Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 809: Cái này hỗn đản không phải là muốn

**Chương 809: Cái tên hỗn đản này không phải là muốn...**
Nam Cung Thanh Nhã đứng trước cửa sổ, mặc gió thổi qua một lúc, vẫn không nghe thấy âm thanh nào từ phòng bên cạnh truyền đến. Bất quá, nếu lắng tai nghe, vẫn có thể nhận ra những tiếng kẽo kẹt khe khẽ.
Nam Cung Thanh Nhã trong nháy mắt minh bạch chuyện gì đang xảy ra, nàng khẽ cười một tiếng, "Ngươi ngược lại là có thể nhịn..."
Rõ ràng là hai người kia đã bắt đầu, chỉ là Nam Cung Nguyệt Hoa đang cố gắng chống đỡ mà thôi.
Nam Cung Thanh Nhã lúc này nghĩ đến một vấn đề, nàng và Nam Cung Nguyệt Hoa đồng thời gả cho Lộ Thần, theo lý thuyết, tối nay cả nàng và Nam Cung Nguyệt Hoa đều phải hầu hạ Lộ Thần.
Nhưng với thực lực của Lộ Thần, đừng nói tối nay, ngay cả ngày mai, ngày mốt, thậm chí cả tháng này cũng có thể không tới phiên nàng.
Nghĩ tới đây, Nam Cung Thanh Nhã có chút hụt hẫng, nàng và Nam Cung Nguyệt Hoa hoàn toàn trái ngược nhau.
Nam Cung Nguyệt Hoa không có hứng thú quá lớn với nam nhân, nhưng nàng đối với Lộ Thần lại tràn đầy hứng thú, ước gì Lộ Thần giày vò nàng.
Tà tu bản thân vốn là đọa lạc, lần trước tại Hắc Nguyệt thành bị Lộ Thần giày vò, sau đó nàng đã yêu thích cảm giác ở cùng Lộ Thần.
Trong lòng nàng cũng hiểu rõ, Lộ Thần thực lực cường đại, một khi mình cùng Lộ Thần lại làm chuyện này, rất có thể bản thân sẽ lại xuất hiện tình huống thần hồn tiêu tán như lần trước.
Nhưng cho dù biết sẽ có cảm giác như vậy, nội tâm nàng vẫn vô cùng mong chờ mình bị Lộ Thần t·ra t·ấn.
Chỉ tiếc...
Hôm nay, Lộ Thần lại đến phòng Nam Cung Nguyệt Hoa đầu tiên.
Chỉ sợ lần sau Lộ Thần cùng nàng song tu, ít nhất cũng phải một hai tháng nữa.
Đang lúc Nam Cung Thanh Nhã thất thần suy nghĩ, một thanh âm đột nhiên từ phòng bên cạnh truyền tới.
Lộ Thần cúi đầu nhìn Nam Cung Nguyệt Hoa, khuôn mặt nàng ửng đỏ đầy vẻ mị hoặc, khóe miệng hắn hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm.
Đúng lúc này, Nam Cung Nguyệt Hoa, người đã cố gắng cầm cự suốt hai canh giờ, đột nhiên thốt lên, "A ~!"
"Bệ hạ... tha mạng..."
Nam Cung Nguyệt Hoa cuối cùng vẫn lựa chọn từ bỏ. Trong tình huống linh lực trong cơ thể bị phong tỏa, nàng hoàn toàn không có biện p·h·áp chuyển dời sự chú ý, cũng không có cách nào ổn định nội tâm xao động của mình.
Lúc này nàng cũng đã thông suốt, lần trước nàng cũng đã thua, hơn nữa lần trước tu vi của nàng cũng không có bị Lộ Thần phong c·ấ·m. Trong tình huống tu vi không bị phong c·ấ·m mà còn không phải đối thủ của Lộ Thần.
Hiện tại tu vi đã bị phong c·ấ·m, nàng làm sao có thể là đối thủ của Lộ Thần.
Tiếng thứ nhất vang lên, Nam Cung Nguyệt Hoa không còn áp chế chính mình nữa.
Nam Cung Thanh Nhã đứng ở cửa sổ, nghe được tiếng c·ầ·u· ·x·i·n t·h·a· ·t·h·ứ liên tục không ngừng của Nam Cung Nguyệt Hoa, nàng cười lạnh một tiếng, "Còn tưởng rằng ngươi có thể kiên trì mãi, nhanh như vậy đã không chịu nổi..."
Tuy Nam Cung Thanh Nhã ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng nàng hiểu rõ cực hình của Lộ Thần đáng sợ đến mức nào. Có thể kiên trì đến bây giờ đã coi như là rất lợi h·ạ·i.
Nếu là nàng, đừng nói một canh giờ, chỉ sợ một phút cũng không chịu nổi.
Nhưng nàng và Nam Cung Nguyệt Hoa không giống nhau. Nam Cung Nguyệt Hoa bình thường tỏ ra đoan trang, cao quý, cao cao tại thượng, bây giờ lại bị người khác xem như đồ chơi mà đối đãi.
Mà bản thân nàng là tà tu, nên trầm mê vào chuyện nam nữ.
Vừa nghĩ tới Nam Cung Nguyệt Hoa, một nữ đế, lại bị Lộ Thần đối đãi như vậy, trong lòng Nam Cung Thanh Nhã dường như nảy sinh một tia k·h·o·á·i lạc dị dạng.
Ngay lúc Nam Cung Thanh Nhã đang nghĩ như vậy, đột nhiên, nguyên bản những âm thanh mơ hồ trong nháy mắt trở nên rõ ràng.
Âm thanh từ phòng bên cạnh trực tiếp vang vọng trong tẩm cung của nàng, Nam Cung Thanh Nhã hơi sững sờ, vội vàng quay đầu lại. Kết quả, vừa quay lại liền p·h·át hiện Lộ Thần và Nam Cung Nguyệt Hoa đang ở trên giường cưới của chính mình.
Cái này. . .
Nam Cung Nguyệt Hoa cũng nhận ra mình đã bị Lộ Thần đưa đến phòng của Nam Cung Thanh Nhã, mà Nam Cung Thanh Nhã thì ở bên cạnh trừng trừng nhìn, nàng có chút bối rối nói: "Bệ... Hạ, đừng... Nha!"
Lộ Thần không cho Nam Cung Nguyệt Hoa cơ hội nói thêm.
Lúc này, Nam Cung Thanh Nhã đứng ở bên cửa sổ, mặt không biểu cảm nhìn Lộ Thần và Nam Cung Nguyệt Hoa.
Giờ khắc này, Nam Cung Thanh Nhã có thể thấy rõ ràng Lộ Thần đã dỗi Nam Cung Nguyệt Hoa như thế nào.
Nam Cung Nguyệt Hoa thấy không cách nào trốn thoát, cuối cùng nhắm mắt lại, mặc cho âm thanh từ cổ họng mình phát ra.
Không biết qua bao lâu, Nam Cung Thanh Nhã quay đầu lại, nàng trào phúng nói: "Tỷ tỷ, không ngờ đường đường là một nữ đế, trước mặt bệ hạ lại thành ra thế này."
Nghe được thanh âm của Nam Cung Thanh Nhã, Nam Cung Nguyệt Hoa tuy cảm thấy có chút nhục nhã, nhưng không thể tránh được.
Lộ Thần, cái tên hỗn đản này thật đáng h·ậ·n, ở phòng bên cạnh rõ ràng là rất tốt, tại sao đột nhiên lại đưa nàng đến gian phòng này, rõ ràng là muốn làm nàng bẽ mặt, chẳng có chút phong phạm nào của một cường giả.
Sau một lúc lâu, Lộ Thần hít sâu một hơi, không quay đầu lại nói với Nam Cung Thanh Nhã đang đứng bên cửa sổ: "Tới đây."
Khóe miệng Nam Cung Thanh Nhã hơi cong lên, lộ ra một nụ cười quyến rũ, "Vâng, chủ thượng."
Nghe được lời của Lộ Thần, Nam Cung Nguyệt Hoa giật mình trong lòng, cái tên hỗn đản này không phải là muốn...
Không thể được...
Nàng còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Sau đó, cho dù trong lòng có chút không muốn, nhưng cũng không thể ngăn cản. Trong tình huống không có công lực, nàng hoàn toàn không có cách nào đẩy Lộ Thần ra.
Cuối cùng, Nam Cung Nguyệt Hoa đành phải chấp nhận số phận, nàng đã sớm dự liệu được ngày này, cho nên nội tâm tiếp nhận cũng rất nhanh.
Cùng lúc đó.
Trong một sân viện nào đó của hoàng cung, Kỷ Thu Ngọc ngồi xếp bằng trong đình tĩnh tọa tu luyện.
Lúc này, nàng mở hai mắt ra, trong mắt dường như mang theo một tia oán khí.
Vừa nghĩ tới chuyện ban ngày, Kỷ Thu Ngọc cảm thấy vô cùng khó chịu. Ban đầu, Lộ Thần lập nàng làm quý phi, trong lòng nàng còn rất vui mừng, cho rằng mình rất quan trọng trong lòng Lộ Thần, cho nên Lộ Thần mới lập nàng làm quý phi.
Kết quả, mới qua bao lâu, Lộ Thần lại lập cả Nam Cung Nguyệt Hoa và Nam Cung Thanh Nhã làm quý phi.
Thoáng một cái, bên cạnh hoàng đế Lộ Thần đã có ba quý phi.
Nghĩ một hồi, Kỷ Thu Ngọc thở dài, thôi, dù sao mình đã trở thành nữ nhân của tên hỗn đản này, không thể rời đi hắn.
Hơn nữa, nữ nhân của hoàng đế vốn không ít, lại thêm Lộ Thần thực lực mạnh như vậy, nữ nhân lại càng nhiều, thêm một hai quý phi cũng là bình thường.
Huống hồ Lộ Thần lập hai người họ làm quý phi, x·á·c suất lớn vẫn là vì suy tính chính trị, chưa chắc đã có cảm tình sâu đậm gì với họ. Lộ Thần vẫn là thích mình hơn, mình cũng không cần thiết phải quá để ý sự kiện này.
Nghĩ tới đây, Kỷ Thu Ngọc cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, sau đó nàng lại nhắm mắt, tiếp tục tu luyện.
Nàng dự định mau c·h·óng tăng cao thực lực, sau đó cùng Lộ Thần trở về t·h·i·ê·n Thần thế giới, chỉ có thực lực mạnh hơn, nàng mới có thể có một chỗ đứng trong hậu cung của Lộ Thần.
Lúc này, Nam Cung Nguyệt Hoa và Nam Cung Thanh Nhã đã thay ca, không giống như Nam Cung Nguyệt Hoa, Nam Cung Thanh Nhã không hề kiềm chế, trong miệng còn thốt ra đủ loại lời lẽ thô tục.
"Hảo ca ca... Nô gia muốn c·hết..."
"A...... Chủ thượng... Ngài thật hung dữ..."
Nam Cung Nguyệt Hoa cau mày nhìn Nam Cung Thanh Nhã, tuy nàng vừa rồi cũng la hét, nhưng không có gào khóc thảm thiết như Nam Cung Thanh Nhã.
Nam Cung Nguyệt Hoa hừ lạnh một tiếng, rồi nói: "Thật không biết liêm sỉ!"
Lúc trước Nam Cung Thanh Nhã đến trào phúng nàng, cuối cùng nàng cũng đã tìm được cơ hội, nàng sẽ không bỏ qua cơ hội làm nhục Nam Cung Thanh Nhã này.
Thế nhưng Nam Cung Nguyệt Hoa vừa dứt lời, liền bị Lộ Thần kéo tới, sau đó bị chặn lại đôi môi đỏ.
"Ngô ngô..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận