Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 282. Không có mắt

Chương 282. Không có mắt
Có tới hơn ba bốn mươi con, cho dù là Yến Quy Lai trong nhất thời cũng không rảnh tay đối phó Kiển Thụ.
Các võ giả vội vàng tiến lên hỗ trợ.
Thấy các võ giả xông tới, Thụ Kiển Tử cấp Huyết Du lại chia ra một số phát ra tiếng rít sắc nhọn giết tới võ giả.
Áp lực của Yến Quy Lai giảm mạnh, hắn từng chưởng đập bay quái vật cấp Huyết Du, từng bước đi tới, hắn quát lớn:
- Các ngươi cẩn thận một chút, Kiển Thụ tỉnh rồi, nó đang thúc sinh Thụ Kiển Tử, chúng ta phải giết nó trước khi đám Thụ Kiển Tử này sinh ra.
Trong lòng mọi người thắt lại, kén xương dưới tán cây xương trắng nhiều tới mấy trăm, nếu toàn bộ đều từ trong kén xương phá kén mà ra, bọn họ muốn sống sót rời khỏi cũng khó.
Vừa nghĩ tới điểm này, không ít người vội vàng uống vào một ngụm Cuồng Huyết Tửu, thân thể lại bành trướng bạo phát, ý đồ ngăn lại những Thụ Kiển Tử cấp Huyết Du hơn.
Chỉ là đại bộ phận những Thụ Kiển Tử này vẫn lao về phía Yến Quy Lai, chúng đương nhiên cũng biết một khi Yến Quy Lai tới gần, sẽ có uy hiếp thế nào đối với Kiển Thụ.
Người và Thụ Kiển Tử triển khai chém giết giống như thi đua trong sơn động, vết nứt trên kén xương treo bồng bềnh trên Kiển Thụ cũng càng lúc càng nhiều.
Trong động đánh nhau càng lúc càng kịch liệt.
Hai tay Yến Quy Lai tung bay, đập bay từng Thụ Kiển công kích tới hắn.
Những Thụ Kiển Tử cấp Huyết Du này thân thể còn cứng rắn hơn Hắc Du mấy lần, nếu không phải toàn lực vỗ trúng chỗ yếu hại, đúng là khó có thể phá được phòng ngự của chúng, sau đó giết chết chúng.
- Vương Thiến Anh, ngươi đi.
Yến Quy Lai thấy mình thật sự không thể bứt ra, hắn gọi to thuộc hạ này của mình một tiếng.
Vương Tinh Anh lập tức hiểu ý của Yến Quy Lai, gai nhọn sắt đen trong tay nàng sau khi đâm bay một con Thụ Kiển Tử, cả người liền lao nhanh về phía trước.
Cặp lông mày đen của nàng lập tức từ đen chuyển sang trắng, biến thành trắng như sương tuyết, thân thể nàng ta lại nhanh hơn, giống như một quỷ ảnh lướt qua Yến Quy Lai.
Thụ Kiển Tử Hình thú, hình người thấy Vương Thiến Anh lao về phía Kiển Thụ, chúng đều giống như phát điên bỏ qua Yến Quy Lai, nhảy tới Vương Thiến Anh.
Nhưng thân pháp của Vương Thiến Anh thật sự quá nhanh, cự ly ba trượng nàng chỉ trong nháy mắt đã tới, nàng đã bỏ lại những Thụ Kiển Tử đó ở xa xa, Kiển Thụ đã gần ngay trước mắt nàng.
Gai nhọn sắt đen kèm theo phù văn trong tay nàng giơ lên, muốn đâm Phù văn chi lực vào trong thân cây của Kiển Thụ này.
Chỉ là đột nhiên tán cây như chiếc ô đó có ba cái bóng bay ra, đánh tới Vương Tinh Anh, trên Kiển Thụ không ngờ vẫn còn Thụ Kiển Tử.
Vương Tinh Anh chỉ có thể rung cổ tay, gai nhọn sắt đen cắt về phía ba con Thụ Kiển Tử.
Rầm một tiếng, Vương Thiến Anh quét trúng ba con Thụ Kiển Tử, nhưng nàng cũng bị chấn cho phải lui về phía sau mấy bước, Thụ Kiển Tử ở phía sau đánh tới nàng, nhấn chìm cả thân ảnh của nàng.
Nhưng lúc này Yến Quy Lai thoát thân khỏi sự vây công của Thụ Kiển Tử lại giống như na di, xông tới trước Kiển Thụ, không còn Thụ Kiển Tử nào có thể ngăn cản hắn, hắn vỗ ra một chưởng.
Lòng bàn tay mang theo khí tức sương lạnh, ngay khi một chưởng sắp gỗ gãy Kiển Thụ, trong thân cây của Kiển Thụ bỗng nhiên có vô số cốt thứ (gai xương) đâm ngang ra, Kiển Thụ này không ngờ còn có năng lực công kích.
Những Thụ Kiển Tử đó cũng từ bỏ công kích Vương Thiến Anh, lao về phía Yến Quy Lai trước Kiển Thụ.
Chỉ cần Kiển Thụ có thể ngăn cản Yến Quy Lai một thoáng, Thụ Kiển Tử có thể lao tới, cản Yến Quy Lai lại, chỉ cần cho nó thêm một chút thời gian, Thụ Kiển Tử trong kén xương có thể được đản sinh ra toàn bộ.
Thời gian vào khoảnh khắc này dường như chậm lại.
Hai mắt Yến Quy Lai nghiêm lại, đối mặt với cốt thứ hắn không những không thu chưởng về, ngược lại còn đẩy nhanh chưởng tới, tay hắn đột nhiên biến thành màu băng lam, giống như bàn tay dùng băng khắc ra, không giống bàn tay người.
Ầm.
Băng chưởng vỗ nát vô số cốt thứ, xuyên qua cốt thứ, vỗ trúng thân cây.
Rắc một tiếng, hàn băng không ngừng dọc theo thân cây lan ra, Kiển Thụ chấn động, kén mọi rơi xuống, thân cây gẫy ngang, đổ về phía sau.
Những Thụ Kiển Tử cách sau lưng Yến Quy Lai chỉ có cự ly mấy tấc thân thể đột nhiên cứng đờ, cũng không thể nhúc nhích được nữa, toàn bộ đều ngã xuống đất.
Thụ Kiển Tử đang đối chiến với các võ giả ở cách đó không xa cũng mất đi sức hành động, trên mặt không ít người lộ ra vẻ vui mừng, nhìn về phía vị trí của Yến Quy Lai.
Chu Phàm lập tức cảm thấy có chút tiếc nuối, đáng tiếc Kiển Thụ này không phải hắn giết, có điều với thực lực hiện tại của hắn là rất khó làm được giết chết Kiển Thụ, tùy tiện xông lên cũng là chuyện vô bổ.
Yến Quy Lai bị thương, những cốt thứ nhô ra đó đâm vào thân thể hắn, khiến cho hắn trừ cánh tay phải ra, thân trên có rất nhiều xuất hiện vết máu loang lổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận