Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 201. Sau trận chiến

Chương 201. Sau trận chiến
Một màn này khiến hai vị Phù Sư và Lỗ Khôi thấy mà trợn mắt há hốc mồm, bọn họ trước giờ không ngờ một ngày nào đó lại nhìn thấy một võ giả Lực Khí Đoạn có thể khiến cho Hắc Oán Quái Quyệt chật vật như vậy.
Hai vị Phù Sư và Lỗ Khôi đều nhìn ra, mấu chốt vẫn là cự đao hung mãnh trong tay Chu Phàm.
Kim tuyến và hỏa diễm trên lưỡi đao đan vào nhau, khiến người ta cảm thấy rùng mình.
Quỷ tân nương bị cầm chân, mỗi khi nàng muốn chạy trốn, cự đao sẽ chém tới, khiến nàng không chạy được.
Nàng liền tục gào thét, đột nhiên nhảy tới gần, gạt cự đao sắc bén ra, tay phải đâm tới ngực Chu Phàm, tốc độ của Chu Phàm vẫn quá chậm, nếu không đã không cho nàng cơ hội như vậy.
Nhưng Chu Phàm căn bản không có ý né tránh, hai tay cầm đao chém về.
Trên mặt ba người Lỗ Khôi lộ ra vẻ trắng bệch, thầm nghĩ xong rồi...
Quỷ tân nương phát ra tiếng khóc vui vẻ, nàng cuối cùng cũng sắp giết được nhân loại khó chơi này.
Chỉ thấy móng tay phải sắc bén của nàng tựa như đâm trúng tấm sắt vậy, tia lửa văng khắp nơi.
Hữu chưởng của nàng không đâm thủng ngực Chu Phàm, cự đao lập tức bổ tới, bắt đầu từ vai trái của nàng kéo xuống, chém thân thể nàng ra làm hai, màu đen ào ào chảy ra, nhuộm đen cả cỏ xanh dưới đất.
Gương mặt ghê tởm đó của Quỷ tân nương vặn vẹo, nàng nhìn Chu Phàm với vẻ bất khả tư nghị, không rõ vì sao một chưởng của mình lại không thể đâm thủng tim của nhân loại này?
Thân thể tách làm đôi của nàng có từng đạo huyết tuyến màu đen giống như dây thun kéo lại, ý đồ muốn ghép lại thân thể.
Sắc mặt Chu Phàm lạnh lùng, nhấc cự đao không ngừng bổ lên trên người quỷ tân nương, mỗi một đao hạ xuống, phù lực của Lợi Kim Phù đều sẽ sắc bén phân giải thân thể nàng ra.
Máu và thịt nát không ngừng bắn ra, lại bị Viêm Dương Khí tỏa ra đốt cháy.
Thân thể của quỷ tân nương triệt để sụp đổ, không thể ghép lại nữa, Viêm Dương Khí đốt cháy thân thể tàn phế của nàng, khói đen bị thổi lên không trung.
Chu Phàm thấy vậy mới dừng tay, hắn lại nhìn một lúc, xác nhận bản thể của Quỷ Nghênh Thân này chắc là bị tiêu diệt rồi.
Hai đội tuần tra ở hai bên cũng không còn động tĩnh đánh nhau truyền đến.
Vụ từng nói, một khi bản thể bị giết, những người giấy và kiệu hoa khác đều sẽ tự cháy biến mất.
Trên mặt Lỗ Khôi và Hai vị Phù Sư Hoàng, Mao đều lộ ra vẻ vui mừng, có điều lúc bọn họ nhìn về phía Chu Phàm, trên mặt lại lộ ra biểu cảm phức tạp, bọn họ vốn cho rằng Chu Phàm cơ sở không vững chắc, thực lực thường thường.
Nhưng chiến đấu hôm nay cho thấy bọn họ hiển nhiên là sai rồi, Chu Phàm chỉ là Lực Khí Đoạn, nhưng khí lực to lớn, bọn họ chỉ có bùng nổ mới có thể đánh lại Chu Phàm, hơn nữa thủ đoạn nhiều vô kể đó của Chu Phàm lại khiến bọn họ đại khai nhãn giới.
Chẳng lẽ Chu Phàm bởi vì thiên phú xuất sắc đã được Yến Quy Lai đại nhân nhìn trúng thu làm đệ tử, những thứ này khẳng định là Yến Quy Lai đại nhân ban cho Chu Phàm.
Chu Phàm không nghĩ nhiều, hắn lộ ra thực lực một là không có cách nào khác, thứ hai là với thực lực hiện tại của hắn cộng thêm những thứ trong tay, hắn không ngại bất kỳ một người nào trong thôn.
Đáng tiếc là, Chu Phàm nhìn về phía cự đao trong tay mình, phù văn của Lợi Kim Phù trên cự đao đã biến thành ảm đạm, phù lực của Lợi Kim Phù này cơ hồ đã tiêu hao hết.
Điều này thực sự khiến Chu Phàm cảm thấy đau lòng, Lợi Kim Phù này có giá bằng với hai con sâu xám, dùng một lần là gần phế rồi.
Vô cùng may mắn là kết quả cũng coi như không sai, quái quyệt Quỷ Nghênh Thân này cuối cùng cũng bị tiêu diệt.
Nhưng rất nhanh sắc mặt bọn Chu Phàm lại trở nên trầm trọng.
Hai đội tuần tra trở về, bọn họ vì ngăn cản mấy chục người giấy tới cứu viện, tổn thương thảm trọng, nếu không có bọn Chu Phàm nhanh chóng tiêu diệt bản thể của Quỷ Nghênh Thân, còn có người giấy ở chỗ xa hơn chạy tới tiếp tục gia nhập chiến đấu, đội tuần tra đã tổn thương càng nghiêm trọng hơn.
Trứu Thâm Thâm và La Liệt Điền chỉ bị thương nhẹ, nhưng sáu mươi bảy đội viên tuần tra lại tử thương một nửa.
Khiến cho Chu Phàm khổ sở, cánh tay trái của Sầu Hầu đã không còn, hắn chỉ còn lại tay phải đã lâm vào trong hôn mê.
- Xin lỗi, ta chỉ có thể làm được đến một bước này.
Hà Tào cúi đầu nhẹ giọng nói, mặt hắn đều là máu, là hắn cứu Sầu Hầu về.
Hắn cứu Sầu Hầu là vì ơn chỉ điểm lúc trước của Chu Phàm.
Chu Phàm thở dài, không nói gì.
Đội tuần tra rơi vào trong bầu không khí đau thương, cho dù bọn họ thắng, nhưng loại thắng lợi này cũng không có gì đáng để chúc mừng.
Xác suất tử thương một nửa khiến tương lai của đội tuần tra và Tam Khưu Thôn đều bị phủ lên một bóng ma.
Chu Phàm và bốn người Hoàng phù sư ngồi trên ghế trong phòng của doanh địa, trừ Lỗ Khôi bị thương quá nặng, không thể tới, người có tiếng nói trong thôn đều có mặt.
Năm người đều vẻ mặt nặng nề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận