Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 653. Dã vọng của Áo công công

Chương 653. Dã vọng của Áo công công
Lần này không nhỏ so đấu rồi, có điều Trứu Thâm Thâm rất nhanh lại ngẩng đầu nói:
- Đại nhân, ta muốn khiêu chiến Bạch Huyền Thạch.
- Ngươi muốn đánh với Bạch Huyền Thạch à?
Mắt Áo công công lộ vẻ kinh ngạc,
- Vì sao đột nhiên đánh với hắn?
- Ta muốn từ trên người hắn biết được chênh lệch giữa ta và Chu Phàm.
Trứu Thâm Thâm thẳng thắn nói.
- Cái này không phải là không thể được, chỉ là ta sợ Bạch Huyền Thạch không muốn đánh với ngươi.
Nếu là trước kia Áo công công coi Bạch Huyền Thạch như minh hữu, hắn khẳng định không muốn Trứu Thâm Thâm phá hoại quan hệ của hai người này, nhưng hiện tại hắn đã không để Bạch Huyền Thạch ở trong mắt, mang một loại thái độ thế nào cũng được.
Trứu Thâm Thâm đã có ý nguyện này, Áo công công liền dẫn theo Trứu Thâm Thâm đi tìm Bạch Huyền Thạch.
Bạch Huyền Thạch mới đến, Nghi Loan Ti Phủ cũng sẽ không để hắn nhanh như vậy đã tiếp nhận công tác quá quan trọng, cho nên hắn một mực ở trong Nghi Loan Ti Phủ làm một số sự việc đơn giản.
- Ngươi muốn luận bàn với ta à?
Sắc mặt Bạch Huyền Thạch hơi trầm xuống, nhìn Trứu Thâm Thâm có chút không vui nói.
Áo công công này là có ý gì? Sao đột nhiên tìm một người tới luận bàn với hắn?
Chẳng lẽ coi hắn là con mèo con chó dễ bắt nạt à? Người nào cũng có thể giẫm một cước?
Trứu Thâm Thâm lạnh lùng nhàng gật đầu, nếu Bạch Huyền Thạch không đồng ý, hắn cũng không miễn cưỡng.
Bạch Huyền Thạch mấy ngày nay trong lòng một mực nghẹn một cỗ lửa giận, hiện tại một võ giả trẻ tuổi dám khiêu khích hắn, hắn lập tức không nhịn được:
- Áo công công, gần đây thủ kình của ta rất lớn, nếu ta không cẩn thận khiến người của ngươi bị thương, vậy ngươi cũng đừng trách ta.
- Thi đấu luận bàn, tử thương là khó tránh khỏi, nào dám trách Bạch đại nhân?
Áo công công the thé nói, hắn lại cười lạnh trong lòng, Bạch Huyền Thạch này mà muốn đả thương tiểu Trứu của hắn á?
Đúng là chuyện cười!
- Được, ta đáp ứng, hi vọng các ngươi đừng hối hận.
Võ giả Thiên Lương Thành gần đây giống như là tết vậy, một hồi đọ sức đối với bọn họ mà nói là giữa võ giả bậc cao vừa trôi qua không lâu, nhanh như vậy đã lại có trận thứ hai.
Hơn nữa hai trận đều có Nghi Loan Ti Phủ An Tây Sứ đại nhân Bạch Huyền Thạch.
Cho dù Bạch Huyền Thạch thua Chu Phàm, nhưng dù sao cũng là võ giả tẩy tủy, thi đấu như vậy tất nhiên sẽ hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Mà Trứu Thâm Thâm cũng bởi vì lần trước so đấu với Chu Phàm, có không ít người nhận ra hắn.
Ở trong mắt những người này đây có thể nói là một hồi quyết đấu giữa bại tướng dưới tay Chu Phàm.
Nhưng vẫn không ảnh hưởng tới sự chờ mong trong lòng bọn họ.
Bạch Huyền Thạch và Trứu Thâm Thâm rất nhanh liền đi lên lôi đài.
- Mấy chiêu?
Trứu Thâm Thâm nhìn về phía Bạch Huyền Thạch lạnh lùng hỏi.
- Mười chiêu là đủ rồi.
Bạch Huyền Thạch kiêu căng trả lời, hắn không tin võ giả mặt lạnh này quá mạnh, không thể mỗi đối thủ hắn gặp đều giống như Chu Phàm đó được.
Kỳ thật cho đến bây giờ, Bạch Huyền Thạch vẫn có chút hoài nghi Chu Phàm là dựa vào ăn gian mới thắng được hắn.
Hắn nguyện ý đánh một trận với Trứu Thâm Thâm, chính là để phát tiết lửa giận trong lòng.
- Ta là hỏi hắn thắng ngươi dùng mấy chiêu?
Trứu Thâm Thâm lạnh lùng nói.
Hắn?
Bạch Huyền Thạch hơi sửng sốt, có điều rất nhanh hắn liền có phản ứng, Trứu Thâm Thâm là nói Chu Phàm, sắc mặt hắn trở nên dữ tợn, Băng Phế co rút lại, một lượng lớn băng sương chi khí dâng lên, lượn lờ quanh thân thể hắn.
Bạch Huyền Thạch không nói gì, thân ảnh của hắn chợt lóe, hai tay đẩy ngang ra, băng sương chi khí kèm theo một lượng lớn chân khí thuận theo cánh tay xoắn ra, như hai đạo băng giao.
Trứu Thâm Thâm rút kiếm, kiếm của hắn nhanh tới tất cả mọi người đều không nhìn rõ, chỉ có thể nhìn thấy có một đạo kiếm quang hồng nhạt xẹt qua không trung.
Kiếm thứ nhất chặt đứt song giao, chân khí trên thân kiếm tràn ra khuấy nát băng giao thành vụn băng.
Kiếm thứ hai đổi chém làm vỗ, thân kiếm vỗ vào người Bạch Huyền Thạch, hắn bị một kiếm đập bay, rơi xuống dưới lôi đài.
Toàn trường lặng ngắt như tờ, thế là kết thúc à?
Nhanh tới khiến bọn họ cảm thấy ngỡ ngàng.
Trứu Thâm Thâm lạnh lùng nhìn Bạch Huyền Thạch rơi xuống đất, thu kiếm vào vỏ, xoay người xuống lôi đài rời đi.
Trong lòng hắn đã có đáp án, là một chiêu!
Nếu Chu Phàm xuất thủ toàn lực, Bạch Huyền Thạch này ngay cả một chiêu cũng không cản được.
Nếu không Bạch Huyền Thạch sẽ không ngay cả hai kiếm của hắn cũng không đỡ nổi.
Áo công công nhìn Bạch Huyền Thạch đã triệt để ngây đơ với vẻ khinh thường, thầm nghĩ ngươi thấy tiểu Trứu nhà ta lợi hại chưa, dựa vào ngươi cũng muốn đả thương hắn á?
Áo công công vội vàng bước nhanh đuổi theo Trứu Thâm Thâm.
Bạch Huyền Thạch từ dưới đất bò dậy, sắc mặt hắn hết xanh lại đỏ, không dám nhìn vào ánh mắt của bất kỳ ai, bước nhanh đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận