Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 2161 - Dám lừa ta (2)



Chương 2161 - Dám lừa ta (2)



- Đúng vậy, Thánh Thượng đúng là lợi hại.Thanh âm của Hoa Phi Hoa rất trầm thấp, trong thanh âm tràn ngập vẻ kính sợ,- Không biết đại tiên sinh tìm ta cho chuyện gì?- Ta muốn hỏi chuyện Chu Phàm một chút.Đoan Mộc Tiểu Hồng nói.- Chu Phàm...Bên Hoa Phi Hoa trầm mặc một chút,- Ta nhớ ra rồi, ngươi là nói Tiêu Lôi Châu Chinh Bắc Sứ Chu Phàm à? Hắn liên lụy tới một vụ án mạng giết chết một tu sĩ của Nghi Loan Ti Phủ chúng ta, hiện tại đã bị tạm thời cách chức, đợi điều tra rõ, nếu không liên quan tới hắn, vậy sẽ khôi phục chức vị của hắn.- Hoa đạo chủ, ta không phải người trong quan trường, ta dùng thân phận cá nhân hỏi một chút? Đây là vì sao?Đoan Mộc Tiểu Hồng xưa nay rất trực tiếp, hắn lại bổ sung:- Chu Phàm là thiên tài trẻ tuổi mà thư viện chúng ta rất coi trọng.Bên kia lại tạm dừng thời gian gần một hơi thở, mới cười nói:- Đại tiên sinh, ngươi hiểu lầm rồi, không có bất kỳ nguyên nhân cá nhân nào cả, hắn có việc, vậy ta phải dựa theo quy củ để xử lý, Thiên Nam Đạo có quy củ của Thiên Nam Đạo, xin đại tiên sinh tha thứ.- Thì ra là như vậy.Đoan Mộc Tiểu Hồng nhíu mày:- Vậy không quấy rầy Hoa đạo chủ nữa.Trong đại điện Huy hoàng, Hoa Phi Hoa dáng người gầy yếu đang ngồi trên chủ tọa, nhìn khí cụ truyền âm đã bị bóp méo, hắn trầm mặc một lúc, mới thấp giọng nói:- Gọi tên họ Vương đó tới đây cho ta.Rất nhanh có thị vệ ngoài cửa dạ một tiếng.Không lâu sau, một nam tử trung niên đi vào đại điện, hành lễ với Hoa Phi Hoa:- Không biết đại nhân tìm tiểu nhân có chuyện gì?Nam tử trung niên mặc quần áo xanh đen, để râu bát tự, Hoa Phi Hoa lạnh lùng nhìn hắn, không mở miệng nói chuyện.Nam tử trung niên nhất thời không dám hé răng, cho đến khi cảm thấy áp lực càng lúc càng lớn, hắn vẫn mở miệng nói:- Đại nhân, có phải đã xảy ra chuyện gì không?- Các ngươi dám lừa ta?Thanh âm của Hoa Phi Hoa giống như tuyết lạnh mùa đông, lãnh khốc tới ăn sâu vào tim phổi người ta.Hai đầu gối nam tử trung niên mềm nhũn, hắn bị bức phải quỳ gối trên mặt đất, không phải hắn muốn quỳ, mà là hắn không thể không quỳ, hắn run giọng nói:- Đại nhân, nếu tiểu nhân lừa ngươi, xin ngươi nói ra, chỉ cần chứng minh tiểu nhân nói dối ngươi, tiểu nhân tự nguyện vặt đầu trên cổ xuống bồi tội với ngươi.- Các ngươi nói Chu Phàm là thiên tài bình thường của thư viện, nhưng lại không nói cho ta biết, hắn ở trong thư viện rất được coi trọng, vừa rồi Đoan Mộc Tiểu Hồng tự mình hỏi ta việc này, đây là đãi ngộ mà một thiên tài được gọi là bình thường có thể có sao?Hoa Phi Hoa lạnh giọng nói:- Ngươi là tự cắt đầu ngươi xuống, hay là để ta sai người cắt đầu ngươi?Sau lưng nam tử trung niên nhanh chóng ứa mồ hôi, hắn gấp giọng nói:- Đại nhân, đây có lẽ là một hồi hiểu lầm, Đoan Mộc Tiểu Hồng ở bắc địa Khôi Hầu, có lẽ là hắn là đúng dịp gặp việc này, mới hỏi thăm một chút...Hoa Phi Hoa cười gằn một tiếng, hắn giơ tay phải lên, nhẹ nhàng nắm chặt thành quyền đầu.Mắt nam tử trung niên co rút lại, đầu hắn rầm một tiếng nổ tung, trắng đỏ bắn đầy đất, cả người ngã xuống.Sắc mặt Hoa Phi Hoa hờ hững nhìn thi thể không đầu.- Đoan Mộc Tiểu Hồng rất coi trọng quy củ, hắn vì chút việc nhỏ này tìm ta muốn can thiệp vào chuyện của Nghi Loan Ti, đây chính là hành vi vượt quy củ, nếu không phải thiên tài được thư viện coi trọng, hắn căn bản sẽ không làm như vậy.- Ngươi vẫn dám nói ra những lời hồ lộng ta như vậy, thực sự coi ta là kẻ ngốc sao?- Gọi một người khác của bọn họ vào cho ta.Hoa Phi Hoa hừ lạnh một tiếng nói.Rất nhanh lại có một người trung niên mặc quần áo xanh đen đi vào đại điện, nam tử trung niên này trong nháy mắt tiến vào trong điện liền thấy thi thể không đầu nằm dưới đất, điều này khiến hắn biến sắc, có điều hắn vẫn bước nhanh tiến lên, miễn cưỡng ổn định tâm thần, hành lễ với Hoa Phi Hoa.- Ngươi biết vì sao ta giết hắn không?Hoa Phi Hoa trực tiếp hỏi.- Tiểu nhân không biết.Thân thể nam tử trung niên run lên, nói. Nhưng hắn không dám hỏi nguyên nhân.- Bởi vì hắn dám lừa ta, cho rằng có thể hồ lộng ta.Hoa Phi Hoa lạnh lùng nói.Nam tử trung niên không dám tranh cãi, hắn chỉ cúi đầu nói:- Đó là người này đáng chết, dám lừa gạt đại nhân.- Không chỉ là hắn, ngươi cũng lừa ta.Hoa Phi Hoa lại hờ hững nói.Nam tử trung niên không ngừng dập đầu nói:- Tiểu nhân không biết bởi vì làm gì mà lừa gạt đại nhân, nhưng lừa chính là lừa, tiểu nhân cũng nên chết, nhưng xin đại nhân khoan hồng độ lượng, tha thứ cho tiểu nhân.- Thái độ của ngươi không tồi,Hoa Phi Hoa chậm rãi nói:- Vậy ta cho ngươi một cơ hội, ngươi nói với người sau lưng ngươi, bọn họ dám giấu giếm tin tức của Chu Phàm với ta, nể tình những tài vật đó, ta sẽ không tính toán với bọn họ, nhưng chuyện về sau ta không nhúng tay nữa, các ngươi tìm người khác đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận