Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 1955: Nàng là ai (2)

Chương 1955: Nàng là ai (2)Chương 1955: Nàng là ai (2)
Chuong 1955: Nang la ai (2)
Chu Phàm tu trong phù đại lấy ra hộp vuông màu bạc, hắn mở hộp vuông, nằm trong hộp chính là Kim Khuẩn Anh.
Chỉ là Kim Khuẩn Anh thoát ly bùn đất, đã không thể nhúc nhích, nhưng quang mang màu vàng nó phát ra vẫn dụ Hoặc tất cả mọi người.
Mấy chục thi khôi tản ra, vây quanh tất cả mọi người, sắc mặt Đỗ Tàn Dương lạnh lùng, Liêu Nhất Bán và nam tử đeo mặt nạ trắng cũng nhìn quét thi khôi một chút, có điều tâm mắt của bọn họ rất nhanh lại hạ xuống người Chu Phàm.
- Các ngươi muốn Kim Khuẩn Anh đúng không?
Chu Phàm cười khẽ một tiếng hỏi.
Năm người đều không dám manh động, sợ bức Chu Phàm quá, hắn sẽ hủy diệt Kim Khuẩn Anh, thậm chí ngay cả thuật pháp kín đáo cũng không dám dùng, vạn nhất bị Chu Phàm phát hiện, vậy bọn họ cũng không thể thừa nhận được hậu quả đó.
- Triệu đạo hữu, chúng ta không oán không cừu, chỉ cần ngươi giao ra Kim Khuẩn Anh, ngươi có thể rời đi.
Ngụy Vân tâm bình khí hòa nói.
- Nhưng các ngươi đều muốn mà.
Chu Phàm thở dài một tiếng nói:
- Ngươi nói ta nên giao cho ai?
Lời này nói cho sắc mặt ba người Ngụy Vân, Đỗ Tàn Dương, Liêu Nhất Bán đều biến thành có chút vi diệu, Ngụy Vân cười lạnh nói:
- Triệu đạo hữu, cái này không cần ngươi lo lắng, ngươi chỉ cần đặt Kim Khuẩn Anh trên mặt đất, chúng ta có thể chậm rãi thương lượng.
- Nếu ngươi ngay cả chuyện này cũng không chịu, chứng tỏ ngươi chỉ là muốn ly gián chúng ta tự giết lẫn nhau mà thôi.
Ở đây chẳng ai là kẻ ngốc cả, đều không dễ dàng mắc mưu như vậy.
- Ngụy đạo hữu nói không sai, Triệu Bá, ngươi đặt hộp trên mặt đất.
Ánh mắt Đỗ Tàn Dương cũng sáng ngời nhìn Chu Phàm nói:
- Nếu không đừng trách chúng ta không khách khí.
Kim Khuẩn Anh rơi vào tay ai, Đỗ Tàn Dương cũng không cho phép rơi vào trong tay Chu Phàm, vả lại Chu Phàm động hộp bạc trên mặt đất, hắn chưa chắc đã không có cơ hội.
Chu Phàm phá lên cười, hắn giống như nghe thấy một chuyện cười cực kỳ buồn cười.
- Ngươi cười gì? Ngươi cứ nói có nguyện ý buông bỏ Kim Khuẩn Anh không? Đừng hòng kéo dài thời gian.
Sắc mặt Đỗ Tàn Dương hơi trâm xuống nói.
- Đỗ Tàn Dương à Đỗ Tàn Dương, ta đang cười tên ngu xuẩn ngươi.
Chu Phàm vẫn cuồng tiếu:
- Ngươi còn muốn có Kim Khuẩn Anh à, ngươi re rà một chút với ta sợ rằng ngay cả mạng cũng không bảo đảm.
- Ngươi đang nói bậy nói bạ gì đó?
Đỗ Tàn Dương quát, nhưng tròng mắt hắn lại đảo quanh, hiển nhiên là đã đề cao cảnh giác.
- Liêu đạo hữu, hai người các ngươi cũng vậy.
Chu Phàm lại liếc hai người Liêu Nhất Bán.
- Không ai có thể giết ta cả.
Liêu Nhất Bán lạnh lùng bác bỏ.
- Triệu đạo hữu, ta đếm ba tiếng, ngươi phải bỏ buông xuống.
Trên mặt Ngụy Vân lộ ra vẻ lo lắng.
- Ngụy đạo hữu, ta khuyên ngươi đừng uy hiếp ta, dẫu sao thứ này đang ở trên tay ta, nếu ta...
Tay phải Chu Phàm đặt lên Kim Khuẩn Anh:
- Bàn tay này vừa phun chân khí, vậy chúng ta vỗ hai tay giải tán, Đỗ Tàn Dương, Liêu đạo hữu và vị huynh đệ một mực không nói gì đó, chẳng lẽ các ngươi không muốn biết vì sao ta lại nói như vậy à?
- Đây chính là đại sự trước khi tới tính mạng.
Sắc mặt Ngụy Vân hơi trâm xuống, người áo đen bên cạnh hắn dường như có chút bực mình, nhưng Ngụy Vân khẽ lắc đầu, bảo nàng cứ bình tĩnh.
- Ngươi nói nghe thử đi, ta xem ngươi có thể nói ra lời khiếp người gì?
Trong lòng Đỗ Tàn Dương sinh nghi, không nhịn được hỏi.
- Các ngươi nhận ra thứ vây quanh chúng ta là gì không?
Mặt Chu Phàm cười lạnh nói:
- Nếu không nhận ra, vậy ta có thể nói với các ngươi, những cái này là thi khôi mà Hoạt Tử Thi dùng thủ pháp đặc hữu luyện chế ra.
Thi khôi của Hoạt Tử Thi?
Đỗ Tàn Dương đương nhiên từng nghe qua tên của Hoạt Tử Thi, Liêu Nhất Bán cũng không ngoại lệ, lúc này bọn họ mới nghiêm túc cảnh giác quan sát thi khôi đang vây quanh bọn họ. Hoạt Tử Thi làm việc bí ẩn, thực lực cường đại, không phải Tan tu như bọn ho có thể chống đỡ.
- Hồ ngôn loạn ngữ, đây chỉ là hành thi bình thường mà bằng hữu của ta luyện chế thôi.
Ngụy Vân lên tiếng cãi lại.
Bọn Đỗ Tàn Dương đều biết những thi khôi này là người áo đen bên cạnh hắn kêu gọi ra.
- Không đúng, ta đã từng thấy thi khôi của Hoạt Tử Thi, những cái này đúng là thi khôi của Hoạt Tử Thi.
Sắc mặt Đỗ Tàn Dương lạnh lùng nói, được Chu Phàm nhắc nhở, hắn cuối cùng cũng nhận ra.
- Vậy chứng tỏ ta không nói sai.
Chu Phàm nhìn về phía Ngụy Vân, châm biếm:
- Ngụy đạo hữu, ngươi không thành thực.
- Cho dù bằng hữu của ta là người của Hoạt Tử Thi thì sao? Cái này có liên quan gì tới các ngươi?
Sắc mặt Ngụy Vân nghiêm lại:
- Chẳng lẽ các ngươi lại thay Nghi Loan Ti đối phó bằng hữu của ta à?
Đỗ Tàn Dương hơi ngẩn ra, đúng vậy, cho dù là người của Hoạt Tử Thi, vậy có liên quan gì tới hắn?
Liêu Nhất Bán và nam tử đeo mặt nạ nhìn nhau, cũng không nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận