Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 723. Trước khi trời tối

Chương 723. Trước khi trời tối
Vừa nghĩ tới thú đen sáu chân kéo xe trượt sắt tiến vào doanh địa, quan tài gỗ lim trên xe cùng với ba bóng xám đó, còn có ba con hắc ảnh thú cạnh xe, sẽ phải làm thế nào?
Khi ấy những thứ quỷ dị này có lẽ sẽ động thủ với đoàn xe, nghĩ đến đây trong lòng Lý Cửu Nguyệt hơi trầm xuống.
Ai có thể ngăn được Quỷ Táng Quan mà Lạc Thủy Hương Nghi Loan Ti cũng không thể đối phó này.
Nhưng nếu không dừng lại, vậy ngay cả đêm cũng đi đường ư?
Vậy khẳng định là không được, đừng nói thân thể có thể chống đỡ được hay không, cho dù thân thể có thể chống đỡ, ai lại dám đi đường trong đêm tối mà Âm Ảnh Quái Quyệt chạy khắp nơi?
Âm Ảnh Quái Quyệt chỉ xuất hiện trong đêm tối đó, đối với nhân loại có một loại thèm khát tham lam.
Cho dù đoàn xe cầm đuốc nhiên mộc, dùng để xua đuổi những Âm Ảnh Quái Quyệt này, vậy cũng không được, biến số tồn tại quá nhiều.
Dường như bất kể có đi đường hay không đối với đoàn xe đều là tử cục.
Lý Cửu Nguyệt ngẩng đầu nhìn mặt trời trên cao, hiện tại chỉ là gần thời gian giữa trưa, nhưng bọn họ không thể đợi cho tới khi trời tối mới đi nghĩ biện pháp.
Sắc mặt Lý Cửu Nguyệt có chút trầm trọng, hắn cắn răng nói:
- Chu huynh, là ta liên lụy ngươi, nếu đến lúc đó thật sự không có cách nào, với tốc độ của ngươi, ngươi cứ đi trước đi, ta có biện pháp có thể đào tẩu khỏi từ chỗ Quỷ Táng Quan.
- Vô dụng thôi.
Chu Phàm lắc đầu,
- Lý huynh, chúng ta không phải đã mấy lần cắt đuôi Quỷ Táng Quan này, nhưng nó giống như là biết vị trí của chúng ta vậy, mỗi lần đều có thể tìm được chúng ta.
- Cho dù một mình ta đào tẩu, chắc nó cũng có thể tìm được ta, trừ khi ta có thể liên tục dùng tốc độ của Tốc Độ Đoạn chạy một ngày một đêm, mới có thể chạy ra khỏi hoang nguyên.
- Ngươi cũng biết, khẳng định không thể dùng tốc độ của Tốc Độ Đoạn liên tục chạy lâu như vậy, nếu thật sự có thể may mắn làm được, người cũng sẽ bị tiêu hao tới sức cùng lực kiệt, vạn nhất lại bị đuổi kịp, hậu quả là không thể lường được, hơn nữa...
Chu Phàm tạm dừng một chút, nhìn Lý Cửu Nguyệt,
- Thôi không nói, hiện tại vẫn chưa tới mức đó.
Lý Cửu Nguyệt nhìn Chu Phàm rất sâu, trên mặt lộ ra nụ cười:
- Chu huynh, là đang lo lắng cho an nguy của ta, cho nên không muốn một mình đào tẩu à?
Khóe mắt Chu Phàm giật giật, ặc một tiếng:
- Lý huynh, ngươi nghĩ nhiều rồi.
- Chu huynh đúng là một nam nhân tốt, đáng tiếc...
Lý Cửu Nguyệt thở dài.
- Lý huynh, đúng phát thẻ người tốt nữa, ta biết ngươi muốn nói đáng tiếc ngươi là một nam nhân.
Mặt Chu Phàm lộ vẻ bất đắc dĩ, may mà ngươi là một nam nhân, bằng không ta cũng xong rồi.
- Chu huynh, cái gì gọi là thẻ người tốt?
- Nữ hài tử mà, khi cự tuyệt người khác, luôn dùng những câu như 'Ngươi là người tốt, nhưng chúng ta không hợp nhau' để cự tuyệt...
- Thì ra là như vậy.
- Lý huynh, ta nghĩ chúng ta có phải đi quá xa rồi không?
- Cũng hơi hơi.
Lý Cửu Nguyệt không nhịn được mỉm cười.
Hai người dừng trêu đùa, Chu Phàm quay đầu nhìn phía sau đoàn xe, phía sau chỉ có thể nhìn cỏ dại khô vàng trống trải tịch liêu, Quỷ Táng Quan không xuất hiện trong tầm nhìn của bọn họ.
Sắc mặt Chu Phàm trở nên nghiêm túc,
- Hiện tại vấn đề quan trọng nhất của chúng ta là giải quyết uy hiếp Quỷ Táng Quan này trước khi trời tối, kỳ thật ta một mực suy nghĩ, với thực lực của nó, vì sao chỉ đi theo đoàn xe mà không động thủ với đoàn xe?
Lý Cửu Nguyệt nhíu mày, đây quả thật là chỗ khiến người ta khó hiểu, vì sao lại vậy?
- Ta nghĩ chỉ có hai khả năng, thứ nhất có thể là đoàn xe của chúng ta có thứ hoặc là người khiến nó kiêng kị, cho nên nó mới một mực đi theo chúng ta, từ đó do dự không dám động thủ với chúng ta, nhưng ta tự thấy ta chưa có bản sự như vậy, Lý huynh ngươi thì sao?
Lý Cửu Nguyệt không vội trả lời, mà là nghiêm túc suy nghĩ một chút:
- Chu huynh, ta chắc cũng không phải, ta cũng không có biện pháp khiến một quái quyệt sợ ta mà không dám động thủ, trên người cũng không có loại bảo vật đó.
- Ta không, ngươi cũng không, vậy cũng chỉ có loại khả năng thứ hai.
Chu Phàm trầm ngâm một chút nói.
- Loại khả năng thứ hai mà ta nói có thể là, ta hoài nghi Quỷ Táng Quan không phải nhằm vào chúng ta.
Lý Cửu Nguyệt hơi sửng sốt:
- Chu huynh, điều đó là không có khả năng? Nếu không phải nhằm vào chúng ta, vậy vì sao nó lại mấy lần xuất hiện ở phía sau chúng ta?
- Cái này thì ta cũng không rõ.
Chu Phàm cười khổ nói,
- Có điều cho dù chúng ta không rõ nguyên nhân, nhưng nếu nó muốn động thủ với đoàn xe thì chắc sớm đã làm rồi mới đúng, ít nhất ta cảm thấy nó không có sát ý đối với chúng ta, nếu không thật sự là rất khó nói thông được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận