Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chuong 1649: Lua chon dao cuong (2)

Chuong 1649: Lua chon dao cuong (2)Chuong 1649: Lua chon dao cuong (2)
Chương 1649: Lựa chọn đao cương (2)
Chu Tiểu Miêu lấy ra quả cầu lưu ly của Chu Phàm, từ bên trong lấy ra một ngàn con sâu xám lớn, nàng mới bình tĩnh nói:
-Ngu xuẩn, loại vấn đề này cũng cần phải hỏi à, thật sự khiến tổ tiên ngươi cảm thấy hổ thẹn, sao lại có loại hậu bối ngu xuẩn như ngươi?
- Con người ngươi, mắng chửi người có thể đừng lôi ra cả mười tám đời tổ tông của người khác không?
Chu Phàm nghiêm mặt nói:
- Còn nữa, ta trả cho ngươi sâu xám lớn, không phải để ngươi mắng ta.
- Ngươi vốn chính là ngu xuẩn.
Chu Tiểu Miêu nhướng mày nói:
- Ngươi nghĩ xem ngươi cần loại đao cương gì và bản thân ngươi đã từng học gì, kết hợp hai điểm này, tìm được đao cương thích hợp với ngươi thì có gì khó?
- Ta cần dạng đao cương gì?
- Ta từng học những gì?
Chu Phàm hơi ngẩn ra, hắn đi sang một bên cúi đầu cân nhắc.
Khóe miệng Chu Tiểu Miêu hơi nhếch lên, thế mới đúng, nếu nàng đã nói đến mức này, Chu Phàm cũng không hiểu, nàng khẳng định không nhịn được mà xuất thủ đánh xú tiểu tử này một trận.
Thực Phù đang hiếu kỳ nhìn Chu Tiểu Miêu.
Khóe miệng hơi nhếch lên của Chu Tiểu Miêu lập tức biến mất, nàng xụ mặt đi tới bên cạnh ăn kẹo đường của mình, điều này khiến Thực Phù cảm thấy mạc danh kỳ diệu.
Không thể không nói, đây vốn chính là một lớp sổ giấy, nhưng nếu Chu Tiểu Miêu không đâm thủng, Chu Phàm cũng không biết phải nghĩ bao lâu, thậm chí có khả năng sẽ đi lên một con đường lệch lạc trên đao cương.
Hiện tại Chu Phàm trong đầu hiện ra đủ loại ý tưởng kỳ quái, hắn rút đao gỉ được huyễn hóa ra, thí nghiệm suy nghĩ của mình.
Nhưng rất nhanh, hắn phát hiện không đơn giản như mình nghĩ, hắn hơi nhíu mày, chỉ không ngừng thử, nhưng rất nhanh hắn đã khắc phục được những khó khăn này, khi sắp phải rời khỏi Khôi Hà Không Gian, từng đạo đao cương khác nhau từ trong đao gỉ bắn nhanh ra.
Cho dù những đao cương này chỉ là sơ hình, nhưng Chu Phàm vẫn phá lên cười, điều này chứng tỏ quả nhiên là đi thông rồi.
- Cám ơn. Chu Phàm mang theo tâm tình sung sướng cám ơn Chu Tiểu Miêu.
- Ngươi bỏ ra sâu xám lớn, ta giải đáp cho ngươi, ngươi không cần cám ơn ta.
Chu Tiểu Miêu xụ mặt nói.
Chu Phàm cũng không nhiều lời, mà là nói lời từ biệt với Thực Phù, rất nhanh liền rời khỏi Khôi Hà Không Gian.
Sáng sớm tỉnh lại, Chu Phàm đầu tiên là rửa mặt, lại bảo điếm tiểu nhị của khách sạn mang bữa sáng tới cho hắn, đương nhiên bữa sáng khó tránh khỏi phải thêm hai cái chân vịt cho Tiểu Quyển.
Chu Phàm dám khẳng định, hắn ở trong mắt điếm tiểu nhị sợ rằng đã thành quái nhân bữa nào cũng phải có chân vịt.
Cùng Tiểu Quyển ăn xong bữa sáng, sau đó Chu Phàm tới Nghi Loan Ti Phủ điểm mão, sau khi điểm mão, hắn tới thư viện.
Bởi vì Lý Cửu Nguyệt không biết lúc nào sẽ tới, Chu Phàm tất nhiên không thể chỉ chờ mà không làm gì.
Có điều có thể gặp mặt Lý Cửu Nguyệt, tâm tình Chu Phàm rất khoái trá, đồng thời cũng chờ mong khi gặp mặt hắn sẽ là một phen tâm tình giống như ở Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti trước kia.
Nhưng Chu Phàm đến cửa lớn thư viện, hắn lại thấy phù xa Trùng Nương thường ngồi, Trân Bác Bì điều khiển phù xa thấy Chu Phàm, nàng đi tới nhẹ nhàng thi lễ:
- Cửu Nguyệt thiếu gia lúc hừng đông đã vào thành, hắn và tiểu thư thiết yến ở trong phủ, bảo ta tới mời Chu công tử tới phủ một chuyến.
- Trần tiền bối không cần khách khí như vậy, Chu Phàm vội vàng hoàn lễ, sau đó ngồi lên phù xa.
Hắn không ngờ Lý Cửu Nguyệt lại vào thành sớm như vậy, hơn nữa nhanh như vậy đã mời hắn tới ôn chuyện.
Chẳng lẽ tên gia hỏa đó không cần nghỉ ngơi sao? Không cần phải gấp như vậy chứ? Trong lòng Chu Phàm có chút cao hứng nghĩ, hắn không nhịn được hỏi:
- Trần tiền bối, nếu ta không đến thư viện đến, ngươi không phải là chờ vô ích sao?
- Nếu Chu công tử không đến thư viện, vậy ta sẽ dựa theo phân phó của thiếu gia tiểu thư, thông qua Tiêu Tức Phù liên hệ với Chu công tử, có điều làm như vậy, có chút không lễ phép.
Trân Bác Bì thản nhiên nói.
Vì lễ nghi không dùng Tiêu Tức Phù truyền tin, mà sai người đặc biệt tới tìm. .. Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ bất đắc dĩ, đây là tác phong làm việc của đại thế gia sao?
Chu Phàm không nói chuyện với Trần Bác Bì nữa, mà là vén màn nhìn cảnh phố ngoài xe, một bộ phận nơi phù xa đi ngang qua vẫn có thể thấy nhà cửa đang được khởi công xây dựng trên phế tích.
Từ sau đêm đó, tất cả của Cao Tượng Thành đều đang trong trùng kiến.
Rất nhanh Phù xa đã tới trước cửa lớn của một trạch viện ở Quan Thiện Phường thuộc ba phường tây bắc.
Đây không phải trạch viện mà lúc trước Trùng Nương ở, chỗ ở lúc trước cũng chịu tai bay vạ gió trong đêm đó, nhưng Lý gia tài đại khí thô, rất nhanh đã đổi một trang viên mới.
Phù xa dừng lại, Chu Phàm từ trên xe đi xuống.
Trước cửa lớn có một đám người đang đứng, đứng ở trước nhất là Lý Cửu Nguyệt mặc y bào lam nhạt và Lý Trùng Nương mỹ lệ động lòng người mặc váy lam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận