Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chuong 1816: Vinh ngam

Chuong 1816: Vinh ngamChuong 1816: Vinh ngam
Chương 1816: Vịnh ngâm
Sắc mặt Phượng Tinh Bá hơi trâm xuống nói:
- Ta dùng các ngươi, là bởi vì các ngươi là người của Phượng gia, dùng người của ti phủ thì ta thành đồ ngốc không mặc quần áo, bị người ta nhìn thấy hết, manh mối vất vả tra được, lập tức sẽ bị ba người khác biết.
- Đã biết mình không bằng, vậy nghĩ cách nỗ lực đuổi kịp bọn họ cho ta.
Phượng Tinh Bá nói đến đây, bên ngoài có người bước nhanh vào, Phượng Tinh Bá dừng nói chuyện.
Người đó đến gần, kể lại chuyện Chu Phàm xuất hiện ti phủ cho Phượng Tinh Bá.
Thế gia ở Nghi Loan Ti Phủ cũng có lực lượng của mình, cho dù không bằng phái hệ khác, nhưng đối với Phượng Tinh Bá mà nói, làm cơ sở ngầm đã đủ rồi, cho nên hắn ở Nghi Loan Ti Phủ cũng không phải kẻ mù.
- Hắn cuối cùng cũng không nhịn được mà xuất thủ rồi à?
Phượng Tinh Bá cười lạnh nói:
- Không ai là đồ ngốc, sợ rằng tên khương và hòa thượng gay đó đều đang nhìn chằm chằm Chu Phàm này.
- Nhị gia, cho dù Chu Phàm đã phá án không ít, nhưng Tiêu Lôi Châu Phủ nhân tài đông đúc, cũng không phá được án này, hắn có thể làm gì? Vì sao phải coi trọng hắn như vậy?
Một thuộc hạ trong phòng không nhịn được lên tiếng nói.
- Bởi vì hắn là nhân tuyển thư viện phái ra, một võ giả chưa tiến vào Đạo cảnh có thể gia nhập trận cạnh tranh này, một Khôi Thủ lớp chữ Giáp, được gọi là lớp chữ Giáp một lần mạnh nhất, những cái này vẫn chưa tỏ rõ vấn đề à?
Phượng Tinh Bá lạnh giọng nói:
- Không phải chỉ coi trọng hắn, mà là ba đối thủ đều phải coi trọng.
- Ta sợ các ngươi khinh thị hắn, nếu không chúng ta sẽ thua thế nào cũng không biết, hiểu chưa?
Người trong phòng đều sắc mặt nghiêm lại, đồng thanh xác nhận.
Phượng Tinh Bá lại nói vài câu, người trong phòng nhanh chóng ra ngoài di làm việc cho hắn.
Biện pháp của hắn rất đơn giản, người bên thế gia thay hắn nghĩ cách tra tìm manh mối, mà bên ti phủ, sẽ sai người nghĩ cách nhìn chằm chằm ba người Chu Phàm.
Cho dù bọn họ cố ý ẩn tàng, nhưng bọn họ muốn xuất hiện ở hiện trường án mạng, đều không tránh khỏi phải dùng lực lượng của ti phủ, một khi đối thủ phát hiện manh mối, hắn sẽ lập tức biết chạy tới tranh thủ cướp lấy công lao.
Chắc ba đối thủ đó đều có chủ ý như vậy, nhưng biện pháp này khó tránh khỏi xuất hiện vấn đề tin tức lạc hậu, nếu đối thủ bắt được hung phạm nhanh hơn, vậy tất cả đều thành công cốc, cho nên cũng không thể chỉ chờ không làm gì.
Phượng Tinh Bá cau mày ngồi trên chủ tọa, trước kia thế gia luôn khiêm tốn, bình thường không đi tranh thủ bốn vị trí đầu não của ti phủ, nhưng hiện tại tình thế thay đổi, thế gia phải tận hết khả năng cướp lấy vị trí quyên thế quan trọng này.
Phượng gia cũng không thể ngoại lệ, cho nên hắn mới được lựa chọn cạnh tranh chức Chinh Bắc Sứ.
Hai tay Phượng Tinh Bá nắm chặt lại, ánh mắt lạnh lùng, bất kể là vì Phượng gia hay là vì bản thân hắn, vị trí Chinh Bắc Sứ này hắn nhất định phải lấy được tới tay. ...
- Bọn họ đều không rõ, vị trí này vốn chính là của phái Dã Hồ chúng ta.
Khương Vũ một thân quý khí thở dài một tiếng nói:
- Người của Phái Dã Hồ thừa mới là chuyện danh chính ngôn thuận, cho nên các đại nhân mới tìm ta tới.
Hắn đang ngồi trong đại sảnh hào hoa xa xỉ, trước người hắn là một hán tử mặt đen xì.
- Công tử, là thuộc hạ vô năng.
Hán tử đó cúi đầu nói:
- Bách đại nhân là người của phái hệ chúng ta, nhưng khi hắn chết cũng không lưu lại gì, cái chết của Bách đại nhân là bất ngờ.
Người của Phái Dã Hồ cũng không rõ Bách Minh Thành rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì.
- Không, không phải bất ngờ, là vận mệnh.
Thanh âm của Khương Vũ biến thành trầm thấp.
Hán tử mặt đen ngỡ ngàng khó hiểu.
- Nếu không phải vận mệnh khiến Bách đại nhân chết, ta làm sao có thể tới đây?
Khương Vũ thở dài nói:
- Vận mệnh muốn ta báo thù cho Bách đại nhân, kế thừa vị trí của hắn, đây là chuyện đã được định trước trong số mạng.
Hán tử mặt đen trâm mặc, hắn bỗng nhiên nhớ tới lời đồn lưu truyền trong phái hệ bọn họ, vị Khương công tử này xuất thân từ một gia đình thương gia giàu có ủng hộ phái hệ bọn họ, nhưng đầu óc dường như có chút không bình thường?
- Khổ Vinh, Phượng Tinh Bá và Chu Phàm đó đều chỉ là đá kê chân trước khi ta ngồi lên vị trí Chinh Bắc Sứ... Vận mệnh đối với người bình phàm mà nói là vô thường khó dò, nhưng ta là sung nhi của vận mệnh, vận mệnh trước nay luôn chiếu cố ta...
Khương Vũ lộ ra vẻ đồng tình nói:
- Bọn họ gặp ta, đó chính là đã định trước phải làm một vai diễn phụ bi kịch, nhưng nếu có một ngày, ta đứng trên đỉnh núi, có lẽ sẽ có người bởi vì ta mà nhớ tới tên của bọn họ, bọn họ là bất hạnh cũng là may mắn...
- Công tử, hiện tại chúng ta nên làm thế nào?
Hán tử cảm thấy tạng phủ của mình đã xoắn lại với nhau, hắn thật sự nghe không nổi nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận