Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 612. Nam tử quỷ đạo (2)

Chương 612. Nam tử quỷ đạo (2)
Cự nhân xương sườn biến mất, nam tử áo đen đứng ở trước mặt cây cháy, hắn nhẹ giọng nói vài câu mơ hồ không rõ, trong tay hắn có thêm một cái chuông nhỏ.
Những cái bóng màu xanh đen treo trên cây cháy toàn bộ đều rơi xuống, bay vào trong chuông nhỏ.
Nam tử áo đen không hủy diệt cây cháy, hắn thu hồi chuông nhỏ, như có như không nhìn về phía vị trí Chu Phàm đang bồng bềnh.
Giống như là nhìn thấu Chu Phàm vậy, khiến Chu Phàm không rét mà run.
Có điều đây rõ ràng là ký ức của khí quỷ, nam tử áo đen này có cường đại tới mấy cũng chỉ là người trong hồi ức, không thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn mới đúng.
Nam tử áo đen thu hồi tầm mắt, đi đến bên ngoài Mê Tàng Sâm Lâm.
Ký ức của khí quỷ cũng dừng ở đây, Chu Phàm nhắm hai mắt lại, khi hắn mở mắt ra thì đã tỉnh lại, hai tay hắn bấm pháp ấn, phù văn đen đỏ hạ xuống trên người khí quỷ có chút đờ đẫn của khí điền thứ bảy.
Khí quỷ thứ bảy bị chế ngự triệt để, Chu Phàm mới thở phào, hắn không ngờ lần phản phệ của khí quỷ thứ bảy này lại truyền ký ức tử vong của nó cho mình, từ đó ý đồ khiến mình chết trong ký ức của nó.
Nhưng loại phương thức mộng cảnh này Chu Phàm sớm đã trải qua ba lần trong Mộng Ngẫu, sớm đã quen với loại ác mộng này rồi, khí quỷ thứ bảy muốn dùng phương thức này để hại hắn, vậy đừng mơ.
Chu Phàm khôi phục lại, Tiểu Quyển và Lão Huynh một mực bảo trì trạng thái khẩn trương đều thả lỏng.
Chu Phàm cười cười trấn an chúng vài câu, hắn lại trầm ngâm.
Hắn vẫn còn suy nghĩ ký ức trước khi chết của khí quỷ đó, nếu hắn đoán không sai, cái bóng màu xanh đen chỉ sợ là bị nam tử áo đen tóc tai bù xù đó lấy đi chế thành Xích Cực Quỷ Đan.
Nam tử áo đen đó khẳng định là một cao thủ quỷ đạo, có khả năng có liên quan cực lớn với Xích Cực Cửu Quỷ Kinh.
Cảnh giới của nam tử áo đen vượt xa tưởng tượng của Chu Phàm, hắn trầm mặc một chút lại lắc đầu, không tiếp tục nghĩ nữa.
Ký ức này cũng không biết là ở niên đại nào, nói không chừng nam tử áo đen sớm đã vẫn lạc hoặc là tọa hóa.
Trong chớp mắt lại trôi qua mấy ngày, Chu Phàm trừ bận công tác, thời gian còn lại đều dùng vào trong tu luyện, sau khi đột phá bình cảnh ngưng tụ ra khí điền thứ bảy, khí điền thứ tám và khí điền thứ chín không gặp phải cản trở quá lớn, thuận lợi ngưng tụ thành.
Xích Cực Cửu Quỷ Kinh đã được hắn tu đến cảnh giới Cửu Điền Cửu Hang, Thể Lực Đoạn của hắn cũng đã đến cực hạn.
Nếu Ma Tổ còn muốn giết Chu Phàm, Chu Phàm có thể dựa vào chân khí của Cửu Điền Cửu Hang cùng với chín khí quỷ để chu toàn với nó, thậm chí thoát ly Quyệt Vực của Ma Tổ.
Có điều vẫn không đủ bảo hiểm, chỉ có bước vào Tẩy Tủy Đoạn hắn mới có lòng tin bảo đảm an toàn của mình.
Dẫu sao Ma Tổ chính là quái quyệt cấp Huyết Lệ đỉnh phong, không phải cấp Huyết Lệ bình thường.
Chỉ là cách Tẩy Tủy Đoạn, Chu Phàm vẫn thiếu không ít sâu xám.
Chu Phàm cũng vì vậy mà thở dài, Tẩy Tủy Đoạn khác với cảnh giới khác, không có linh vật tẩy tủy, chỉ có nhỏ khóc chứ không làm được gì.
Cấp bậc này quá ỷ lại ngoại vật.
Bằng không đổi lại là cấp bậc khác, với thiên phú hiếm có trên đời của hắn, cho dù không có sâu xám, không có cần câu, cũng có thể rất nhanh vượt qua được.
Chỉ có Tẩy Tủy Đoạn này... Tác dụng mà Thiên phú có thể mang tới thật sự không lớn.
Chu Phàm lắc đầu, không ngờ với thiên phú xuất sắc như vậy của hắn lại cũng có một ngày không mang tới tác dụng gì.
Chỉ có đi nghĩ biện pháp giết một số quái quyệt thu thập sâu xám mới được, cứ kéo dài như vậy, cũng không biết tới khi nào mới có thể hoàn thành tẩy tủy.
Chỉ là sau khi Thiên Lương Thành trải qua sự kiện Ma Cô Yêu đêm đó, quái quyệt trong thành có thể đã bỏ chạy sạch, không thể trốn kịp thì phần lớn đều bị giết chết rồi.
Hiện ở trong thành không có gì làm, quái quyệt cũng rất ít gây chuyện, Chu Phàm đã mấy ngày rồi không giết một con quái quyệt nào, khiến tay hắn có chút ngứa ngáy.
Cứ tiếp tục như vậy cũng không được.
Sau tai nạn đã được một đoạn thời gian, trong thành cũng dần dần đang khôi phục, cửa thành một mực đóng chặt lại mở ra.
Dẫu sao không thể cứ một mực đóng thành, nông dân, thương nhân, võ giả trong thành đều phải ra vào Thiên Lương Thành.
Có người từ ngoài thành tiến vào, cũng có người từ cửa thành đi ra.
Vào thì có lẽ không rời khỏi nữa, mà là ở lại lâu, cũng có người ra ngoài rồi thì không về.
Trong tay Viên Huệ Hòa Thượng đang cầm một phần công văn, ánh mắt hắn lạnh lùng, trên công văn ghi lại một chuyện, có một người ngày hôm qua rời khỏi Thiên Lương Thành, đến nay vẫn chưa trở về.
- Vì sao hiện tại mới đến báo cáo?
Viên Huệ Hòa Thượng nhìn công văn, sắc mặt hai Mộc Ấn Lực Sĩ ở trước người hắn khẽ biến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận