Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 18: Lộ Thần đối nạp thiếp thái độ

**Chương 18: Thái độ của Lộ Thần đối với việc nạp th·iếp**
Vương triều Đại Hạ.
Kinh thành, một tửu lâu nọ.
Lúc này, sau lưng Lộ Thư Vân đang qùy một nữ tử mang mạng che mặt. Lộ Thư Vân chắp tay sau lưng, ngắm nhìn lầu các xa xa.
Qua nửa ngày, Lộ Thư Vân mới mở miệng nói: "Lâu như vậy trôi qua, Yên Vũ các các ngươi vậy mà một chút động tĩnh cũng không có, bản vương thực sự nghĩ mãi không ra, bản vương ủng hộ các ngươi rốt cuộc để làm cái gì?"
Nghe nói như thế, nữ nhân sau lưng Lộ Thư Vân vội vàng nói: "Điện hạ, thánh nữ đã tiếp xúc đến Bắc Vương, một khi thánh nữ xác nhận vị tông sư thần bí kia đã rời khỏi Bắc Vương phủ, nàng sẽ lập tức động thủ, thuộc hạ tin tưởng thánh nữ rất nhanh có thể hoàn thành nhiệm vụ!"
Lộ Thư Vân lạnh giọng nói: "Rất nhanh? Bản vương cần một thời gian xác định!"
Nghe nói như thế, nữ nhân rơi vào trầm mặc, không nói tiếp.
Đúng lúc này, một nam nhân đi vào phòng.
"Điện hạ, Huyết Nguyệt lâu bên kia đã đồng ý, chỉ có điều đám bọn hắn yêu cầu lần này cần so với lần trước nhiều gấp năm lần giá cả, nhưng là bọn họ lại phái phó lâu chủ tiến đến!"
Nghe nói như thế, lửa giận trong lòng Lộ Thư Vân giảm xuống một chút.
Nguyên bản hắn cũng không định tiếp tục tìm Huyết Nguyệt lâu, dù sao lần trước ám sát Huyết Nguyệt lâu đã làm hỏng việc, mà lại hắn ủng hộ Yên Vũ các cũng có người ở bắc quận, ngay từ đầu hắn dự định để người của Yên Vũ các động thủ là được.
Nhưng gần đây trong triều, tiếng hô lập thái tử càng lúc càng lớn, điều này khiến Lộ Thư Vân sinh ra cảm giác cấp bách, hắn cần phải nhanh chóng thu được sự trợ giúp của Sở gia.
Một khi thu được sự trợ giúp của Sở gia, như vậy hắn trên cơ bản chẳng khác gì là thu được sự chống lưng của thế gia Giang Nam, đến lúc đó khả năng hắn được lập làm thái tử sẽ tăng lên rất nhiều.
Lộ Thư Vân gần đây cũng phái người đi tiếp xúc qua Sở gia, nhưng Sở gia tựa hồ đối với hắn không có hứng thú quá lớn, điều này khiến Lộ Thư Vân từ đầu đến cuối đều cảm thấy Sở gia là đúng hắn cái kia phế vật hoàng đệ còn chưa tuyệt vọng.
Hắn thấy, vị tông sư thần bí bên người Lộ Thần cũng là do Sở gia phái tới, Sở gia đã phái một vị tông sư bảo hộ Lộ Thần, làm sao có thể sẽ hết hy vọng với hắn.
Cho nên Lộ Thần nhất định phải trừ bỏ.
Lúc này Lộ Thư Vân hỏi: "Thực lực của phó lâu chủ Huyết Nguyệt lâu như thế nào?"
Cấp dưới của Lộ Thư Vân lập tức trả lời: "Bẩm điện hạ, nghe nói thực lực của hắn đã đạt đến nửa bước Tông Sư."
Lộ Thư Vân suy nghĩ một chút, coi như vị tông sư bên cạnh Lộ Thần vẫn còn, phó lâu chủ Huyết Nguyệt lâu hẳn là cũng có thể ngăn chặn hắn, đến lúc đó người khác của Huyết Nguyệt lâu sẽ có cơ hội thừa cơ giải quyết Lộ Thần.
Mà Yên Vũ các cũng phái không ít cao thủ tới bắc quận, bên người Lộ Thần nhiều lắm là chỉ có một vị tông sư, lại thêm một Sở Ngữ Cầm.
Còn Lý Phong, một thất phẩm mà thôi, không đủ gây sợ.
Lộ Thư Vân lập tức nói với nam nhân trong phòng: "Ngươi đi nói với Huyết Nguyệt lâu, gấp năm lần giá cả thì gấp năm lần giá cả, nhưng bản vương nhất định phải nhìn thấy đầu của Bắc Vương."
"Vâng, điện hạ."
Nam nhân vừa dứt lời, liền rời khỏi phòng, chỉ còn lại nữ nhân mang mạng che mặt lúc trước còn trong phòng.
Lúc này Lộ Thư Vân lại nói với nữ nhân: "Lập tức viết thư cho Vương Khuynh Từ, để nàng phối hợp với hành động ám sát của Huyết Nguyệt lâu, nếu Huyết Nguyệt lâu có thể dẫn dụ vị tông sư của Bắc Vương phủ rời đi, Yên Vũ các lập tức động thủ."
"Vâng."
Nói xong, nữ nhân cũng rời khỏi phòng.
Lộ Thư Vân đặt tay lên bệ cửa sổ, ngắm nhìn phương hướng hoàng cung, ngón tay không ngừng đập lên bệ cửa sổ, trong miệng thì thào nói:
"Hảo đệ đệ của ta, ngươi không sai biệt lắm cũng nên xuống địa ngục rồi."
...
Kinh thành, phủ đệ của đại hoàng tử.
Nhìn tình báo trên tay, đại hoàng tử Lộ Nghị lộ ra vẻ tươi cười, "Tiểu bát thật đúng là thủ đoạn độc ác, tiểu cửu đều đã đến bắc quận, còn không có ý định buông tha hắn."
Lúc này, một môn khách mặc áo dài màu xám bên cạnh Lộ Nghị nói: "Điện hạ, ngài định làm gì lần này?"
Lộ Nghị suy nghĩ một chút rồi nói: "Vốn tưởng rằng lan truyền tin đồn tiểu cửu có tông sư bảo vệ bên người, tiểu bát sẽ biết khó mà lui, xem ra chiêu này vô dụng."
"Tiểu cửu không thể c·hết, nếu hắn c·hết rồi, bản vương còn làm sao lôi kéo Sở gia."
Thân phận mẫu tộc của Lộ Nghị và Lộ Thư Vân khác biệt, lập trường cũng không giống nhau, cho nên việc bọn họ cần làm cũng khác biệt.
Lộ Thư Vân muốn diệt trừ Lộ Thần, là muốn để Sở gia không còn lựa chọn nào khác, bởi vì mẹ hắn cũng xuất thân từ thế gia Giang Nam, không có Lộ Thần, vậy thì thế gia Giang Nam cũng chỉ có thể toàn lực ủng hộ hắn.
Mà Lộ Nghị lại cho rằng Lộ Thần là cháu ngoại của gia chủ Sở gia Sở Hùng, coi như Sở gia thật sự đã bỏ đi Lộ Thần, Sở Hùng thích hợp vẫn là có tình cảm cá nhân, trừ bỏ Lộ Thần, chẳng khác nào đắc tội Sở Hùng.
Cho dù Sở gia thật sự vì lợi ích của thế gia Giang Nam mà không thể không chống đỡ Lộ Thư Vân, cũng sẽ bởi vì việc này mà lưu lại một vấn đề trong lòng Sở Hùng.
Việc Lộ Nghị cần làm rất đơn giản, hắn muốn để Sở gia nhìn thấy thiện ý của mình, từ đó tiến một bước phân hóa Sở gia và các thế gia Giang Nam khác.
Cho nên lập trường của Lộ Nghị càng thiên hướng về việc bảo hộ Lộ Thần.
Mà hắn thấy, Lộ Thần chỉ là một phế vật hoàng tử bất học vô thuật mà thôi, loại hoàng tử như Lộ Thần này đối với vị trí thái tử của hắn một chút uy h·iếp cũng không có.
Tương lai chờ hắn kế thừa hoàng vị, thậm chí hắn có thể ủng hộ Lộ Thần trở thành người phát ngôn mới của thế gia Giang Nam, một phế vật vương gia bất học vô thuật, có thể dễ khống chế hơn so với những kẻ trong thế gia Giang Nam kia.
Lúc này Lộ Nghị nói với một môn khách bên cạnh: "Mạc Đông Bình, lát nữa ngươi đem tin tức phó lâu chủ Huyết Nguyệt lâu đi bắc quận lan truyền ra ngoài."
Phó lâu chủ Huyết Nguyệt lâu muốn đi bắc quận, điều này khiến Lộ Nghị không thể không lo lắng Lộ Thần lần này có phải thật sự muốn xong đời hay không.
Trong lòng Lộ Nghị nghĩ, "Tiểu cửu, hoàng huynh ta chỉ có thể giúp ngươi đến đây, tiếp theo phải xem mệnh ngươi có cứng hay không."
...
Lúc này Lộ Thần còn không biết chuyện xảy ra ở kinh thành.
Trong một đoạn thời gian tiếp theo, hắn vẫn ở lại Bắc Vương phủ, mỗi ngày cùng Chu Du Du bồi dưỡng tình cảm.
Mục Tử Huyên và Chu Tiêu Tiêu đều đã mang thai, hiện tại chỉ còn lại Chu Du Du một người hầu hạ Lộ Thần, điều này khiến Chu Du Du có chút khổ không thể tả.
Lộ Thần đã là võ giả tứ phẩm, lại thêm hắn đã phục dụng Long Hổ Đan, Chu Du Du yếu đuối hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.
Bắc viện.
Mục Tử Huyên và Chu Tiêu Tiêu vừa nói chuyện, vừa đi về phía sân nhỏ.
Căn cứ bản vẽ nước hoa Lộ Thần cung cấp, bọn họ đã chế tạo ra một số loại nước hoa, bắc viện trồng không ít hoa, các nàng dự định sử dụng những loại hoa ở bắc viện này thử chế tác nước hoa mới.
Có điều, các nàng vừa mới chuẩn bị tiến vào viện, liền nghe thấy từ đình ở nơi xa truyền đến âm thanh nữ tử như có như không, âm thanh khi thì trầm thấp, khi thì cao vút.
Lúc này, hai tiểu nha hoàn phụ trách việc ăn uống sinh hoạt thường ngày của Chu Du Du đỏ mặt đi tới trước mặt Mục Tử Huyên các nàng.
"Gặp qua vương phi."
Nhìn thấy hai tiểu nha hoàn mặt đỏ như vậy, các nàng trong nháy mắt hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Lúc này Chu Tiêu Tiêu thăm dò nói: "Tỷ tỷ, bây giờ ta mang thai, cũng chỉ còn lại Du Du một mình hầu hạ vương gia, mà vương gia gần đây dường như càng ngày càng thích làm chuyện này, Du Du một mình gánh không nổi nha, tỷ có muốn hỏi hắn một chút, xem hắn có nguyện ý nạp th·iếp hay không?"
Chu Tiêu Tiêu biết rõ mình chỉ là thị th·iếp của Lộ Thần, cho nên những lời nạp th·iếp này nàng nói không thích hợp, chỉ có thể để Mục Tử Huyên đi nói.
Nàng cũng không biết Mục Tử Huyên có nguyện ý hay không, dù sao Mục Tử Huyên là vương phi, là nữ chủ nhân của Bắc Vương phủ.
Nghe được lời này của Chu Tiêu Tiêu, Mục Tử Huyên thở dài, "Muội muội, việc nạp th·iếp này ta kỳ thật đã sớm nói qua với vương gia, vương gia nói thái độ của hắn đối với việc nạp th·iếp là thà thiếu không ẩu, nữ tử bình thường hắn chướng mắt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận