Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 2197 - Đồ cất giữ quý giá



Chương 2197 - Đồ cất giữ quý giá



Chu Phàm không ngờ người dẫn dắt này lại dễ dàng đáp ứng đồng thời còn thề như vậy, sắc mặt hắn có chút vi diệu.- Ngươi khả năng không biết, ta luôn vui vẻ với trách nhiệm của người dẫn dắt, cung cấp rất nhiều tiện lợi cho những người lên thuyền các ngươi, ta không giống với những người dẫn dắt mà ngươi gặp, làm khó các ngươi đủ kiểu.Nàng chậm rãi nói.Nàng càng nói như vậy, trong lòng Chu Phàm càng cảm thấy không thoải mái, người dẫn dắt này lúc trước còn nói nàng từng chơi chết rất nhiều người lên thuyền, hiện tại lại nói nàng vui vẻ giúp người lên thuyền, lời nàng nói thật sự thật giả khó phân biệt.- Ngươi đổi tiền cược khác đi.Nàng cười nói:- Đổi một tiền cược thú vị hơn, nếu không nghĩ ra, ta có thể đề nghị một tiền cược.- Ngươi muốn đề nghị tiền cược gì?Chu Phàm hỏi.- Trên người ngươi kỳ thật có rất nhiều thứ ta cảm thấy hứng thú, như Long Thần Huyết, thiên phú quyệt nhân, thậm chí là nhân hồn của ngươi ta cũng cảm thấy hứng thú, hay là chúng ta cược những thứ này, ngươi thấy sao?Nàng hỏi.Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, làm người dẫn dắt có thể nhìn thấy tin tức cơ bản của hắn, cho nên biết thiên phú quyệt nhân và Long Thần Huyết của hắn cũng không có gì kỳ quái, nhưng đối phương không ngờ lại đưa ra yêu cầu như vậy.- Ngươi lấy gì ra để cược với at?Chu Phàm hỏi.- Vậy phải xem ngươi lấy gì ra cược với ta, ta có thể lấy ra thứ đồng giá để trao đổi với ngươi.Nàng khẽ cười nói.- Nếu ta lấy Long Thần Huyết cược với ngươi thì sao?Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ tò mò hỏi, thế gian thứ có thể quý giá bằng Long Thần Huyết là không, lúc trước hắn có thể từ chỗ Long Chủ có được Long Thần Huyết, vốn chính là chuyện vô cùng may mắn.- Long Thần Huyết của Long Thần tộc vô cùng quý giá.Tay đứa trẻ lại lắc lư, một dòng sương mù bay tới, hạ xuống bàn, hóa thành một trái cây màu vàng.Trái cây không phải hình tròn, mà là hình tam giác, nó tỏa ra mùi thơm thoang thoảng.- Ngươi biết đây là trái cây gì không?Thanh âm của Nữ tử lại chậm rãi vang lên.Chu Phàm nhớ lại một chút, trái cây hình dạng đặc biệt như vậy, nếu hắn đã từng xem qua trên điển tịch hoặc là nghe người ta nói, không thể không có bất kỳ ký ức gì, hắn lắc đầu nói:- Không biết.- Nó là một những mấy đồ sưu tầm ta đắc ý nhất, giá trị so với Long Thần Huyết của ngươi thì chỉ cao hơn chứ không thấp hơn.Thanh âm của nữ tử lại biến thành trầm thấp nghiêm túc:- Khi nó xuất hiện trên thế gian, bị ba tu sĩ đỉnh cấp thực lực không thua gì ta tranh đoạt, trừ ba tu sĩ đỉnh cấp đó ra, còn có hai quái quyệt không thể biết cấp.- Vì nó, lúc ấy thế giới đó bị đánh cho vỡ nát, xuất hiện lỗ thủng không gian nhiều không đếm được, không còn thích hợp cho bất kỳ sinh linh nào ở nữa.Ánh mắt Chu Phàm lấp lánh nhìn trái cây vàng hình tam giác đó, hắn chưa từng nghe qua có thứ nào mà tu sĩ đỉnh cấp và quái quyệt cùng cảm thấy hứng thú, đây rốt cuộc là chí bảo gì?- Về phần nó là gì...Tiếng nói chuyện tạm dừng một chút:- Ta nói với ngươi nhiều như vậy làm gì? Ngươi thật sự muốn lấy Long Thần Huyết ra cược với ta hay là chỉ hỏi thử mà thôi?- Nếu là cược với ta thật, ta sẽ nói với ngươi nó rốt cuộc là gì, đồng thời bảo đảm ta không nói dối, đến lúc đó nếu ngươi cho rằng nó không bằng Long Thần Huyết của ngươi, vậy có thể yêu cầu ta đổi một thứ khác có thể so với Long Thần Huyết, ngươi chắc chắn muốn dùng Long Thần Huyết để làm tiền cược chứ?Tầm mắt Chu Phàm thu lại từ trái cây vàng hình tam giác, hắn lắc đầu nói:- Không cần, ta không muốn dùng Long Thần Huyết cược với ngươi, chúng ta là lần đầu tiên chơi trò chơi, hay là đừng thêm tiền cược, để sau này rồi tính.Hắn thầm nghĩ trong lòng, nói chung hắn đã có được lời thề của người dẫn dắt này, mục đích đạt thành rồi, không cần phải thêm tiền cược, vạn nhất chơi trò chơi này thu mất Long Thần Huyết, vậy hắn sẽ khóc chết.Để áp chế lòng tham của mình, hắn thậm chí ngay cả vì sao trái cây đó có thể cùng so sánh với Long Thần Huyết cũng không muốn biết.- Thế ư?Nữ tử có chút tiếc nuối thở dài một tiếng,- Vậy quá đáng tiếc, ngươi không biết mình đã bỏ lỡ chí bảo gì, sau này ngươi sẽ hối hận.- Con người ta luôn không muốn ép buộc người khác làm gì, ngươi đã từ bỏ thêm tiền cược, vậy cũng không sao, kỳ thật đó là một trò chơi giải đố, ngươi đoán đứa trẻ này có phải là ta không?Chu Phàm nhìn về phía đứa trẻ trông thành mới sinh ra không lâu đó, hắn hơi nhíu mày.Lúc ban đầu, nữ tử nói đứa trẻ là nàng, hiện tại lại hỏi đứa trẻ có phải nàng không?Vậy rốt cuộc có phải là nàng hay không?Không phải nàng, vậy đứa trẻ là ai?Đúng là Mặc Mặc sao? Hay là đứa trẻ này chỉ là một ảo tượng, không tồn tại.- Rất khó đoán à? Đoán sai cũng không cần phải trả giá đắt mà?



Bạn cần đăng nhập để bình luận