Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 431. Quái quyệt mới

Chương 431. Quái quyệt mới
Nếu không thì không thể nói thông, vì sao người mua quần áo cũ trúng nguyền rủa, mà ba người chưởng quỹ lại không sao.
- Bẩm báo ba vị đại nhân, những quần áo cũ này đến từ năm hộ gia đình tây phường.
Chưởng quỹ rụt rè đưa sổ sách cho Võ Thành Tài.
Võ Thành Tài cầm sổ sách, nhìn năm hộ gia đình được đánh dấu, sắc mặt của hắn có chút khó coi,
- Ngươi xác nhận không nhìn lầm chứ? Đúng là năm hộ gia đình này?
- Không sai được, bên trên đều là chữ viết của ta.
Chưởng quỹ bị dọa tới run lên, vội vàng trả lời.
Chu Phàm thở dài, manh mối đứt đoạn rồi.
Xuất hiện tình huống như vậy, chỉ có một khả năng, quái quyệt không phải cầm quần áo cũ lẻn vào cửa hàng quần áo cũ, mà là lén lút chạy vào cửa hàng quần áo cũ, sau đó dưới tình huống tất cả mọi người không thể phát hiện, hạ nguyền rủa trên quần áo cũ của cửa hàng.
Chuyện Chu Phàm có thể nghĩ đến, đám người Võ Thành Tài cũng nghĩ tới.
Mọi người sau khi ở cửa hàng quần áo cũ không tìm được quá nhiều manh mối hữu dụng, chỉ có thể rời khỏi nơi này, trở lại Thiên Lương Lý Nha.
Hai vị Phù Sư Vệ, Sử ra đón, sau khi hỏi biết tình huống như vậy, bọn họ đều thở dài.
Không bao lâu sau, người trúng nguyền rủa thứ hai bị huyết tuyến cắt thành hai đoạn, tiếng hét thê thảm của nàng trước khi chết vang vọng trong Thiên Lương Lý Nha.
Hai vị Phù Sư Vệ, Sử, Võ Thành Tài, Mục Kiến Nguyên đều tới nhìn thảm trạng của nữ nhân đó khi trúng nguyền rủa, nhìn thân thể nàng bị đứt thành hai đoạn, lại nhìn máu đỏ phun tung toé, cùng với nội tạng từ thân thể trào ra.
Sắc mặt của bốn người đều rất khó coi.
Bọn họ quay lại phòng nghị sự, Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt cùng Cát bộ đầu đang chờ ở đó.
Tâm tình của bảy người đều rất trầm trọng, cứ tiếp tục như vậy, nếu mười ba người còn lại vừa đến thời gian, đều sẽ vì Huyết Tuyến Chú này mà đứt thành hai đoạn.
Mà người trúng nguyền rủa thứ ba chính là vào nửa canh giờ sau, nói không chừng ngay cả nửa canh giờ cũng không đến.
- Xem ra quái quyệt này không phải dựa vào bản năng để hành động, nó có trí tuệ nhất định.
Cát bộ đầu nghiêm mặt nói.
Nếu là quái quyệt dựa vào bản năng để hành động, vậy còn dễ đối phó, nhưng không phải dựa vào bản năng để hành động, cho dù quái quyệt này thực lực không cao, chỉ cần nó biết ẩn nấp, cũng rất khó trong khoảng thời gian ngắn tìm ra được nó.
Thậm chí vĩnh viễn cũng không tìm thấy.
Ở Thiên Lương Thành, quái quyệt giết người mà cuối cùng lại không tìm được tung tích, chuyện như vậy hàng năm đều xuất hiện, không phải chuyện quá kỳ quái gì.
Giống như thế giới kiếp trước của Chu Phàm, án mạng không phá được cũng không phải là một con số nhỏ, chỉ là những án mạng này đều được niêm phong lại, không thể tuyên dương mà thôi, để tránh tạo thành ảnh hưởng ác liệt.
Ở Thiên Lương Thành cũng vậy.
- Có chút không đúng.
Chu Phàm cau mày nói.
- Cái gì không đúng?
Lý Cửu Nguyệt có chút tò mò hỏi.
- Ta đã xem qua một số tư liệu, quái quyệt loại trí lực mới sinh ra phần lớn đều có một đoạn thời kỳ hỗn độn, giống như trẻ con của nhân loại vậy, chúng là ngu muội vô tri đối với thế giới này, cho dù chúng có trí lực, vậy cũng phải mất một đoạn thời gian không ngắn, mới có thể chậm rãi nắm giữ nhiều tri thức hơn.
Chu Phàm nhớ lại văn hiến quái quyệt mà mình đã xem qua.
- Điểm này quả thật là đúng, nhưng nó có khả năng là quái quyệt đã sinh ra rất lâu, lại một mực không bị chúng ta phát hiện,
Vệ phù sư lắc đầu nói.
- Quái quyệt như vậy chắc không nhiều lắm, nếu là quái quyệt mới lại có trí tuệ nhất định...
Chu Phàm cũng nghĩ tới điểm này, Nghi Loan Ti nuôi nhiều Thám Quyệt Viên như vậy, không phải đều là loại bất tài.
Ở dã ngoại thì còn dễ nói, nếu ở phụ cận Thiên Lương Thành thật sự có chủng loại mới như vậy, mà bọn họ lại không phát hiện, vậy đó chính là thất trách nghiêm trọng.
- Quả thật không nhiều lắm.
Sắc mặt Sử phù sư trở nên nghiêm túc.
Trừ nhân mị, quái quyệt thực sự có trí tuệ tuyệt đối không tính là nhiều.
Có thể ẩn tàng ẩn núp lâu dài ở Thiên Lương Thành, đại đa số đều thuộc về quái quyệt có trí tuệ.
Nhưng giống như Chu Phàm nói, muốn xuất hiện một quái quyệt mới có trí tuệ, đồng thời còn vừa hay xuất hiện ở Thiên Lương Thành, loại chuyện này... Mặt Sử phù sư lộ vẻ ngạc nhiên nghi ngờ, hắn nhìn về phía Vệ phù sư.
Vệ phù sư cũng lắc đầu,
- Xác suất rất nhỏ, nhưng không có nghĩa là không có.
- Vậy chúng ta có thể giả thiết nó không có trí tuệ như chúng ta nghĩ không?
Chu Phàm do dự một chút nói.
- Chu lực sĩ, giả thiết như vậy có ý nghĩa gì?
Võ Thành Tài hơi sửng sốt hỏi.
- Ý nghĩa của giả thiết này là ở chỗ, nếu nó là không có trí tuệ, nói không chừng chúng ta có thể tìm ra nó rất nhanh.
Vệ phù sư trả lời thay Chu Phàm.
Một quái quyệt không có trí tuệ hoặc là có thể lẻn vào Thiên Lương Thành, nhưng căn bản không thể biết thế nào gọi là trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận