Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 1860: Tân quan đệ nhất án (2)

Chương 1860: Tân quan đệ nhất án (2)Chương 1860: Tân quan đệ nhất án (2)
Chuong 1860: Tan quan de nhat an (2)
Cho nên Chu Phàm trừ mỗi ngày khi trực ở ti phủ làm quen với công tác ra, thời gian còn lại vấn là tu luyện đọc sách.
Thậm chí khi trực ở ti phủ không có việc gì làm cũng có thể tu luyện, không chỉ hắn làm như vậy, cho dù là ba vị Tứ Chinh Sứ Trân Vũ Thạch khi rảnh cũng đều làm chuyện của mình.
Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Chu Phàm nguyện ý tiếp nhận chức vụ Chinh Bắc Sứ, bởi vì có đủ nhiều thời gian rảnh rỗi để tu luyện.
Nói ngắn gọn, tiền nhiều quyền lớn việc ít, công tác như vậy ai mà không thích?
Ngày tháng ở Tiêu Lôi Châu Phủ an nhàn mà lại vững trãi, thời gian dốc lòng tu luyện luôn trôi qua rất nhanh, nhấp nhoáng lại qua nửa tháng.
Giữa trưa, Chu Phàm đang cân nhắc thuật pháp trong phòng làm việc của mình, nhưng cửa rất nhanh bị gõ vang.
- Chuyện gì thế?
Chu Phàm mở miệng hỏi.
- Đại nhân, khu tây nội thành hôm nay liên tục xuất hiện hai mươi ba người tử vong, người dưới không tìm được hung thủ.
Võ giả bên ngoài vội vàng khom người nói.
Chết hai mươi ba người?
Chu Phàm hơi nhướng mày, hắn mở cửa đi ra.
Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Phủ xưa nay không có việc gì sẽ do hai vị Tứ Chinh Sứ trấn thủ, hai người thay phiên nhau, khi trấn thủ để tránh gặp chuyện không may trốn tránh trách nhiệm đùn đẩy cho nhau, đều sẽ phân chia địa vực cho mỗi người phụ trách một nửa, địa vực nào gặp chuyện không may thì người đó phụ trách xử lý.
Cho dù về sau án kiện khuếch tán đến khu vực người còn lại phụ trách, cũng vẫn do người lúc ban đầu phụ trách.
Như vậy nếu người dưới xử lý không được, dựa theo địa vực cho thấy biết nên tìm vị Tứ Chinh Sứ đại nhân nào để xử lý án kiện.
Hôm nay khu tây nội thành chính là khu vực Chu Phàm phụ trách.
Đoạn thời gian này, Chu Phàm thăng nhiệm Chinh Bắc Sứ không có việc gì làm, đều phụ trách tu luyện, vẫn là lân đầu tiên nghe nói có án kiện muốn hắn ra mặt xử lý.
Đương nhiên Chu Phàm cũng có thể không để ý, để mặc các thuộc hạ đi điều tra, nhưng thuộc hạ đã báo cáo lên, vạn nhất thương vong xuất hiện khuếch tán phạm vi lớn, đó chính là hắn thất trách. Chu Phàm không dám lơ là, rất nhanh hắn dẫn theo các Lực Sĩ Phù Sư của Nghi Loan Ti chạy tới một phát hiện án phát hiện bị phong tỏa.
Người chết là một nữ tử, tay chân và mặt nàng đều hiện ra màu xanh đen, kỳ thật nếu cởi quần áo của nàng ra có thể nhìn thấy toàn thân nàng đều là màu xanh đen.
Nhưng điều này là không cần thiết, bởi vì người đã chết ở phía trước đều như vậy.
Chu Phàm ngồi xổm xuống, nhìn nữ thi, hắn lại nhìn chân nữ thi, nữ tử không đi giày.
Trước khi tới, Chu Phàm đã nghe thuộc hạ báo cáo chỉ tiết.
Người chết có nam có nữ, tuổi ở vào giữa thanh niên và trung niên, đều ở khu tây nội thành, toàn thân hiện ra màu xanh đen, còn có một chỗ khá là đặc thù, người chết không đi giầy.
Hai mươi ba người chết vào buổi sáng hôm nay, cũng bởi vì người chết chết nhanh như vậy, lại không có chút manh mối, mới báo với Chu Phàm.
Chu Phàm nhìn chân của nữ thi, trên chân không có bất kỳ vết thương nào, hắn nhíu mày hỏi:
- Tình trạng thân thể của bọn họ đã điều tra rõ chưa?
- Hồi bẩm đại nhân, trong thân thể của bọn họ không có phản ứng độc tố, cái này giống như một loại nguyền rủa hơn, bất kể là huyết nhục của dã thú nào dính vào máu của người chết, đều sẽ nhanh chóng biến thành màu xanh đen.
Ngõ tác vội vàng trả lời.
Chu Phàm hơi gật đầu, hiện tại bên Nghi Loan Ti Phủ đang kiểm tra, thử tra ra là dạng nguyên rua gì?
Ý thức của Chu Phàm lan ra, không cảm thấy bất kỳ nguy hiểm nào, từ đó cho thấy nguyền rủa của thi thể đã chết không khuếch tán, ít nhất hiện tại là không.
Chu Phàm sai người mang thi thể đi xử lý, để tránh nguyên rua sẽ khuếch tán, xử lý loại nguyền rủa bị nguyền rủa này thế nào, Nghi Loan Ti có đủ kinh nghiệm phong phú.
Hắn hơi nhướng mày, trong lòng nghĩ vì sao sau khi chết đều không đi giây?
Đấy có thể là mấu chốt để phá án.
Nhưng rất nhanh Chu Phàm không kịp suy nghĩ tiếp, bởi vì người dưới tới báo cáo, lại phát hiện sáu thi thể tương tự.
Nhân số tử vong đã đạt tới hai mươi chín người!
Nhân số tử vong không dừng lại, vẫn đang không ngừng gia tăng, chỉ trong thời gian nửa nén hương ngắn ngủi đã từ hai mươi chín người lên tới ba mươi sáu người.
Phạm vi không ra khỏi khu tây.
Chu Phàm bảo một bộ phận Phù Sư Lực Sĩ tản ra kiểm tra manh mối, hắn thì không nhìn những người đã chết giống nhau nữa, mà là bảo thuộc hạ mang tới bố cục đồ của khu tây, sau đó nhất nhất đánh dấu địa điểm tử vong, ý đồ tìm ra quy luật giết người của kẻ giết người. Nhưng đáng tiếc địa điểm tử vong của ba mươi sáu người rải khắp toàn bộ khu tây, nhưng lại không vượt qua phạm vi khu tây, nhìn thì không có bất kỳ quy luật gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận