Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1026: Thanh Vân hoàng triều đột kích

**Chương 1026: Thanh Vân hoàng triều đột kích**
Sở Vân Chi cảm thấy mình như đang trong một giấc mộng, trong mộng nàng ở trên đại dương mênh mông, mặt biển yên tĩnh không một gợn sóng, bầu trời xanh thẳm, ngàn dặm không mây, biển trời một màu.
Nhưng đúng lúc này, bầu trời đột nhiên tối sầm lại, trên bầu trời xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, mây đen vây quanh vòng xoáy không ngừng áp xuống phía dưới, sóng biển cũng càng lúc càng lớn, từng đợt sóng biển đập thẳng vào chiếc thuyền nhỏ của Sở Vân Chi, Sở Vân Chi trên thuyền bị sóng biển va đập đến choáng váng đầu óc.
Không biết qua bao lâu, chiếc thuyền nhỏ của nàng bị sóng biển đánh cho vỡ nát, nàng cũng rơi vào trong biển rộng.
Trong nháy mắt rơi xuống biển, Sở Vân Chi đột nhiên tỉnh táo lại, trực tiếp ngồi bật dậy trên giường êm.
Nàng hít thở từng ngụm lớn, nhìn khung cảnh yên tĩnh an lành trong tẩm cung, Sở Vân Chi khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, trong đầu Sở Vân Chi hiện lên những chuyện vừa xảy ra, vừa nghĩ tới sự trả thù của Lộ Thần, Sở Vân Chi vừa cảm thấy hoảng sợ lại vừa dư vị vô cùng.
Nàng dùng thần thức dò xét xem Sở Ngữ Cầm và Lộ Thần đang làm gì, lúc này, Lộ Thần và Sở Ngữ Cầm đang rúc vào nhau, nói một số chuyện liên quan tới Thần Nguyệt hoàng triều.
Sở Ngữ Cầm phát giác được Sở Vân Chi đã tỉnh lại, liền trực tiếp nói với Lộ Thần: "Nàng tỉnh rồi, có vấn đề gì chàng trực tiếp hỏi nàng đi."
Nghe nói như thế, Lộ Thần trong nháy mắt lại hứng thú, thông qua thân thể Sở Ngữ Cầm cảm giác được Lộ Thần đột nhiên hứng khởi, Sở Vân Chi trong lúc nhất thời thân thể mềm mại khẽ run lên.
Lộ Thần theo đó nói ra: "Độc phụ, còn không mau qua đây cho trẫm!"
Nghe được giọng điệu mệnh lệnh của Lộ Thần, Sở Vân Chi mang tâm lý thấp thỏm lần nữa khống chế thân thể Sở Ngữ Cầm.
Bất quá điều khiến Sở Vân Chi không ngờ tới là, Lộ Thần lúc này không có ý định t·h·i bạo với nàng như vừa nãy, mà vẫn để nàng nằm sấp trong ngực hắn.
Sở Vân Chi yếu ớt nói: "Thật... thật xin lỗi."
Nghe được Sở Vân Chi xin lỗi, Lộ Thần cười lạnh một tiếng, "Ngươi cho rằng ngươi nói một tiếng xin lỗi thì những chuyện ngươi làm có thể xóa bỏ hết sao?"
Sở Vân Chi tiếp tục nói: "Bản... bản cung không trông cậy vào ngươi có thể tha thứ cho những chuyện bản cung làm, bản cung sẽ nghĩ cách đền bù cho ngươi."
Lộ Thần thản nhiên nói: "Bù đắp tốt nhất của ngươi cho trẫm chính là trở thành nữ nô của trẫm."
Nói đến đây, Lộ Thần lần nữa xoay người, đè Sở Vân Chi xuống dưới thân, sau đó tiếp tục bắt đầu trả thù.
Bất quá lần này Lộ Thần không hung ác như trước, hắn vừa làm vừa hỏi: "Phụ hoàng của ta hiện tại đang làm gì?"
Giọng nói của Lộ Thần dịu dàng hơn rất nhiều, mà xưng hô cũng từ "Trẫm" biến thành "Ta".
Nghe được vấn đề của Lộ Thần, Sở Vân Chi vừa cố nén vừa đáp: "Võ... Đế gần đây đang bế quan tu luyện."
Lộ Thần tiếp tục hỏi: "Hắn không hề rời khỏi Thần Nguyệt hoàng triều?"
Sở Vân Chi nói: "Không có."
Lộ Thần nghĩ thầm, nếu không phải Thần Võ Đại Đế, vậy thì không có gì đáng lo ngại.
Xem ra lần này kẻ đến gần Đại Hạ hoàng triều rất có thể là Đại Đế của Thanh Vân hoàng triều, Thanh Vân hoàng triều trên mặt nổi chỉ có ba vị Đại Đế, cho dù cả ba vị Đại Đế đều tới, cũng không thể nào là đối thủ của bọn hắn.
Tuy nhiên vẫn phải chuẩn bị sẵn sàng, giao thủ giữa các Đại Đế, phạm vi ảnh hưởng sẽ rất lớn, tuyệt đối không thể đặt chiến trường ở Đại Hạ hoàng triều.
Nếu để chiến trường đặt ở Đại Hạ hoàng triều, đến lúc đó không biết có bao nhiêu thế giới sẽ bị phá hủy, tốt nhất là bọn hắn nên chủ động xuất kích, chặn địch ở bên ngoài biên giới.
Nghĩ tới đây, Lộ Thần tăng tốc động tác, dự định trả thù Sở Vân Chi thêm mấy lần nữa rồi sẽ dẫn binh đi các tinh vực khác ngăn cản địch xâm phạm.
Bất quá Lộ Thần vừa động tác không bao lâu, liền nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu.
"Kiểm tra đo lường... Xì xì xì... Trục trặc đã được loại bỏ..."
"Hệ thống đang thăng cấp..."
"Thăng cấp đã hoàn thành, hệ thống đa tử đa phúc được kích hoạt trở lại."
"Chúc mừng kí chủ khiến Sở Ngữ Cầm mang thai, khen thưởng đế binh Đế Nữ Kiếm."
Nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Lộ Thần sững sờ tại chỗ.
Hệ thống đã trở lại rồi ư?
Lộ Thần khó hiểu hỏi: "Hệ thống, sao ngươi lại trở lại?"
Hệ thống lạnh lùng đáp: "Kí chủ đã chứng đạo thành công, thoát khỏi ảnh hưởng huyết mạch của Thần Võ Đại Đế, thai nghén con nối dõi sẽ không còn bị hao mòn khí vận và huyết mạch chi lực nữa."
Lộ Thần lúc này mới phản ứng kịp, thì ra là như vậy.
Không ngờ hệ thống của hắn lại linh hoạt như vậy.
Kể từ đây, hắn có thể yên tâm thoải mái tưới tiêu.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chẳng phải thai nghén con nối dõi của Đại Đế rất khó khăn sao, sao Sở Ngữ Cầm lại dễ dàng mang thai như vậy?
Lộ Thần cũng không truy cứu đến cùng, mang thai thì mang thai, Sở Ngữ Cầm có thể sinh con đối với hắn mà nói là một chuyện tốt.
...
Ráng chiều đỏ rực chiếu rọi khắp mặt đất.
Một nam tử mặc long bào màu vàng đứng ở biên giới Thiên Không chi thành, ngắm nhìn sâu trong tinh không.
Một lát sau, Thần Võ Đại Đế lẩm bẩm nói: "Tên phế vật này, quả nhiên đã vẫn lạc."
"Bất quá c·hết cũng tốt, vị hoàng hậu này của trẫm có thể triệt để tuyệt vọng rồi."
Thần Võ Đại Đế khi cảm ứng được Lộ Thần vẫn lạc, còn tưởng rằng mình bị ảo giác, sau đó cố ý suy diễn một phen, kết quả phát hiện Lộ Thần đúng là đã vẫn lạc.
Đồng thời nhân quả giữa bọn họ cũng bị đứt đoạn, có thể làm được đến mức này, vậy chứng minh Lộ Thần hoặc là đã vẫn lạc, hoặc là đã trở thành Đại Đế.
Nhưng Thần Võ Đại Đế không cho rằng Lộ Thần có thể chứng đạo thành đế trong thời gian ngắn như vậy, hắn thậm chí không hề nghĩ theo hướng này.
Thần Võ Đại Đế không hề bị cái c·hết của Lộ Thần ảnh hưởng đến tâm tình, Lộ Thần c·hết đối với hắn mà nói là một chuyện tốt.
Lộ Thần c·hết rồi, đường tình duyên giữa Thần tôn và Sở Vân Chi cũng triệt để chấm dứt, sau này khi hắn chiếm lấy Hỗn Độn Linh thể của Sở Vân Chi, mới có thể khiến Sở Vân Chi mở rộng tâm thần, toàn tâm toàn ý dâng hiến bản thân.
Lúc này, Thần Võ Đại Đế quay đầu nhìn về phía đại điện sau lưng, vết nứt trên đỉnh của đại điện ngày càng nhiều, hắn tiếp tục lẩm bẩm: "Phải tranh thủ thời gian."
Ngay sau đó, hắn lấy ra một bản công pháp, dùng linh lực sao chép công pháp ra thành mấy phần, nói với ảnh vệ trong bóng tối: "Đôn đốc mấy vị hoàng tử, mau chóng tu luyện môn Đoạt Thiên công này."
Một ảnh vệ từ trong bóng của Thần Võ Đại Đế bước ra, thu lại những bản công pháp rồi nói: "Vâng, bệ hạ."
...
Trong trời sao mênh mông vô tận, từng chiếc từng chiếc tiên chu kết thành trận, với tốc độ nhanh nhất hướng về phía Đại Hạ hoàng triều tiến lên, tiên chu lướt qua, khiến không gian vặn vẹo, không gian rung động như sóng biển.
Ở phía trước đội ngũ tiên chu, có một chiếc tiên chu to lớn lấp lánh kim quang, chiếc tiên chu khổng lồ này to bằng một thế giới cỡ nhỏ, trên tiên chu khắc vô số trận văn, trận văn tỏa ra ánh sáng màu lam nhạt, vô cùng hùng vĩ.
Hai vị Đại Đế của Thanh Vân hoàng triều đứng trên boong thuyền của tiên chu khổng lồ, nhìn về phía Đại Hạ hoàng triều.
Thanh Vân hoàng triều không hề xuất động cả ba vị Đại Đế, theo bọn họ thấy, Đại Hạ hoàng triều nhiều nhất cũng chỉ có một vị Đại Đế, đồng thời thực lực của đối phương có lẽ còn không được tốt lắm, bọn họ xuất động hai vị Đại Đế như vậy là đủ rồi.
Tuy bọn họ chỉ xuất động hai vị Đại Đế, nhưng bên cạnh hai người vẫn còn có một vị Đại Đế đứng đó.
Vị Đại Đế này chính là vị lão tổ kia của Diệp gia.
Diệp gia kỳ thật cũng cho rằng hai vị Đại Đế là đủ, nhưng nghĩ tới nếu Diệp gia không có Đại Đế tại chỗ, chờ Thanh Vân hoàng triều chiếm được Đại Hạ hoàng triều, khi chia cắt tài nguyên của Đại Hạ hoàng triều, chỉ sợ Diệp gia chỉ có thể đứng một bên nhìn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận