Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 1759: Toái không cốt

Chương 1759: Toái không cốtChương 1759: Toái không cốt
Chương 1759: Toái không cốt
Chu Phàm nhìn về phía Lý Cốt, hắn nhìn thấy nụ cười hưng phấn trên mặt Lý Cốt.
- Ta bị vây ở Tàng Cốt Sơn, nhưng cốt tài của Tàng Cốt Sơn cũng hoàn toàn thuộc về ta.
Lý Cốt cười nói:
- Khi ta ngủ say, bảo cốt bộc ta luyện chế hạ cấm chế ý niệm, khiến chúng khai thác cốt tài cho ta, vừa đào một cái chính là chính là đào mười năm.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ ngạc nhiên, nếu thật sự đào mười năm, sợ rằng Lý Cốt này đã có được rất nhiều cốt tài quý giá.
Quả thật là một chuyện tốt đủ cho Cốt tu khác đỏ mắt nổi điên.
Nhưng cho dù có được nhiều cốt tài quý giá như vậy, phải đợi một trăm năm mới có thể ra ngoài, ở đây lại không thể tu luyện, chẳng khác nào phí không thời gian một trăm năm, cái giá lớn như vậy thật sự có đáng không?
- Tiểu tử, ngươi muốn rời khỏi nơi này, phải dựa vào cốt tài tốt nhất ta lấy đào được.
Lý Cốt lại vẻ mặt thần bí cười nói.
- Cốt tài tiền bối đào được có thể giúp ta rời khỏi nơi này?
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc nói.
Lý Cốt không trả lời, hắn nhìn một cốt bộc hình người ở bên cạnh.
Cốt bộc cúi đầu, sau đó nó hóa thành tro cốt, tro cốt tản ra rơi xuống đất, hình thành một trận pháp hình tròn bán kính một thước.
Trận pháp lại tỏa ra quang mang trắng ởn, sau đó có một cái hộp hình chữ nhật màu trắng từ trong trận pháp nhô ra.
Chu Phàm nhìn hộp hình chữ nhật màu trắng này, phân biệt ra chắc là dùng cốt tài đặc thù nào đó luyện chế mà thành.
Lý Cốt cầm lấy hộp xương chữ nhật, hắn cúi đầu nhìn nhìn, mới vẻ mặt không nỡ đưa cho Chu Phàm nói:
- Thứ bên trong có thể giúp ngươi rời khỏi.
Chu Phàm tiếp nhận hộp, hắn không tùy tiện mở ra, mà là hỏi:
- Bên trong rốt cuộc là gì?
- Ngươi cứ mở ra nhìn đi đã.
Lý Cốt nói.
Chu Phàm do dự một chút vẫn quyết định mở hộp, với thực lực Lý Cốt thể hiện ra, hắn không cho rằng Lý Cốt sẽ động tay động chân trên loại chuyện này. Vả lại, nếu hắn không mở, vậy có thể sẽ chọc giận Lý Cốt, có điều để tránh bất ngờ, hắn vẫn chuẩn bị phương án ứng đối một khi hộp có vấn đề.
Hộp được mở ra, trong là một khối hài cốt màu đỏ, hài cốt nhìn giống như khung xương sườn của người hoặc dã thú, từ một hàng xương sườn và một cột sống tạo thành.
Khung xương màu đỏ thuần túy, chỗ đặc biệt là nó thỉnh thoảng lại lấp lánh, giống như vật chiếu sáng hư ảo.
- Đây là Toái Không Cốt.
Lúc này Lý Cốt mới mở miệng giải thích:
- Cốt tu chúng ta chia cốt tài làm chín cấp, cấp chín là cao nhất, trong đó Toái Không Cốt chính là cốt tài cấp tám.
- Ba hài cốt to lớn đó cũng chỉ là cấp tám mà thôi, giá trị của Toái Không Cốt và chúng là tương đương.
- Đây là cốt tài tốt nhất ta tìm được trong mười năm nay.
Lý Cốt cười lạnh nói:
- Cốt tu bình thường sợ là cho dù tiến vào một trăm lần, cũng không thể tìm được Toái Không Cốt.
- Cốt tài cấp tám.
Chu Phàm mắt lộ dị sắc nhìn khung xương màu đỏ, nếu Lý Cốt không nói sai, vậy Toái Không Cốt này quả thật rất quý giá,
- Nó là thế nào mới có thể mang ta rời khỏi nơi này?
- Tác dụng chủ yếu của Toái Không Cốt là nó có thể đi ngang qua không gian, chỉ cần là tiểu không gian không quá phức tạp, nó đều có thể mang theo kí chủ thoát ly ra ngoài.
Lý Cốt giải thích:
- Thí dụ như kết giới trận pháp hình thành hoặc là vùng không gian này đều có thể xuyên qua ra ngoài.
Sắc mặt Chu Phàm biến thành có chút vi diệu, nếu như vậy, Toái Không Cốt này quả thực chính là khí cụ đỉnh cấp dùng để bỏ chạy.
- Nếu muốn sử dụng Toái Không Cốt, vậy nhất định phải dung nhập vào trong thân thể ngươi, khiến nó trở thành khí cốt của ngươi.
Lý Cốt nói đến đây, thở dài một tiếng:
- Nếu không phải lúc ta trẻ tuổi đã tu luyện công pháp đặc thù, trong cơ thể tồn tại một bộ khí cốt không thể dỡ xuống, ta đã sớm dùng Toái Không Cốt thoát thân, chứ không phải tiện nghi cho tiểu tử ngươi.
Chu Phàm bình tĩnh nhìn Toái Không Cốt không nói gì, nhưng hắn hiểu đây là Lý Cốt đang cố ý giải thích với hắn vì sao mình không dùng bảo vật như Toái Không Cốt để thoát thân.
- Đây là thuật dung hợp khí cốt, dung hợp khí cốt rất đơn giản, cho dù không phải tu sĩ Đạo cảnh cũng có thể làm được.
Lý Cốt lại lấy ra một quyển điển tịch mỏng đưa cho Chu Phàm.
Chu Phàm tiếp nhận điển tịch, hắn mới trầm giọng hỏi:
- Đa tạ tiên bối, nhưng vô công bất thụ lộc, vì sao tiên bối lại giúp ta như vậy?
- Nếu Tiểu tử ngươi không hỏi, vậy ta sẽ thất vọng rồi.
Lý Cốt cười ha ha nói, sắc mặt hắn nghiêm lại nói:
- Ta giúp ngươi như vậy, là muốn ngươi thay ta làm một chuyện.
- Chuyện gì?
Chu Phàm hỏi:
- Là sau khi ra ngoài tìm người cứu tiền bối à?
- Đúng vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận