Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 408: Bản tọa cần ngươi giúp bản tọa một chuyện

**Chương 408: Bản tọa cần ngươi giúp bản tọa một chuyện**
Lộ Thần trong lòng cho rằng mình không hề sai, hắn cũng không tin nữ nhân kia sẽ lấy việc hắn cùng Trần Uyển Dung hoan hảo ra để nói hắn không đúng.
Lúc này, Lộ Thần nói với Trần Uyển Dung: "Thì ra sư tôn cũng tới, ta đã nói, tại sao tối hôm qua luôn cảm giác lạnh buốt."
Trần Uyển Dung đáp: "Chúng ta lên thôi, sư tôn tối qua chỉ sợ đã đợi ở bên ngoài cả đêm."
Lộ Thần có chút bất đắc dĩ, hắn vốn đang định cùng Trần Uyển Dung âu yếm thêm một lúc, kết quả hiện tại lại phải dậy sớm như vậy.
Nữ nhân kia cũng thật là, theo Trần Uyển Dung chạy xuống núi tới làm cái gì?
Nghĩ tới đây, trong đầu Lộ Thần đột nhiên nảy lên một hình ảnh. Lần trước khi hắn ở thư phòng, nữ nhân kia đã sử dụng thân thể cộng minh giữa bọn hắn để tu luyện Long Phượng Âm Dương Quyết, sau đó khôi phục thực lực.
Nữ nhân này lần này theo Trần Uyển Dung xuống núi, không phải là lại định làm như lần trước với mình chứ?
Lộ Thần khẽ nhíu mày, xem ra cần phải nghĩ biện pháp cho Vân Tiên Tiên uống chút Long Phượng Trà, để cho nàng trả một cái giá thật lớn, để tránh cho bản thân lại bị chiếm tiện nghi vô cớ như lần trước mà không có cách nào chiếm hữu thân thể của nàng.
Nghĩ tới đây, Lộ Thần cùng Trần Uyển Dung chậm rãi đứng dậy. Hai người tiến vào bể tắm sát vách tắm rửa đơn giản một phen, sau đó liền rời khỏi phòng.
Lúc này, bên trong Vân Dung viện, Lâm Uyển Vân đang pha trà cho Vân Tiên Tiên trong đình, còn Vân Tiên Tiên thì mang vẻ mặt lạnh lùng, ngồi trên ghế đá, bưng chén trà, từ từ thưởng thức.
Sau khi ra khỏi phòng, Lộ Thần lập tức hành lễ với Vân Tiên Tiên: "Đệ tử bái kiến sư tôn!"
Vân Tiên Tiên lạnh lùng nói: "Nể tình các ngươi đã lâu không gặp mặt, lần này coi như xong, nếu lần sau còn như vậy, sẽ phạt các ngươi một năm không được gặp mặt."
Lúc này, nội tâm Vân Tiên Tiên có chút tức giận. Nếu là Lộ Thần thì không sao, dù sao Lộ Thần ngay từ đầu cũng không biết mình tới, nhưng Trần Uyển Dung thì khác.
Nàng đã mang theo Trần Uyển Dung xuống núi, kết quả Trần Uyển Dung vừa gặp nam nhân, liền hoàn toàn quên mất mình, để mình đứng trên nóc nhà cả đêm.
Thua thiệt nàng đối tốt với Trần Uyển Dung như vậy, vậy mà Trần Uyển Dung có nam nhân rồi thì quên luôn sư tôn này.
Trần Uyển Dung cũng đã nhận ra Vân Tiên Tiên có thể là đang giận mình, vội vàng nói: "Đệ tử biết sai rồi."
Vân Tiên Tiên thản nhiên nói: "Thôi, bản tọa không so đo với các ngươi những thứ này."
Lúc này, Lộ Thần dò hỏi: "Sư tôn, không biết ngài lần này đích thân xuống núi, là vì chuyện gì?"
Vân Tiên Tiên trả lời: "Bản tọa nghe nói trong Đại Hạ xuất hiện rất nhiều vụ án võ giả mất tích, bản tọa cảm thấy việc này rất có thể có liên quan tới Đại Hạ hoàng thất, cho nên định xuống núi dò xét tra tình huống."
Nghe vậy, Lộ Thần ngẩn ra một chút, không ngờ Vân Tiên Tiên cũng cho rằng sự kiện này có liên quan đến phụ hoàng hắn.
Vân Tiên Tiên nhìn Lộ Thần, nói: "Lộ Thần, nếu ngươi muốn thống nhất thiên hạ, bước đầu tiên cần làm chính là chiếm lấy hoàng vị Đại Hạ, đúng không? Bản tọa sẽ dẫn dắt trên dưới Huyền Nguyệt cung ủng hộ ngươi tranh đoạt vị trí kia. Nếu có bất cứ điều gì cần, ngươi đều có thể nói với bản tọa."
Lộ Thần có chút không dám tin lời Vân Tiên Tiên vừa nói, nữ nhân này thế mà lại định trợ giúp mình tranh đoạt hoàng vị Đại Hạ?
Tốt bụng như vậy sao?
Lộ Thần đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, lập tức nói: "Sư tôn, ta nghe nói phụ hoàng ta trong tay có thánh vật của Huyền Nguyệt cung các ngươi, ngài ủng hộ ta tranh đoạt hoàng vị, không phải là vì đoạt lại món thánh vật kia chứ?"
Nghe Lộ Thần phỏng đoán, Vân Tiên Tiên cười lạnh một tiếng, rồi nói: "Ngươi ngược lại thật thông minh, bản tọa xác thực định mượn cơ hội lần này để thu hồi lại món thánh vật kia."
Lộ Thần hỏi: "Sư tôn, ngài đã là Thiên Nhân, lấy thực lực Thiên Nhân của ngài, chỉ cần đích thân đi một chuyến tới Đại Hạ hoàng cung, chẳng phải có thể dễ dàng thu hồi lại món thánh vật kia sao, cần gì phải phiền toái như vậy?"
Vân Tiên Tiên đáp: "Vết thương trên người bản tọa còn chưa hồi phục, vả lại bản tọa cũng không thể tùy tiện ra tay. Nếu tùy ý ra tay, Thiên Đạo của thế giới này sẽ giáng thiên kiếp xuống bản tọa, vết thương trên người bản tọa cũng là do như vậy mà ra."
Nghe Vân Tiên Tiên trả lời, Lộ Thần tỉnh ngộ, hóa ra là như vậy. Thảo nào Vân Tiên Tiên vẫn luôn không đến hoàng cung để đoạt lại cái gọi là thánh vật kia, thì ra là nàng không có năng lực đó.
Vân Tiên Tiên tiếp tục nói: "Còn nữa, món đồ kia có xác suất nhất định giúp Đại Tông Sư tăng thực lực lên tới Thiên Nhân cảnh giới, tuy rằng thời gian tương đối ngắn, nhưng đả thương Thiên Nhân cũng không phải là không thể."
"Bản tọa cho dù muốn ra tay, cũng phải đợi đến khi khôi phục được chút thực lực mới được."
"Lần này xuống núi, mục đích thứ hai của bản tọa chính là vì khôi phục thực lực."
Nói đến đây, ánh mắt Vân Tiên Tiên nhìn chằm chằm vào Lộ Thần, nhất thời khiến hắn cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Trước đó hắn đã suy đoán Vân Tiên Tiên xuống núi có phải là vì muốn mượn thân thể hắn để khôi phục thực lực hay không, kết quả lại bị hắn đoán trúng.
Nữ nhân này quả nhiên không có ý tốt, nhớ thương thân thể của hắn.
Vân Tiên Tiên tiếp tục nhìn Lộ Thần bằng ánh mắt ấy, nói: "Ngoài ra còn có một việc, sương mù ở biên giới phía tây bắt đầu trở nên bất ổn. Nếu ngươi muốn thống nhất thiên hạ, e rằng phải nắm chắc thời gian mới được."
"Không gian bên trong sương mù mười phần hỗn loạn, ai cũng không nói chắc được bên trong sẽ xuất hiện thứ gì."
Lộ Thần giật mình trong lòng.
Sương mù đã bất ổn rồi sao?
Hiện tại, điều hắn lo lắng nhất chính là sương mù ở biên giới phía tây, hắn sợ bên trong đi ra cao thủ đều là hạng người Thiên Nhân. Nếu toàn là tồn tại cấp bậc Thiên Nhân, hỏa khí của hắn cũng không có bất kỳ tác dụng nào.
Đúng lúc này, Lộ Thần đột nhiên nghĩ ra điều gì đó.
Nữ nhân này nói với mình chuyện sương mù bất ổn, e rằng không đơn thuần chỉ là nhắc nhở mình thôi, phải không?
Nàng nhắc nhở mình sương mù bất ổn, nhất định là vì muốn hắn sinh ra cảm giác cấp bách, thể hiện tầm quan trọng của Huyền Nguyệt cung, như vậy, mình sẽ cam tâm tình nguyện giúp nàng khôi phục thực lực.
Lúc này, Lộ Thần cười nói: "Nếu sư tôn đã định giúp ta thống nhất thiên hạ, vậy đồ nhi ở đây xin cảm tạ sư tôn."
Vân Tiên Tiên mặt không đổi sắc nói: "Cảm tạ ngoài miệng thì không cần, bản tọa cần ngươi giúp bản tọa một chuyện."
Lộ Thần biết mà còn hỏi: "Không biết sư tôn nói là chuyện gì?"
Vân Tiên Tiên đáp: "Đến lúc đó ngươi sẽ biết."
Lộ Thần không tiếp tục truy vấn, hắn sao có thể không biết là chuyện gì chứ? Không phải là chuyện giúp nàng khôi phục thực lực đó sao.
Nói thật, trong lòng hắn ngược lại rất muốn cùng nàng tu luyện Long Phượng Âm Dương Quyết, nhưng điều kiện tiên quyết là phải thân mật, dán vào nhau mà tu luyện, chứ không phải như lần trước ở thư phòng, mình bị động cùng nàng tu luyện, như thế tu luyện Long Phượng Âm Dương Quyết thì không có ý nghĩa gì.
Tuy nhiên, Lộ Thần đã nhìn ra, Vân Tiên Tiên không thể nào để mình chiếm hữu thân thể của nàng. Trong mắt Vân Tiên Tiên, mình chẳng qua chỉ là một tên thổ dân ở thế giới cấp thấp mà thôi.
...
Đại Hạ, kinh thành.
Một đoàn xe chậm rãi tiến vào kinh thành, trên cờ xí của đoàn xe treo một vầng trăng tròn khuyết. Nguyệt khuyết là cờ xí của Huyền Nguyệt cung, điều này đại biểu cho việc có nhân vật lớn của Huyền Nguyệt cung tới kinh thành.
Sự kiện này rất nhanh liền truyền đến tai Hạ Hoàng.
Hạ Hoàng ngồi trong thư phòng, nghe ảnh vệ báo cáo, dần dần rơi vào trầm tư.
Huyền Nguyệt cung lúc này phái người đến kinh thành làm gì?
Chẳng lẽ chuyện của bọn hắn đã bị Huyền Nguyệt cung phát hiện rồi?
Huyền Nguyệt cung đây là định tìm hoàng thất gây phiền phức sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận