Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 690: Nàng tuyệt đối không có khả năng yêu mến Lộ Thần cái này ngụy quân tử

**Chương 690: Nàng tuyệt đối không có khả năng yêu mến Lộ Thần, tên ngụy quân tử này**
Người tu hành đầu tiên cân nhắc chính là sau khi đưa ra quyết định nào đó, liệu có thể dẫn đến đạo tâm của chính mình bất ổn, hoặc là sinh ra tâm ma gì hay không.
Tô Hàm Yên xác định chính mình cho dù có loại quan hệ đó với Lộ Thần cũng sẽ không sinh ra tâm ma. Gương mặt tuấn mỹ kia của Lộ Thần, đặt ở Tu Chân giới cao cấp cũng có thể xếp vào hàng đầu.
Ngoài dung mạo, Tô Hàm Yên còn nghĩ tới một phương diện khác. Với thân phận của Lộ Thần, hắn khẳng định có không ít tài nguyên tu luyện. Nếu có thể thông qua Lộ Thần thu hoạch được càng nhiều tài nguyên tu luyện, thực lực của nàng tăng lên nhanh chóng, sau này nàng sẽ có cơ hội thoát khỏi Lộ Thần.
Lộ Thần muốn có được nàng, đơn giản chỉ có hai nguyên nhân. Một là muốn để nàng làm lô đỉnh, nguyên nhân khác chính là muốn nàng yêu mến hắn, tương lai có thể vì hắn mà c·hết, trở thành vật hiến tế, cho hắn cản kiếp.
Nếu Lộ Thần là vì bồi dưỡng vật hiến tế chủ động hiến thân vì hắn, vậy khẳng định sẽ đối xử với nàng rất tốt, nỗ lực để nàng yêu mến hắn. Như vậy, chính mình có thể mượn cơ hội này đạt được càng nhiều tài nguyên tu luyện từ Lộ Thần, trở nên càng mạnh mẽ hơn.
Những tu sĩ muốn độ kiếp, đều cần tu luyện tới hậu kỳ mới cần. Lộ Thần tuy rằng thực lực mạnh, nhưng từ uy áp do hắn tự thân phát ra liền có thể cảm nhận được, hắn nhiều nhất cũng chỉ có tu vi Tạo Hóa cảnh.
Với tu vi Tạo Hóa cảnh của Lộ Thần, muốn tu luyện tới cảnh giới cần độ kiếp, ít nhất không có ngàn vạn năm là không thể.
Tô Hàm Yên có thể nghĩ tới, cảnh tượng cần nàng chủ động hiến thân chỉ có khi Lộ Thần thành đế mới cần. Trước khi Lộ Thần thành đế, nàng có đầy đủ thời gian trù tính làm thế nào để thoát khỏi nam nhân này.
Về phần nàng sau cùng có thể hay không yêu mến Lộ Thần, nàng cho rằng điều này hoàn toàn không có khả năng.
Theo nàng thấy, Võ Quân Uyển cùng Lý Khinh Nhu sở dĩ yêu Lộ Thần, là bởi vì ngay từ đầu cũng không biết Lộ Thần có mưu đồ với các nàng, chỉ cảm thấy Lộ Thần là một kẻ háo sắc, thích sắc đẹp của các nàng.
Chờ hai người bọn họ biết Lộ Thần có thể muốn các nàng chủ động vì hắn cản kiếp, các nàng đã thích Lộ Thần, đồng thời không cách nào tự kiềm chế, cho nên dù biết chân tướng, hai người bọn họ cũng sẽ làm việc nghĩa không chùn bước, cùng Lộ Thần ở bên nhau.
Nhưng nàng không giống vậy, nàng từ vừa mới bắt đầu liền biết Lộ Thần không phải kẻ háo sắc, muốn thân thể của nàng đều chỉ là vì bồi dưỡng người cản kiếp, trong đó đều là lợi ích, cho nên nàng tuyệt đối không có khả năng yêu mến Lộ Thần, tên ngụy quân tử này.
Nghĩ thông suốt những điều này, Tô Hàm Yên quyết định chờ đại hội tu chân giả của Thiên Thần thế giới tổ chức xong, sẽ cùng Lộ Thần gặp mặt một lần, đáp ứng giao dịch cùng Lộ Thần.
Cùng lúc đó.
Tại một không gian vũ trụ, một chiếc tiên chu đang lặng lẽ xuyên qua giữa các vách tường thế giới đổ nát.
Lúc này, một nam nhân đi vào boong thuyền của tiên chu, sau đó giơ ngón tay lên, bắt đầu viết chữ gì đó trong không trung. Sau một khắc, những chữ màu vàng kim kia biến thành một đoàn, đồng thời bay về phía sau tiên chu.
Sau đó nam nhân nói với người khống chế tiên chu: "Tăng thêm tốc độ!"
"Vâng, Tống trưởng lão."
Sau một thời gian ngắn.
Tại một không gian vũ trụ khác, một chiếc tiên chu tản ra hỏa diễm âm lãnh cũng đang chậm rãi tiến lên.
Thân thuyền của nó như là bia đá cổ lão bị năm tháng ăn mòn, bề mặt hiện đầy phù văn sặc sỡ cùng đường vân thần bí, tản ra ánh sáng lạnh lẽo u kín. Xung quanh thân thuyền tràn ngập sương mù đen đặc, giống như áo choàng của tử thần, bao phủ tiên chu trong bầu không khí âm u khủng bố.
Đầu thuyền tiên chu điêu khắc một bức chân dung cự thú dữ tợn, con mắt của nó lóe ra ánh sáng màu xanh lục u ám, dường như có thể thôn phệ hết thảy linh hồn của sinh linh.
Khi tiên chu xuyên qua trong tinh không, hai mắt cự thú kia liền dường như sống lại, phóng xuất ra uy áp làm cho người sợ hãi, khiến chung quanh tinh thần đều vì đó run rẩy.
Trong khoang thuyền tiên chu càng thêm dị thường khủng bố. Dưới ánh đèn mờ ảo, vách tường cùng sàn nhà phía trên đều hiện đầy phù văn đỏ như máu. Những phù văn này phảng phất có sinh mệnh, nhảy lên trong khoang thuyền, phát ra tiếng vang quỷ dị trầm thấp.
Trong không khí khoang thuyền tràn ngập một loại mùi máu tươi làm cho người hít thở không thông, phảng phất có vô số sinh linh bị tàn nhẫn đồ sát ở đây.
Lúc này, một đoàn kim quang từ phía trước không gian vũ trụ bay tới, bay đến boong thuyền phía trên, bị một lão giả gầy gò, da bọc xương một phát bắt được.
Xem hết tin tức truyền đến phía trước, Tư Mã Hạo nói vừa cười vừa nói: "Xem ra tính cảnh giác của cung chủ Huyền Nguyệt cung vẫn là rất mạnh, may mà Huyền Nguyệt cung có người của điện hạ."
Lúc này, nam nhân mặc trang phục màu xanh lam bên cạnh hỏi: "Tư Mã trưởng lão, tình huống thế nào?"
Tư Mã Hạo trả lời: "Căn cứ tình báo thám tử truyền về, cung chủ Huyền Nguyệt cung là cố ý mang theo chúng ta hướng về phương hướng này tiến lên, hiện tại bọn hắn đã thay đổi phương hướng. Ước chừng phương vị chân chính của Thiên Thần thế giới nằm ở hướng tây bắc của mảnh tinh đồ này."
Lời vừa nói ra, Tư Mã Hạo cũng lập tức dùng thần thức truyền lời, đem tình huống nơi này dùng một luồng thần thức truyền cho Lộ Dương Hoa còn đang ở Càn Nguyên thế giới.
Chờ Tư Mã Hạo đem tin tức truyền về Càn Nguyên thế giới xong, nam nhân áo lam bên cạnh lại mở miệng nói: "Nghe nói Thiên Thần thế giới có khả năng tồn tại bảo vật gì đó, cũng không biết là thật hay giả."
Tư Mã Hạo nói: "Là thật hay giả, chúng ta đi thì biết, Kim Vương chắc chắn sẽ không gạt chúng ta."
Lam Hoài nói: "Nói thật, ta vẫn còn có chút không thể tin được Kim Vương. Âm Hỏa giáo thuộc về Ma Giáo, hắn làm sao có thể tin tưởng chúng ta như vậy, còn để người ám chỉ chúng ta Thiên Thần thế giới có bảo vật."
"Nếu Thiên Thần thế giới thật sự tồn tại thứ gì đó khiến hắn, một đế tử, động tâm đến vậy, hắn không phải đã đến Thiên Thần thế giới trước tiên rồi sao, đâu còn tìm chúng ta Âm Hỏa giáo."
Tư Mã Hạo âm hiểm cười nói: "Ngươi biết cái gì, Thiên Thần thế giới là thế giới lịch luyện của một vị đế tử nào đó. Kim Vương thân là một đế tử, hắn làm sao dám tiến vào Thiên Thần thế giới."
"Hắn nếu như xuất hiện ở Thiên Thần thế giới, phá hủy lịch luyện của vị đế tử kia của Thiên Thần thế giới, đến lúc đó vị kia rất có thể sẽ truy cứu trách nhiệm của hắn."
Ngay từ đầu, Lộ Dương Hoa có nghĩ qua trực tiếp tiến về Thiên Thần thế giới, hắn cũng cảm thấy hứng thú với bảo vật của Thiên Thần thế giới, bất quá cuối cùng hắn vẫn là không có trực tiếp đi. Hắn đem nhiệm vụ này giao cho Âm Hỏa giáo.
Tuy rằng Thần Võ Đại Đế đã bỏ rơi Lộ Thần, nhưng loại cấm kỵ huynh đệ tương tàn này Lộ Dương Hoa không dám phạm.
Âm Hỏa giáo là giáo phái ma tu lớn nhất bên trong Thần Nguyệt hoàng triều. Thần Nguyệt hoàng triều đã từng nhiều lần phái binh tiêu diệt toàn bộ người của Âm Hỏa giáo, nhưng cũng không có cách nào triệt để diệt đi Âm Hỏa giáo.
Âm Hỏa giáo liền giống như một ngọn lửa nhỏ đang cháy, coi như giáo chủ bị diệt, bọn hắn rất nhanh lại sẽ tro tàn lại cháy, đồng thời phát triển lớn mạnh.
Để Âm Hỏa giáo đi giết Lộ Thần, đến lúc đó có thể đem hết thảy trách nhiệm giao cho Âm Hỏa giáo.
Lam Hoài lúc này hỏi: "Kim Vương để cho chúng ta đi giải quyết vị đế tử kia của Thiên Thần thế giới, nếu để cho vị kia biết, không giống nhau sẽ tìm hắn gây sự sao?"
Tư Mã Hạo thản nhiên nói: "Chỉ cần đế tử giữa không có trực tiếp động thủ, vị kia sẽ không quản. Nói không chừng, đối với vị kia mà nói, chúng ta ra tay đối với đế tử của Thiên Thần thế giới kia cũng đồng dạng là lịch luyện."
"Vị kia là hạng người gì, ngươi cũng không phải không biết."
Nghe Tư Mã Hạo nói như vậy, Lam Hoài cảm thấy cũng có chút đạo lý. Với tính cách của Thần Võ Đại Đế, cho dù chết một hoàng tử, hắn cũng sẽ cho rằng hoàng tử kia thực lực không đủ, là phế vật, chết cũng liền chết.
Lúc này, Tư Mã Hạo nâng lên bàn tay giống như vỏ cây khô, quán thâu linh lực vào trong trận pháp khống chế thiên chu, tự mình thao túng tiên chu hướng về tọa độ tinh đồ Tống Viễn đưa tới bay đi.
Tư Mã Hạo vừa thao túng tiên chu, vừa thâm trầm cười nói: "Ta đã không kịp chờ đợi muốn nếm thử mùi vị máu tươi của đế tử là như thế nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận