Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 1615: Thế gia sau lưng

Chương 1615: Thế gia sau lưngChương 1615: Thế gia sau lưng
Chuong 1615: The gia sau lung
-Ha ha.
Hà Nhân cười như bị thần kinh:
- Đúng vậy, xảy ra vấn đề lớn, Mộng Mạt chắc là đã không còn, đây là chuyện sau khi Hà gia ta bị diệt môn mới nghĩ đến.
- Xảy ra vấn đề gì?
Thẩm Tĩnh hỏi.
- Đừng vội, lát nữa ta sẽ nói với các ngươi.
Hà Nhân nói sang chuyện khác:
- Hà gia có thể bị diệt môn, trừ Mộng Mạt xảy ra vấn đề, bọn họ không cần chúng ta nữa, còn có một nguyên nhân, nguyên nhân này vẫn có liên quan tới Mộng Hoàn, hai vị đại nhân có thể cũng đoán được.
- Hà gia chủ, ngươi việc gì phải bắt chúng ta đoán? Ngươi làm như vậy, bọn họ có khả năng đã chạy thoát rồi.
Thẩm Tĩnh gấp giọng nói.
Hà Nhân không nhìn Thẩm Tĩnh, mà là nhìn Chu Phàm.
Hắn hiển nhiên là nhất định muốn hai người Chu Phàm đoán.
Chu Phàm nghiêm túc suy tư một chút nói:
- Là nguyên nhân Mộng Hoàn bị tiết lộ sao?
- Chu đại nhân làm thế nào mà đoán được?
Hà Nhân có chút kinh ngạc hỏi.
Hắn nói như vậy, hiển nhiên đã chứng thực suy đoán của Chu Phàm không sai.
Thẩm Tĩnh cũng kinh ngạc nhìn Chu Phàm.
- Nếu không phải Hà gia chủ nói có liên quan tới Mộng Hoàn, ta cũng không nghĩ ra.
Chu Phàm nói:
- Các ngươi vội vã đuổi năm phái Bạch Hồng Quán đi, chiếm địa bàn võ đạo của Nam Tịnh Thôn, chắc là muốn dùng để làm cứ điểm luyện chế Mộng Hoàn, vậy chứng tỏ các ngươi sẽ không cân nhắc bán ra Mộng Hoàn ở vùng Cao Tượng Thành.
- Phải biết rằng thỏ không ăn cỏ gần hang, bán ra Mộng Hoàn ở Cao Tượng Thành, một khi truyền ra, bị người ta phát hiện, đối với các ngươi mà nói là một chuyện rất nguy hiểm.
- Cũng không đúng.
Chu Phàm nói đến đây, tạm dừng một chút: - Có quythe, chỉ cân nguyện ý lập quỷ thệ, thì các ngươi đều có thể yên tâm bán đan dược cho họ, phải nói là một bộ phận Mộng Hoàn không phải là các ngươi bán ra những võ giả đó.
- Chính là như vậy.
Hà Nhân cười khổ nói:
- Chúng ta chỉ bán ra một bộ phận nhỏ Mộng Hoàn, dùng làm thí nghiệm dược tính, nhưng đại bộ phận Mộng Hoàn không phải chúng ta bán cho những võ giả đó, mà là có người trộm đi Mộng Hoàn của chúng ta, khiến Mộng Hoàn khuếch tán ra.
- Có một thế lực một mực âm thầm đối nghịch với chúng ta.
- Mạng người mạng ba mươi hai người mà Nghi Loan T¡ các ngươi phát hiện, kỳ thật chính là thế lực đó cố ý lợi dụng Mộng Hoàn để làm, nhưng Mộng Hoàn là bị lộ ra thế nào, một mực không thể tìm được lý do thích hợp, bọn họ hoài nghi là Hà gia chúng ta.
- Ta không hiểu lắm.
Chu Phàm nói,
- Có thể ngươi chưa nắm rõ chỉ tiết án kiện, khi chúng ta phát hiện ba mươi hai người, trên mặt bọn họ đều nở nụ cười mà chết, mà trên người bọn họ lại không có bất kỳ thương tích gì.
- Đó chắc là một lần thí nghiệm.
Hà Nhân do dự một chút nói:
- Bọn họ không hiểu biết đủ về dược tính, Mộng Hoàn một ngày chỉ có thể ăn một viên, nếu ăn thêm một viên, vậy sẽ chết.
Chu Phàm thở dài một tiếng, xem ra người của lần tụ hội đó có thể không như hắn nghĩ, là tự nguyện dùng Mộng Hoàn, mà là bị một người nào đó lẻn vào, khống chế bắt nuốt vào hai viên đan dược trở lên, mới chết đi.
Vậy án chôn thân ở nhà hắn thì sao?
Án chôn thây không dẫn tới chú ý lớn, ít nhất Hà Nhân không biết, Chu Phàm lại kể qua án chôn thây mình phát hiện.
Hà Nhân nhẹ giọng ho khan, hắn thống khổ cau mày nói:
- Thì ra còn có một án kiện như vậy, đoán bọn họ đang ép võ giả ăn vào Mộng Hoàn lại giết người chôn thi, có lẽ là để kiểm tra độc tính của Mộng Hoàn.
- Dẫu sao ngươi nói bọn họ dùng Đống Thi Phù, có thể là muốn dược tính của Mộng Hoàn tản ra để kiểm tra độc tính, đương nhiên có lẽ bọn họ muốn thông qua nghiên cứu đối với thi thể để tìm được phối phương của Mộng Hoàn.
Thẩm Tĩnh không nhịn được nói:
- Nếu là như vậy, bọn họ mang thi thể theo chẳng lẽ không tiện hơn sao?
- Nên vậy. Chu Phàm trả lời, nếu không phải lúc ấy Tiểu Tiểu Quyển cẩn thận kiểm tra mỗi một ngóc ngách, sợ rằng không thể dễ dàng đào ra thi thể như vậy.
Nhưng vẫn có rất nhiều chỗ nói không thông, nếu nói chôn thi thể là để chờ mấy ngày sau kiểm tra dược tính, vì sao lại muốn bán căn nhà?
Là Phương Hòa An vốn muốn bán nhà trước mà kẻ giết người không biết, hay là kẻ giết người bán căn nhà ra là có tính toán tiếp theo?
Những cái này đều có khả năng, có điều bọn họ có lẽ vĩnh viễn không biết được chân tướng.
Hà Nhân không để ý việc này, hắn ho càng lợi hại hơn, hắn để nắm tay trước miệng, máu ho ra bắn lên tay hắn.
Thẩm Tĩnh không nhịn được nói:
- Hà gia chủ, có cần chúng ta gọi một Phù Sư am hiểu y thuật vào cho ngươi không?
Hà Nhân lắc đầu, hắn lạnh lùng cười nói:
- Không cần thiết, sinh tử đối với ta mà nói chỉ là việc nhỏ, kỳ thật không ngại nói với các ngươi, ta có bệnh nan y, tối đa chỉ có thể sống thêm hai năm.
Chu Phàm và Thẩm Tĩnh ngơ ngác nhìn nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận