Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1023: Thiên Hồng nữ đế nhắc nhở

**Chương 1023: Thiên Hồng nữ đế nhắc nhở**
Nhìn đến Mục Tử Huyên thẹn thùng, Lộ Thần mỉm cười, hắn hiện tại có thể cảm nhận rất rõ ràng xao động linh lực trong cơ thể Mục Tử Huyên và các nàng.
Hắn cũng đoán được Mục Tử Huyên và các nàng hẳn là chịu ảnh hưởng từ sinh mệnh đại đạo do chính mình sáng tạo, cho nên mới sinh ra hứng thú nồng đậm.
Lộ Thần chủ thân bưng chén rượu lên, uống thêm một ngụm, sau đó vỗ mông Mục Tử Huyên nói: "Tử Huyên, nàng muốn làm gì thì làm đi."
Nghe Lộ Thần nói vậy, gương mặt Mục Tử Huyên càng thêm đỏ ửng, đỏ đến mức dường như sắp chảy cả nước ra.
Hiện tại còn đang ngồi trong đại điện, cơ bản đều là những người có da mặt tương đối mỏng, các nàng tuy cũng muốn cùng Lộ Thần giao lưu một phen, nhưng đối với loại tràng cảnh đông người này, các nàng vẫn còn có chút chưa thể thoải mái.
Bất quá Mục Tử Huyên sau khi được Lộ Thần khẳng định, cuối cùng vẫn lựa chọn đặt tay ngọc lên lồng ngực Lộ Thần, sau đó chầm chậm di chuyển xuống dưới, trêu chọc hứng thú của Lộ Thần.
Không bao lâu, Mục Tử Huyên cả người đều dựa vào trong ngực Lộ Thần, bất quá Lộ Thần vẫn không quên hướng các thê thiếp hỏi thăm những chuyện đã xảy ra trong mấy năm nay, nhất là chuyện của bọn nhỏ.
Tại ngự thư phòng, trong lúc Lộ Thần xem xét báo cáo chấp hành chính sách, thỉnh thoảng lại thở dài, thanh âm nghe có chút thâm trầm, khiến người ta cảm thấy hắn tựa như đang làm chuyện gì đó một dạng.
Chịu ảnh hưởng của Lộ Thần, khuôn mặt lạnh lùng của Bạch Khanh Khanh hiện đầy đỏ ửng.
Lúc này, Lộ Thần đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Khanh Khanh bên cạnh, Bạch Khanh Khanh mặc một bộ váy dài màu trắng, chiết eo, xẻ tà, buộc tóc đuôi ngựa cao, đôi chân ngọc thon dài ẩn hiện trong làn váy.
Thấy Bạch Khanh Khanh có vẻ hơi run rẩy, Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Tiểu Bạch, nàng không thành thật nha, thế mà trong ngự thư phòng lại suy nghĩ lung tung."
Thấy Lộ Thần nói thẳng ra suy nghĩ trong lòng mình, Bạch Khanh Khanh nhất thời cảm thấy vô cùng xấu hổ, mấy năm nay Lộ Thần bế quan, nàng vẫn luôn không có loại ý nghĩ kia.
Nhưng không biết làm sao, hôm nay Lộ Thần vừa mới xuất quan, một số ý nghĩ trong nội tâm nàng liền trở nên sống động hẳn lên.
Nàng cảm giác nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ cũng sẽ không khống chế nổi chính mình.
Đúng lúc này, Lộ Thần đột nhiên vươn tay, kéo Bạch Khanh Khanh đang đứng vào ngực mình.
Bạch Khanh Khanh hơi sững sờ, Lộ Thần sau đó đỡ lấy ngọc bài của Bạch Khanh Khanh, trực tiếp hôn lên đôi môi son của nàng.
Bạch Khanh Khanh không phản kháng, ngược lại nâng cánh tay ngọc thon dài, ôm lấy cánh tay Lộ Thần.
Trong lòng Lộ Thần nghĩ, xem ra hôm nay muốn nhất tâm tứ dụng đúng là có chút khó khăn, hôm nay chỉ có thể nhất tâm dùng một lúc.
Qua chừng năm ngày, Lộ Thần mới hóa giải được nỗi tương tư của các thê thiếp, sau đó hắn mới cho thân thể trong ngự thư phòng tiếp tục thẩm tra báo cáo chấp hành chính sách của Đại Hạ hoàng triều.
Lúc Lộ Thần bắt đầu xem xét lại báo cáo chấp hành chính sách, cảm ứng được Thiên Thần thế giới đột nhiên xuất hiện hai cỗ khí tức cường đại, Lộ Thần trong ngự thư phòng lập tức rời đi, xuất hiện trên bầu trời.
Vừa bay lên không trung, liền thấy Bùi Thiên Lộc cả người đầy thương tích, vẻ mặt buồn bực hành lễ với Thiên Hồng nữ đế: "Đa tạ tiền bối chỉ điểm!"
Bùi Thiên Lộc cũng không biết mấy ngày nay mình đã trải qua như thế nào, vốn hắn cho rằng luận bàn là do Thiên Hồng nữ đế vừa đột phá, muốn thể nghiệm một chút lực lượng của Đại Đế.
Kết quả, hắn vừa cùng Thiên Hồng nữ đế đến một chỗ tử vong tinh vực, Thiên Hồng nữ đế liền dùng sát phạt chi lực ngưng tụ sát phạt chi kiếm đuổi theo hắn chém, hắn cũng không biết mình đã đắc tội Thiên Hồng nữ đế từ lúc nào.
Điều quan trọng nhất là hắn căn bản không phải là đối thủ của Thiên Hồng nữ đế, dù hắn có dốc toàn lực, cũng không ngăn được công kích của Thiên Hồng nữ đế.
Quá hung tàn.
Không hổ là lấy sát phạt chứng đạo Đại Đế.
Lúc này Thiên Hồng nữ đế vẻ mặt lạnh lùng, nàng bị Lộ Thần đè ép mấy năm, nội tâm chất chứa nộ khí vẫn chưa hoàn toàn giải tỏa, bất quá sau một phen luận bàn cùng Bùi Thiên Lộc, trong lòng nàng cũng dễ chịu hơn một chút.
Lúc này Lộ Thần nhìn lướt qua Thiên Hồng nữ đế, rồi liếc nhìn Bùi Thiên Lộc, đang định nói gì, Bùi Thiên Lộc hướng về hắn hành lễ nói: "Bái kiến bệ hạ."
Lộ Thần thản nhiên nói: "Miễn lễ."
"Bùi lão, ngươi không sao chứ?"
Vừa dứt lời, Lộ Thần đi tới trước mặt Bùi Thiên Lộc, dùng linh lực dò xét thân thể Bùi Thiên Lộc.
Lần dò xét này khiến Lộ Thần giật nảy mình, Bùi Thiên Lộc không chỉ bị thương nhục thân, mà ngay cả thần hồn cũng bị trọng thương ở một mức độ nhất định.
Lộ Thần lại liếc nhìn Thiên Hồng nữ đế, Thiên Hồng nữ đế toàn thân không có một vết thương, đây đâu phải là luận bàn gì, rõ ràng là một phía bị treo lên đánh.
Lộ Thần cũng đã nhìn ra Thiên Hồng nữ đế đang phát tiết nộ khí tích tụ trong những năm này, hắn có chút hổ thẹn vỗ vỗ vai Bùi Thiên Lộc: "Bùi lão, vất vả cho ngươi."
Trong lúc nói chuyện, Lộ Thần sử dụng sinh mệnh chi lực giúp Bùi Thiên Lộc chữa trị tổn thương, chỉ trong chốc lát, vết thương trên người Bùi Thiên Lộc đã biến mất toàn bộ, ngay cả thần hồn bị tổn hại cũng được chữa trị.
Phát giác được chính mình đã khôi phục, Bùi Thiên Lộc vội vàng nói: "Tạ bệ hạ."
"Ừm, Bùi lão, ngươi trở về nghỉ ngơi cho tốt đi."
Bùi Thiên Lộc nói: "Thuộc hạ cáo lui."
Vừa dứt lời, thân thể Bùi Thiên Lộc trong nháy mắt biến mất, tốc độ cực nhanh, giống như đang chạy trốn vậy.
Sau khi Bùi Thiên Lộc rời đi, Lộ Thần vung tay, hắn và Thiên Hồng nữ đế liền trở về tẩm cung của Thiên Hồng nữ đế.
Vào tẩm cung, Lộ Thần liền cười đùa nói: "Hồng Hồng, vậy là nàng đã trút giận rồi chứ?"
Thiên Hồng nữ đế không thèm nhìn Lộ Thần, trực tiếp đi tới giường êm tĩnh tọa tu luyện.
Thấy Thiên Hồng nữ đế không để ý tới mình, Lộ Thần cũng không tức giận, hắn cũng tới bên giường êm ngồi xuống, nghiêng người nhìn chăm chú vào nhan sắc tuyệt mỹ, băng lãnh của Thiên Hồng nữ đế.
"Hồng Hồng, nàng trong bụng có hài tử, về sau không thể vận động mạnh nữa."
Thiên Hồng nữ đế vẫn không để ý tới Lộ Thần, nàng hiện tại còn đầy bụng tức giận, thân là một vị Đại Đế nắm giữ sát phạt, giờ lại phải sinh con cho một kẻ háo sắc.
Sát phạt, ở một mức độ nào đó, đại biểu cho tử vong, mà sinh con lại liên quan tới Sinh mệnh chi đạo, theo một tình huống nào đó, sinh con cũng là đi ngược lại con đường tu luyện của mình.
Mặc dù là vì hoàn trả nhân quả, nhưng trong lòng nàng vẫn còn có chút khó chịu.
Lộ Thần cũng đã nhận ra nguyên nhân thực sự khiến Thiên Hồng nữ đế kháng cự việc sinh con, nhưng không còn cách nào khác, hài tử đã mang thai, đồng thời hắn cũng dựa vào quá trình thai nghén này mới chứng đạo thành công, hắn cũng không thể đủ 'tá ma giết lừa'.
Về phần Thiên Hồng nữ đế, hắn có thể bù đắp cho nàng ở mức độ lớn nhất.
Thấy Thiên Hồng nữ đế vẫn không để ý đến mình, Lộ Thần đang định nói gì đó, Thiên Hồng nữ đế đột nhiên mở miệng: "Đã có hoàng triều phát hiện ra Đại Hạ hoàng triều, ngươi sắp tới có không ít chuyện phải làm."
Nghe Thiên Hồng nữ đế nhắc nhở, Lộ Thần nghi ngờ hỏi: "Có ý gì?"
Thiên Hồng nữ đế nhắm mắt trả lời: "Bản cung cùng Bùi Thiên Lộc lúc tỷ thí, dự cảm thấy có Đại Đế đang nhanh chóng tiếp cận Đại Hạ hoàng triều."
Nếu không phải do cảm thấy có Đại Đế tiếp cận Đại Hạ hoàng triều, Thiên Hồng nữ đế cũng sẽ không kết thúc luận bàn nhanh như vậy, nàng dự cảm được sắp tới có chiến đấu thực sự, cho nên mới sớm kết thúc luận bàn, trở về tu dưỡng.
Nàng nắm giữ sát phạt chi đạo, đối với chiến tranh đặc biệt mẫn cảm, có thể dự cảm được gần đây có thể sẽ có chiến tranh xuất hiện.
Lúc này, thần sắc Lộ Thần trở nên nghiêm túc hơn, hắn hoàn toàn không nghi ngờ tính chân thực trong lời nói của Thiên Hồng nữ đế, đã được Thiên Hồng nữ đế nhắc nhở, thì xác suất lớn là thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận