Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 2573: Không bao giờ gặp nữa

Chương 2573: Không bao giờ gặp nữaChương 2573: Không bao giờ gặp nữa
Lý Cửu Nguyệt lại thở dài nói:
- Chu huynh à, ngươi làm như vậy thật sự khiển ta quá khó xử, cũng sẽ khiển Trùng Nương rất khó xử...
Da mặt Chu Phàm run lên nói:
- Ngươi hiểu lầm, căn bản không có chuyện đó.
Hắn đúng là oan uổng, bài Điệp Luyến Hoa đó là đạo thơ, về phần ba người Chu Tiểu Bạch căn bản không phải nghĩa tử.
- Cái gì mà không phải?
Lý Cửu Nguyệt xụ mặt lớn tiếng nói:
- Đây đều là sự thực, ngươi còn muốn chống chê à, ta đô ky rối.
Chu Phàm vừa định nói chuyện, Lý Cửu Nguyệt lại không căng được mặt, cười nói:
- Chu huynh, ngươi không cần giải thích, ta nói đùa ngươi thôi, có chuyện phải xin lôi ngươi, kỳ thật chuyện lần trước nói với ngươi muốn thành hôn với Trùng Nương, đã hủy bỏ rồi, hôm nay mời ngươi tới đây chỉ là gặp mặt một chút.
Thành hôn đã hủy bỏ? Trong lòng Chu Phàm không khỏi mừng rỡ, nhưng rất nhanh hắn lại tức giận, bởi vì đây là Lý Cửu Nguyệt đùa giỡn hắn như khỉ, không thành hôn vì sao phải phát thiệp cưới?
Hắn đứng lên chắp tay nói:
- Đã không phải thành hôn, nếu không có chuyện gì, ngươi dân ta đi gặp Mộng Mộng, ta còn có chuyện mẩu chốt phải làm, ngày sau chúng ta lại gặp.
- Chu huynh, Mộng Mộng không ở Kính Đô. Lý Cửu Nguyệt vội vàng đứng lên nói: - Sao ngươi lại muốn đi nhanh như vậy?
- Có việc.
Chu Phàm nhìn Lý Cửu Nguyệt một cái rât sâu, hắn xoay người bước đi. Có thuyền giúp đỡ, hắn muốn gặp _ Mộng Mộng, tùy thời đều có thể, nêu không phải sợ Trùng Nương lo lắng, hắn đã sớm bảo thuyền đưa Mộng Mộng tới cho hẳn.
Lý Cửu Nguyệt vội vàng đuổi theo,
- Chu huynh, ngươi chớ đi vội, được rồi, là ta sai, kỳ thật là Trùng Nương muôn gặp ngươi.
Chu Phàm dừng chân, hắn xoay người nhìn Lý Cửu Nguyệt, - Nàng muốn gặp ta có chuyện gì?
- Cái này thì sao ta biết được?
Lý Cửu Nguyệt ai oán nói:
- Ngươi ngủ với nương tử của ta, còn làm nàng to bụng, ngay cả hài tử cũng sinh rổi, ta đùa với ngươi một. chút không được à? Ngươi còn muốn nổi giận với ta.
Khóe mắt Chu Phàm giật giật,
- Lý Cửu Nguyệt, nếu ngươi còn hồ ngôn loạn ngữ còn như vậy, vậy ta sẽ đi thật đó.
- Ngươi thích đi thì đi, nói chung lát nữa Trùng Nương sẽ ra.
Lý Cửu Nguyệt nói:
- Chờ nàng ra, ta cứ nói là ngươi không muốn gặp nàng.
Chu Phàm chỉ cảm thấy đau đầu, nhưng hắn lại quả thật là muốn gặp Trùng Nương, không vì gì cả, chỉ là - muốn gặp, từ lần trước từ biệt, đã rât lâu rổi.
Chu Phàm không nói gì, theo Lý Cửu Nguyệt trở về chính sảnh.
Hai người yên lặng ngồi một lúc, Lý Cửu Nguyệt bông nhiên lên tiếng:
- Chu huynh, ngươi vào Kính Đô diện thánh, ta đã thay ngươi tra được là thê gia và thư viện làm...
- Cái này ta đã biết rồi.
Chu Phàm lắc đầu nói.
Lý Cửu Nguyệt lại nói:
- Chu huynh, gần đây Kính Đô không được quá an toàn, ngươi tôt nhât mau chóng nghĩ cách rời khỏi Kính Đô đi. - Không an toàn ở đâu?
Chu Phàm nhìn Lý Cửu Nguyệt, hai mắt nghiêm lại nói.
- Không biết
Lý Cửu Nguyệt lắc đầu.
Chu Phàm vừa định hỏi tiếp, Lý Trùng Nương đã từ bên ngoài bước vào, hắn giương mắt nhìn.
Nàng mặt vân thường vẫn không thay đổi, giống như lần đầu gặp, đôi mắt giồng như một hổ nước đông, khi nhìn về phía hăn nhu hòa mà ẩm áp. Lý Trùng Nương dịu dàng thi lễ:
- Chu đại ca.
Chu Phàm vội vàng đáp lễ,
- Trùng Nương. - Hai người các ngươi có cần khách khí như vậy không?
Lý Cửu Nguyệt cười khẽ đứng lên,
- Được rồi, các ngươi từ từ nói chuyện, ta ra ngoài trước.
Lý Cửu Nguyệt nói xong rời khỏi đại sảnh.
Chu Phàm phát hiện Trùng Nương ở gần ngay trước mắt, hẵn lại không biết nên nói gì, chỉ trích nàng vì sinh hài tử ở trong mộng mà cho hẳn ầy ấy à?
Nhưng Mộng Mộng dã lớn như vậy, những lời vô sỉ này sao có thể nói ra được với nàng giống như mai đông? - Chu đại ca, xin lỗi.
Lý Trùng Nương lại mở miệng xin lỗi trước, - Ta không nên ở dưới tình huống ngươi không đồng ý, làm ra chuyện như vậy với ngươi...
- Đã qua rồi, ngươi không cần nói gì. Lý Trùng Nương lắc đầu nói:
- Sau này chúng ta... Hay là đừng gặp mặt thì tốt hơn.
- Chuyện Mộng Mộng ngươi không cần lo lãng, không thể không cho ngươi gặp đâu, chỉ là Chu đại ca có thể để nó ở lại chô ta không?
Sau này không bao giờ gặp nữa à? Chu Phàm cảm thấy có chút đau lòng, nhưng hắn biết Lý Trùng Nương nói như vậy, khăng định là đã hạ quyết. tâm, hắn không biết mình là có thể mỉm cười thể nào,
- Được, tất cả đều theo ý ngươi. Trùng Nương đã nói như vậy, hắn có thể làm gì nữa? Cứ cổ dây dưa à?
Có nỗi khổ cũng được, không có nỗi khổ cũng thê, đôi phương không chịu nói, hắn cũng bất lực.
- Nếu không có gì, vậy ta đi trước. Chu Phàm không muốn ở lại nơi này nữa.
Lý Cửu Nguyệt từ ngoài sảnh chạy vào cười nói,
- Chu huynh muốn đi à? Trùng Nương, vậy ta tiên Chu huynh.
Lý Trùng Nương không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.
Chu Phàm sớm đã biết Lý Cửu Nguyệt nghe lén ở ngoài sảnh, có điều vừa rồi hăn không để ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận