Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 849: Ngươi gần nhất ích cốc sao?

**Chương 849: Gần đây ngươi có ích cốc không?**
Sau khi nghe xong lời của Lộ Thần, còn chưa đợi Lộ Thần có hành động gì, Tô Hàm Yên đã lập tức vận chuyển Huyền Nữ công.
Lộ Thần có chút im lặng, gia hỏa này mỗi khi vừa nghe nói có chỗ tốt, thì vô cùng chủ động.
Tuy nhiên chủ động là chuyện tốt, nhưng đối với Lộ Thần mà nói, hắn càng thích tự mình ra tay, sau đó Lộ Thần bắt đầu tăng cường độ cho Tô Hàm Yên.
Bên trong căn phòng, chuông gió rung lên đinh đang, nhưng bên ngoài lại căn bản không thể nghe thấy, chỉ có thể nghe được âm thanh Tô Hàm Yên cầu xin tha thứ.
Chỉ cần là những nữ nhân ở cùng Lộ Thần trong một thời gian dài, các nàng sẽ không cố ý áp chế chính mình.
Còn việc xấu hổ hay không, các nàng đều đã không có ý thức mà suy nghĩ, thì sợ gì xấu hổ.
Không biết qua bao lâu, sau khi Lộ Thần đem khí vận chi lực truyền cho Tô Hàm Yên, âm thanh hệ thống của Lộ Thần cũng vang lên theo.
【 Chúc mừng kí chủ trợ giúp thê thiếp Tô Hàm Yên mang thai tử thế giới, khen thưởng một phần vũ trụ tinh đồ 】 Nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Lộ Thần vốn còn muốn tiếp tục ra tay lại sửng sốt một chút.
Vũ trụ tinh đồ?
Hắn vẫn là lần đầu tiên thu được loại khen thưởng như thế này.
Lộ Thần sau đó ôm thân thể trắng như tuyết của Tô Hàm Yên, trên đó mang theo một tia đỏ ửng, rồi hơi trở mình, để cho nàng nằm sấp trên lồng ngực của mình.
Tô Hàm Yên lúc này hơi tỉnh táo lại, trong đôi mắt đẹp của nàng mang theo một vũng nước thu, khẽ nâng thân thể lên, nghi hoặc nhìn Lộ Thần.
Nếu là trước kia, không có mười ngày nửa tháng, hoặc là một tháng, Lộ Thần sẽ không kết thúc, sao hôm nay gia hỏa này lại nhanh như vậy...
Không lẽ thân thể xảy ra vấn đề gì?
Ngay khi Tô Hàm Yên nghĩ như vậy, lại phát hiện Lộ Thần còn ở trạng thái tương đối hưng phấn, hai người bọn họ thân mật chạm vào nhau, có thể cảm nhận rõ ràng tình huống của Lộ Thần.
Lúc này, chỉ thấy Lộ Thần chậm rãi giơ tay lên, một tay khẽ vuốt ve lưng ngọc của nàng, một tay đặt trên không trung không biết đang làm gì.
Lộ Thần mở vũ trụ tinh đồ, giới thiệu liền xuất hiện trước mắt hắn.
【 Vũ trụ tinh đồ: Tinh đồ hoàn chỉnh của vũ trụ này, nắm giữ tinh đồ này, kí chủ tại trong vũ trụ đó sẽ không bao giờ lạc đường nữa. 】 Nhìn đến giới thiệu vũ trụ tinh đồ, Lộ Thần nghĩ thầm, tuy đây không phải bảo vật gì, bất quá thứ này đối với việc mở rộng sau này của hắn thực sự có tác dụng, hơn nữa tác dụng còn không nhỏ.
Hắn nhìn lướt qua tọa độ của Hỗn Độn tinh hải trong vũ trụ tinh đồ, phát hiện Hỗn Độn Tinh Hải nằm ở khu vực biên giới vũ trụ, là một nơi sụp đổ.
Khó trách nơi này không gian không ổn định như thế, thì ra là khu vực biên giới của vũ trụ, xem ra mình phải nhanh chóng mở rộng ra bên ngoài, tìm một tinh vực tương đối ổn định làm quốc thổ của Đại Hạ hoàng triều.
Thấy Lộ Thần dường như đang ngẩn người, Tô Hàm Yên hỏi dò: "Có phải chàng vừa mới từ trên giường một nữ nhân nào đó đứng lên không?"
Với thực lực của Lộ Thần, một chút thế này không đáng, nhưng thân thể Lộ Thần lại không có vấn đề, Tô Hàm Yên chỉ có thể quy tội trạng thái hiện tại của Lộ Thần là do hắn mới giày vò thê thiếp nào đó của nàng mười ngày nửa tháng, cho nên hiện tại đã không còn hứng thú.
Nghe được giọng nói của Tô Hàm Yên, Lộ Thần lấy lại tinh thần, hắn cười nói: "Nàng cảm nhận một chút thân thể của mình xem."
Tô Hàm Yên nghi ngờ liếc nhìn Lộ Thần một cái, sau đó dùng thần thức dò xét thân thể mình một chút, kết quả vừa dò xét, Tô Hàm Yên ngây ngẩn cả người.
Trong cơ thể của nàng, dường như có một thế giới hắc ám, giống như thế giới bên trong của hắn, bất quá thế giới kia càng thêm tĩnh mịch, giống như vũ trụ khi Hỗn Độn chưa mở vậy.
Tô Hàm Yên nhanh chóng thu hồi thần thức, nàng tò mò hỏi: "Đây chính là tử thế giới sao?"
Lộ Thần nói: "Đúng vậy, tử thế giới còn đang ở thời kỳ sơ khai, đại khái cần một năm hoặc hai năm mới có thể hoàn toàn thai nghén ra."
Nghe Lộ Thần nói, nội tâm Tô Hàm Yên có chút kích động, dù sao tử thế giới đối với tu luyện có trợ giúp rất lớn.
Tô Hàm Yên nghĩ thầm, trách nào gia hỏa này không tiếp tục nữa, hóa ra là đã làm cho nàng mang thai.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, cho dù tử thế giới đã gieo xuống, cũng không làm chậm trễ việc bọn họ tiếp tục.
Tử thế giới cũng không phải hài tử, đối với việc song tu của bọn họ không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Nghĩ tới đây, Tô Hàm Yên hơi đứng dậy, sau đó lại chìm xuống.
Nếu như bình thường, nàng một lòng tu luyện, đối với chuyện song tu tự nhiên không có hứng thú quá lớn, nhưng loại chuyện này một khi đã bắt đầu, dù sao cũng phải để cho nàng thỏa mãn một chút.
Thấy vậy, Lộ Thần cười một tiếng, cũng không để ý động tác nhỏ của Tô Hàm Yên.
Lộ Thần trực tiếp lấy ra vũ trụ tinh đồ, sau một khắc, cả phòng giống như tiến vào bên trong tinh không.
Tô Hàm Yên nhất thời ngây ngẩn cả người, động tác trên thân cũng ngừng lại, nàng nhìn lướt qua tinh không vô tận, hoang mang hỏi: "Không nghĩ tới bệ hạ còn có loại hứng thú này."
Tô Hàm Yên còn tưởng rằng bệnh cũ của Lộ Thần tái phát, thích làm mấy trò đa dạng, dự định ở trong tinh không làm loại chuyện kia.
Tô Hàm Yên tiếp tục nói: "Vù vù... Nếu bệ hạ thật sự muốn, không bằng... Ngô... Trực tiếp đi vào hư không, cần gì phải sử dụng huyễn thuật."
Lộ Thần bật cười, sau đó nói: "Trong đầu nàng chứa cái gì vậy, nàng nhìn kỹ xem đây là cái gì."
Nghe nói vậy, Tô Hàm Yên lúc này mới cẩn thận quan sát tình huống xung quanh, sau một khắc nàng liền phản ứng lại.
"Đây là..."
"Tinh đồ?"
Ngay sau đó, ánh mắt Tô Hàm Yên ngơ ngác nhìn thế giới tỏa ra ánh sáng màu đỏ ở cách đó không xa.
Tô Hàm Yên liếc mắt một cái liền nhận ra thế giới kia.
Đó là quê hương mà nàng từng ngày nhớ đêm mong.
Từ sau khi gặp phải không gian loạn lưu bị mang đến Thiên Thần thế giới, bọn họ vẫn luôn muốn trở lại Bích Hà thế giới, đáng tiếc thực lực của bọn họ không đủ, lại thêm không có tinh đồ, cho dù thực lực của nàng đã đạt đến Vạn Pháp cảnh, nắm giữ tiên chu, bọn họ cũng rất khó quay trở lại Bích Hà thế giới.
Nhưng tinh đồ Lộ Thần lấy ra lại có vị trí của Bích Hà thế giới.
Thấy Tô Hàm Yên nằm sấp trên người mình, nâng ngực nhìn chằm chằm vào một thế giới nào đó trong phòng, khóe miệng Lộ Thần hơi nhếch lên, sau đó nhích lên trên.
Tô Hàm Yên hừ một tiếng, lấy lại tinh thần, lại nhìn chằm chằm vào đôi mắt trêu tức của Lộ Thần.
Tô Hàm Yên hỏi: "Bệ hạ, tinh đồ này là thật sao?"
Lộ Thần hỏi ngược lại: "Nàng hi vọng tinh đồ này là thật hay hi vọng nó là giả?"
Tô Hàm Yên u oán nhìn Lộ Thần, sau đó nói: "Bệ hạ hôm nay tặng cho ta món quà lớn như vậy, định để ta báo đáp bệ hạ thế nào?"
Trong mắt Tô Hàm Yên, Lộ Thần vì muốn nàng trở lại quê nhà, nên cố ý đi tìm tinh đồ đến Bích Hà thế giới, đây là Lộ Thần chuẩn bị cho nàng kinh hỉ.
Nghĩ đến nam nhân này lại chuẩn bị cho mình ngạc nhiên lớn như vậy, nội tâm Tô Hàm Yên vô cùng cảm động, toàn thân cũng không nhịn được căng cứng.
Lộ Thần cũng không giải thích quá nhiều, tuy rằng phần tinh đồ này không phải hắn cố ý chuẩn bị, nhưng tọa độ trên tinh đồ quả thực có thể giúp Tô Hàm Yên trở lại Bích Hà thế giới.
Hắn lấy tinh đồ ra, cũng là vì để Tô Hàm Yên vui vẻ một chút.
Lộ Thần lúc này cười xấu xa hỏi: "Gần đây có ích cốc không?"
Tu sĩ cảnh giới như Tô Hàm Yên, mấy năm không ăn đồ ăn đều là chuyện bình thường, không ăn đồ ăn, lại thêm tu sĩ có thể dùng linh lực bài trừ hoàn toàn tạp chất trong cơ thể, cho nên trong cơ thể Tô Hàm Yên có thể nói là vô cùng sạch sẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận