Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 1934: Vách hố (2)

Chương 1934: Vách hố (2)Chương 1934: Vách hố (2)
Chương 1934: Vách hố (2)
Những người còn lại cũng đứng lên theo, đều lấy ra vũ khí.
Trong nháy mắt lục vụ tiêu tán, trong hố đột nhiên ùa ra mấy trăm quái quyệt cấp thấp, những quái quyệt này giống như hổ lang đói khát, xông thẳng tới bọn Chu Phàm.
Bọn Chu Phàm cũng nhao nhao xuất thủ, giết tới những quái quyệt này.
Thực lực của quái quyệt không mạnh, đều là cấp bậc Du Oán mà thôi, bởi vì tuy những quái quyệt này nhiều, nhưng không tạo thành phiên phức quá lớn cho mười ba người, rất nhanh đã bị thanh trừ.
Sau khi thanh trừ xong những quái quyệt này, Võ Khải cười nói:
- So với quái quyệt lần trước ra thì yếu hơn nhiều.
- Cái này đối với chúng ta mà nói cũng chỉ là thức ăn khai vị mà thôi.
Lý Cao Phong vẫn ôm thị thiếp của hắn, cười âm hiểm, vừa rồi hắn chỉ dùng một tay để đối phó những quái quyệt đó.
Nếu không phải sợ người khác nói hắn không xuất lực, hắn có thể đến ngay tay cũng lười chẳng muốn nhấc, những quái quyệt này quá yếu.
Quyệt thi đầy đất, khí vị cũng khó ngửi.
Bọn Chu Phàm rut re tới gần Thiên Cơ Cự Khanh, có thể nhìn thấy trong hố to rừng cây thành mảng, xanh um tươi tốt, nhìn giống như là một rừng rậm sinh cơ dạt dào, đáng tiếc địa hình trong hố dốc đứng, tạo cho người ta một loại cảm giác quái dị khó có thể hình dung.
Mọi người rất nhanh lại dừng chân, trong hố to không ngừng có lục đằng (dây leo xanh) bò ra, lục đằng nhanh chóng sinh trưởng, đan vào cùng một chỗ, triệt để bao phủ Thiên Cơ Cự Khanh.
- Đây là vách hố, lúc trước khi Thiên Cơ Cự Khanh mở ra từng xuất hiện hai lần, hiện tại là lân thứ ba rồi.
Đường Văn Khang nhìn vách hố từ lục đằng tạo thành.
Chu Phàm cũng từ trên tư liệu Đường Văn Khang đưa xem qua giới thiệu về vách hố, đây là tình huống đặc hữu của Thiên Cơ Cự Khanh, nó sau khi lục vụ tản đi, những quái quyệt đó ùa ra sẽ xuất hiện vách hố.
Vách hố hai lần trước khác với lần này, lần đầu tiên là một bức tường đất đen, lân thứ hai là quang mạc từ quang mang xanh lá hình thành.
Lần thứ ba ngược lại biến thành lục đằng, nhưng dựa theo kinh nghiệm hai lần trước cho thấy, phạm vi của những vách hố này rất rộng, có thể vòng qua, chỉ là vòng qua sẽ gặp phải nguyên rủa, dưới nguyền rua có một số người có thể sống sót, có một số người vận khí không tốt sẽ chết. Dựa theo kinh nghiệm lúc trước, bọn họ đều dùng chân nguyên phá vách hố, thông qua rồi mới sẽ không chịu nguyền rủa.
Nhưng dẫu sao vách hố chỉ từng xuất hiện ba lần, kinh nghiệm quá khứ chưa chắc dã hữu dụng.
Trước đó, bọn họ vẫn phải cẩn thận thử một chút.
Kiểm tra đối với vách hố rất rườm rà, nhưng việc này không cần tu sĩ Đạo cảnh như Chu Phàm tự mình đi làm, mà là ba người Đường Văn Khang, Mộc Tam Oanh, Đặng Nhất Chi làm.
Ba người Đường Văn Khang sử dụng các biện pháp như phù, khí cụ kiểm tra một phen, sau đó xác nhận vách hố lục đằng này tương tự với vách hố từng xuất hiện hai lần trước, là loại cần phá vách hố mới có thể miễn được nguyền rủa.
Xác nhận điểm này, không hề do dự, Cung Lão Quỷ ra tay trước, hắn khuất chỉ thành trảo, đột nhiên đánh ra.
Một quang màu đen rời tay từ nhỏ biến thành lớn, vỗ vào vách hố lục đằng, phát ra một tiếng âm, lục đằng bị cắt cho vỡ vụn rơi xuống, nhưng lại nhanh chóng sinh trưởng.
- Có đặc tính tái sinh à?
Cung Lão Quỷ lẩm bẩm, hắn lại liên tiếp đánh tới.
Đám người Chu Phàm cũng nhao nhao xuất thủ, sử dụng cương khí công kích vách hố.
Tiếng âm ầm không ngừng vang lên, vách hố lục đằng không ngừng rơi ra, lục đằng có thể không ngừng tái sinh, nhưng dưới sự xuất thủ của một đám tu sĩ Đạo cảnh, tốc độ tái sinh của nó căn bản không theo kịp tốc độ bị phá hủy.
Chu Phàm chỉ dùng ra một chút khí lực, nhưng uy lực đao cương của hắn nhìn vốn dã không yếu, không ai nói được gì, hắn lại đang thừa cơ quan sát người áo đen Ngụy Vân mang đến và người đeo mặt nạ Liêu Nhất Bán mang đến.
Người áo đen công kích là dùng chưởng cương, mỗi một chưởng đánh ra đều có từng trận âm phong thổi quét.
Người đeo mặt nạ trắng cũng sử dụng chưởng cương, một chưởng đánh ra chính là chưởng cương lờ mờ trong suốt, uy lực cũng không kém.
Khi Chu Phàm nhìn người áo đen, người áo đen không có phản ứng quá lớn, ngược lại là người đeo mặt nạ có phát hiện nhìn tới, có điều Chu Phàm lại nhanh chóng di dời tâm mắt.
Về phần thị thiếp của Lý Cao Phong thì không xuất thủ, nàng lắng lặng đứng ở bên cạnh hắn.
Vách hố dưới công kích hợp lực của mọi người, rất nhanh đã bị xuyên thủng, lục đằng sụp đổ không còn sinh trưởng nữa, chui về lòng đất, mà dây leo đứt cũng hóa thành chất lỏng xanh lá rơi vào lòng đất.
Vách hố giống như chưa từng xuất hiện. Giải quyết xong vách hố, Chu Phàm ngẩng đầu nhìn trời, cách hoàng hôn trời tối cũng không còn lại bao nhiêu thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận