Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 391. Người dẫn dắt rất hung dữ

Chương 391. Người dẫn dắt rất hung dữ
Dỗ xong Tiểu Liễu, hắn mới nói đem chuyện này với sáu người hai vị Phù Sư Hoàng, Mao, Lỗ Khôi, Trứu Thâm Thâm, La Liệt Điền, Sầu Hầu.
Sáu người nghe thấy Chu Phàm muốn rời khỏi thôn gia nhập Nghi Loan Ti, sắc mặt khác nhau.
- A Phàm không phải nói đùa, ngươi thật sự chuẩn bị xong rồi à?
Lỗ Khôi cũng chẳng buồn để ý có nhiều người ở đây, mà là trực tiếp giống như khi chỉ có hai người, gọi tên của Chu Phàm.
Lỗ Khôi biết rõ Lực Sĩ chính là nghề nghiệp rất nguy hiểm, hắn có người nhà phải chiếu cố, chưa từng nghĩ tới muốn gia nhập Nghi Loan Ti trở thành Lực Sĩ.
- Đúng vậy, Chu đội trưởng, ngươi phải suy nghĩ thật kỹ, tiền lương của Lực Sĩ rất cao, nhưng công tác không dễ dàng đâu.
La Liệt Điền cũng không nhịn được lên tiếng khuyên bảo, hắn cũng chưa từng nghĩ tới sẽ trở thành Lực Sĩ, phải chiếu cố người nhà chỉ là một nguyên nhân trong đó, mấu chốt là công tác này quá nguy hiểm.
Trứu Thâm Thâm thì nghiêm mặt, không biết đang nghĩ gì.
Hai vị Phù Sư Hoàng, Mao vốn chính là người của Nghi Loan Ti, bất kể có ủng hộ Chu Phàm gia nhập Nghi Loan Ti trở thành Lực Sĩ hay không, lập trường của bọn họ đều rất khó xử, chỉ có thể trầm mặc không nói gì.
Sầu Hầu thì vẻ mặt bi thương, hắn không hiểu sự nguy hiểm của Lực Sĩ, hắn là thương tâm vì A Phàm sắp phải rời khỏi.
Hắn vốn đang nghĩ có thể cùng kề vai chiến đấu với A Phàm, có điều bất kể A Phàm nghĩ như thế nào, hắn đều sẽ ủng hộ.
Lỗ Khôi và La Liệt Điền thiện ý khuyên bảo, Chu Phàm lại chỉ thái độ kiên định lắc đầu.
Thấy Chu Phàm tâm ý đã quyết, Lỗ Khôi và La Liệt Điền chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ, không khuyên nữa.
- Chúc mừng Chu đội trưởng, sau này chúng ta chính là đồng nghiệp ở Nghi Loan Ti.
Hai vị Phù Sư Hoàng, Mao thấy vậy đều mặt mày tươi cười nói.
Lúc này bọn họ mới biết, Yến Quy Lai đại nhân sáng sớm tới, là vì mời chào Chu Phàm, có điều đây cũng không phải chuyện kỳ quái gì.
Thực lực của Chu Phàm quá nổi bật, gia nhập Nghi Loan Ti trở thành Lực Sĩ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Sau đó Chu Phàm còn nói chuyện hỗ trợ phí dụng của ba thôn, hắn phải rời khỏi, có lẽ Mãng Ngưu Thôn và Ẩn Phúc Thôn không muốn giao nộp phí dụng hỗ trợ cao như vậy nữa.
Đám người Lỗ Khôi thì trấn an Chu Phàm, vậy thu ít một chút, hoặc là dứt khoát không thu cũng không sao.
Một đường tới được đây đều là dựa vào sự trợ giúp của Chu Phàm, hiện tại Chu Phàm kiên quyết phải rời khỏi, đám người Lỗ Khôi rất cảm ơn Chu Phàm, cũng không bận tâm tới những tổn thất này.
Có điều rất nhanh hai vị Phù Sư Hoàng, Mao lại cười nói Chu Phàm có thể trở thành Đồng Ấn Lực Sĩ của Nghi Loan Ti, quan gia của Thiên Lương Lý sẽ tiến hành ưu đãi nhất định đối với Tam Khưu Thôn, những ưu đãi đó cho dù không thể khấu trừ được tổn thất phí dụng hỗ trợ, nhưng cũng sẽ không kém bao nhiêu.
Thế là, xem như cả nhà đều vui.
Những người còn lại rất nhanh lại bận rộn, chỉ độc có Sầu Hầu là ở lại, vừa rồi hắn không nói gì, lộ ra có chút trầm mặc, hiện tại mới mở miệng nói:
- A Phàm, ngươi tới Nghi Loan Ti phải cẩn thận đó.
- Sầu Hầu, ngươi cứ yên tâm đi.
Chu Phàm cười vỗ vai hắn, ý đồ xua đi vẻ u sầu ly biệt.
Lúc này đêm tối đã hàng lâm, hai người đứng trước một đống lửa trại, Sầu Hầu cũng bật cười,
- A Phàm, ta cũng sẽ mau chóng đuổi theo bước chân của ngươi, gia nhập Nghi Loan Ti trở thành Lực Sĩ giống như ngươi.
- Được.
Nụ cười cười ấm áp, hắn đưa một hồ lô rượu đỏ rực cho Sầu Hầu,
- Đây là Bạo Bồ Tửu, vô dụng đối với ta, nhưng nếu ngươi bước vào Lực Khí Cao Đoạn có thể dùng tới.
Sầu Hầu từng nghe qua về Bạo Bồ Tửu, hắn cầm lấy, sau đó dùng tay phải duy nhất gãi gãi đầu cười nói:
- A Phàm, ngươi sắp chia tay tặng quà cho ta, ta lại không có gì tặng ngươi, không bằng ta tặng ngươi Hầu Côn nhé.
Hàn Cốt Bạch Côn một mực được Sầu Hầu đeo trên lưng, hắn nói xong liền cởi xuống Hàn Cốt Bạch Côn quý giá nhất của Trương gia.
- Nói lung tung gì vậy, ta không dùng gậy, ngươi giữ lại đi, ta không cần ngươi tặng gì cho ta cả.
Chu Phàm có chút dở khóc dở cười,
- Ta hi vọng ngươi có thể thay ta chiếu cố cha mẹ ta một chút.
- A Phàm, ngươi yên tâm, cái này ngươi không nói ta cũng biết rồi.
Sầu Hầu trịnh trọng hứa.
Hai người trầm mặc đứng một lúc, Chu Phàm bỗng nhiên có chút cảm khái:
- Thời gian thực sự quá nhanh, trước khi chúng ta búi tóc cũng không ngờ được rằng sẽ biến thành như vậy.
Sầu Hầu cười hì hì một tiếng, ánh lửa chiếu lên mặt hắn, hắn không biết A Phàm sao lại có nhiều cảm khái như vậy.
Đêm đã dần sâu, Chu Phàm một mình trở lại lều trại, sau khi tu luyện xong, mới tâm tình có chút trầm trọng đi ngủ, tối nay sẽ có người dẫn dắt mới thức tỉnh, mà Vụ sợ rằng đã lâm vào trầm miên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận