Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 1765: Dung hợp (2)

Chương 1765: Dung hợp (2)Chương 1765: Dung hợp (2)
Chương 1765: Dung hợp (2)
- Đừng lãng phí thời gian, ta lập lời thê, ngươi dung hợp Toái Không Cốt, chúng ta ra khỏi ngoài, nếu không đợi lát nữa ngươi còn muốn chạy cũng không được.
Sắc mặt Chu Phàm hơi trâm xuống, xem ra Lý Cốt cũng không có cách nào, vậy hắn không thể lừa Lý Cốt hỗ trợ được.
Vậy nên làm như thế nào đây?
Lúc này Tiểu Muội cũng đuổi tới, nó lắc đầu vẫy đuôi vòng quanh Chu Phàm, nhe răng trợn mắt không ngừng sủa to với Lý Cốt.
Lý Cốt có chút tiếc nuối nói:
- Vì sao ngươi lại nuôi một con chó bình thường như vậy? Nếu chó này là linh thú, ngươi là chủ nhân của nó, ngươi có thể ra lệnh cho nó, khiến nó nghe lời dung hợp Toái Không Cốt, khí tức sinh mệnh của linh thú có lẽ có thể chống đỡ được sự hấp thu của Toái Không Cốt, từ đó mang theo chúng ta rời đi.
- Nhưng đây chỉ là một con chó cỏ, sinh mệnh lực của nó quá yếu.
Chu Phàm hơi ngẩn ra, mắt hắn hơi mở to.
Chu Phàm không nói gì, hắn chỉ tùy ý xua đầu tiểu cẩu, qua một thoáng hắn thở dài nói:
- Ta đã không trốn thoát, nhưng ngươi nhìn ta như vậy, ta rất khó nghiêm túc suy nghĩ đề nghị của ngươi, ngươi có thể xoay người lại, để ta được yên lặng suy nghĩ một chút không.
Lý Cốt nhíu mày suy nghĩ một chút, trầm giọng nói:
- Đừng giơ thủ đoạn trước mặt ta, cho dù ngươi bỏ lại ta mượn Toái Không Cốt để chạy thoát ra ngoài, vậy cũng thành một hoạt tử nhân, không có ta chiếu cố, ngươi sẽ chết rất nhanh.
Lý Cốt nói xong, xoay người lại, đưa lưng về phía Chu Phàm.
Chu Phàm nhìn chằm chằm lưng Lý Cốt, hắn vươn tay vào trong phù đại lấy ra hai đạo phù, dán lên trên mặt đất.
Phù rơi xuống đất, hình thành một kết giới không nhìn thấy, tất cả chung quanh đều trở nên im lặng.
Trong hai đạo phù này một đạo là tiêu trừ thanh âm chung quanh.
Chu Phàm nhìn chằm chằm Tiểu Muội, trên mặt lộ ra vẻ do dự.
Lời nói của Lý Cốt đã đánh thức hắn, Tiểu Muội tất nhiên không phải một con chó cỏ bình thường.
Dung cốt bí thuật cần sự đồng ý của linh thú, Tiểu Muội có thể nghe hiểu lời hắn nói hay không, lại có đủ năng lượng sinh mệnh để chống đỡ một lần vượt qua không gian hay không? Nếu phải dùng sinh mệnh của Tiểu Muội để trả giá... Không phải nói tình cảm của hắn và Tiểu Muội thâm hậu cỡ nào, mà là hắn sợ như vậy sẽ ảnh hưởng tới nó đang ngủ say trong cơ thể Tiểu Muội, đến lúc đó nói không chừng thẹn quá hóa giận cho hắn một trảo, vậy hắn sẽ xong đời.
- Tiểu Muội, ngươi nghe ta nói một chút.
Chu Phàm sợ Lý Cốt phát hiện, môi hắn chỉ khẽ động, nhẹ giọng nói.
- Sau khi ngươi đeo Toái Không Cốt có thể bình yên vô sự mang ta ra ngoài không?
Sau khi Chu Phàm nói xong, nghĩ một chút rồi nói:
- Nếu có thể, vậy sủa ba tiếng.
Tiểu cẩu nhìn Chu Phàm, nó chớp mắt, sau đó sủa ba tiếng.
- Là ngươi nói làm được, không liên quan tới ta.
Chu Phàm ho khẽ một tiếng, hắn một mực cảnh giác Lý Cốt, sợ Lý Cốt đột nhiên tiến hành tập kích hắn.
Nhưng Lý Cốt vẫn xoay lưng.
Chu Phàm bóc phù, lục thức mở ra điều tra, Lý Cốt chắc không phải ảo ảnh, hắn không chút do dự lấy ra Toái Không Cốt, hắn nhanh chóng rót chân khí vào trong Toái Không Cốt, dựa theo dung cốt bí thuật lợi dụng nhân hồn của mình kích hoạt Toái Không Cốt.
Toái Không Cốt phát ra quang mang màu đỏ.
Chu Phàm đưa Toái Không Cốt về phía tiểu cẩu.
Tiểu cẩu không nhúc nhích, nó chỉ tò mò nhìn Toái Không Cốt, Toái Không Cốt bắn ra một đạo quang mang chui vào trong đầu chó.
Toàn thân Tiểu cẩu màu đỏ quang mang màu đỏ.
Chu Phàm thấy quang mang không bắn ra nữa, hắn biết thành công, lập tức buông tay.
Khung xương đỏ thẫm to bằng xương sườn người đang bao phủ tiểu cẩu lập tức thu nhỏ, siết chặt lấy lưng tiểu cẩu, xâm nhập vào trong huyết nhục của nó.
Tiểu cẩu giống như mặc một bộ cốt khải (áo giáp xương).
- Đây không ngờ không phải chó cỏ bình thường, mà là linh thú.
Sau lưng Chu Phàm truyền đến thanh âm cuồng tiếu của Lý Cốt.
Chu Phàm xách Tiểu Muội lên, thuấn di về phía trước, chỉ là lại va vào một vách tường xương từ một xương trắng hình thành, bọn họ không thể không ngừng lại.
Vách tường từ xương trắng hình thành hiện hình, đã bao phủ nơi này.
- Tiểu tử ngươi, thật sự cho rằng ta sẽ không làm gì, chờ ngươi quyết định sao?
Thân ảnh của Lý Cốt hiện ra, hắn nhìn tiểu cẩu trong tay Chu Phàm, ánh mắt nóng rực nói: - Đưa nó cho ta, sau đó ta cho ngươi được chết thống khoái.
- Ngươi có thể không đưa, nói chung Toái Không Cốt đã hấp thu sinh mệnh của nó, hai người các ngươi cùng chết cũng không sao.
Lý Cốt hoàn toàn không lo lắng Chu Phàm mượn Không Cốt vượt qua không gian ra ngoài, bởi vì Toái Không Cốt còn cần một đoạn thời gian mới có thể hấp thu đủ năng lượng, đủ cho hắn làm xong việc.
- Ta đương nhiên sẽ không cho rằng ngươi tin ta.
Chu Phàm không lúng túng, hắn vẫn bình tĩnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận