩ, có lẽ là vì hắn là võ giả, quái quyệt đó không phải là ai cũng có thể khống chế, nhưng lý do này hắn không thể nói với Lỗ Khôi, dẫu sao hắn lúc trước hắn đã nói mình là khi đối mặt với sinh tử mới đột phá, hơn nữa cách nói võ giả ở trong mắt hắn vẫn quá gượng ép.
Chu Phàm chỉ có thể nói:
- Ta cũng không rõ lắm, ngươi có cho rằng giống như ta nghĩ, trong ruộng lúa này tồn tại một con quái quyệt như vậy không?
Lỗ Khôi do dự một chút nói:
- Chúng ta chưa từng thấy con quái quyệt đó, nhưng ta cảm thấy suy đoán của ngươi rất có khả năng là thật, nếu thực sự tồn tại một con quái quyệt chiếm lấy ruộng lúa làm lãnh địa của nó như vậy, thế thì nguy rồi.
- Thóc sắp tới ngày thu gặt rồi, đây chính là ruộng lúa duy nhất trong thôn, nếu không thể tìm ra con quái quyệt đó, chuyện thu gặt rất phiền.
Nói tới đây, thanh âm của Lỗ Khôi trở nên dồn dập,
- Chúng ta phải tìm ra quái quyệt, giết chết hoặc đuổi nó đi.
Nếu không thể thuận lợi hoàn thành vụ lúa hè, năm nay Tam Khưu Thôn sẽ thiếu một nửa thu hoạch lương thực, đối với Tam Khưu Thôn mà nói là tổn thất khó có thể tưởng tượng.
Chu Phàm đương nhiên cũng hiểu điểm này, hắn hỏi:
- Ta nói nhiều như vậy, ngươi có thể đoán ra là quái quyệt gì không?
Nếu biết là quái quyệt gì, vậy đối phó cũng sẽ biến thành rất dễ dàng.
Sắc mặt Lỗ Khôi khó coi nói:
- Ta chưa từng nghe qua loại quái quyệt này, trên thực tế quái quyệt nhiều vô kể, ta có thể nhận ra một hai phần mười đã tốt lắm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận