Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 488: Võ Quân Uyển mang thai

**Chương 488: Võ Quân Uyển mang thai**
Trong tẩm cung cổ kính, treo vô số tranh chữ, đồng thời mặt đất cũng có không ít tranh chữ, cả phòng tràn đầy khí tức thi thư, thoạt nhìn vô cùng văn nhã.
Thế nhưng, cũng chính tại một căn phòng như vậy, trên giường lại nằm sấp một nữ t·ử trắng nõn.
Nữ t·ử cả người ghé vào trên giường, phảng phất như đang ngủ say.
Đúng lúc này, sát vách truyền đến những âm thanh loáng thoáng, tuy rằng âm thanh đặc biệt nhỏ, nhưng cẩn thận lắng nghe, vẫn có thể nghe thấy.
Mộ Dung Tuyết Nhi trong nháy mắt tỉnh táo lại, nàng từ trên giường ngồi dậy, đôi mắt đẹp lướt qua thân thể của mình, nhìn đến trên người mình những văn tự mà Lộ Thần lưu lại, Mộ Dung Tuyết Nhi khẽ thở dài một cái.
Chính mình quả nhiên đã không thể rời bỏ nam nhân kia.
Rất nhanh, Mộ Dung Tuyết Nhi lại bình phục một chút cảm xúc trong đáy lòng, nàng nhận ra rồi cẩn thận lắng nghe âm thanh truyền đến từ sát vách.
Sau một lúc lâu, Mộ Dung Tuyết Nhi không khỏi cười khẽ một tiếng.
Đại Võ trưởng công chúa kia, ngày thường không phải cao quý đoan trang sao, thế nào rơi vào tay nam nhân kia rồi, thì biến thành bộ dáng kia, chỉ biết kêu trời trách đất.
Vừa nghĩ tới Võ Quân Uyển vị mỹ phụ cao quý kia bị Lộ Thần chà đạp, nội tâm Mộ Dung Tuyết Nhi lại có một loại cảm giác thoải mái.
Trong nội tâm nàng rất rõ ràng, vừa mới khi Lộ Thần ở trong phòng mình, Võ Quân Uyển ở bên ngoài khẳng định cũng ôm tâm tính xem trò vui mà lắng nghe động tĩnh trong phòng đó.
Võ Quân Uyển lúc trước ở bên ngoài không biết là nghĩ thế nào về chính mình, hiện tại đến phiên nàng.
Lúc chạng vạng tối.
Trong tẩm cung Võ Quân Uyển.
Võ Quân Uyển vốn cho rằng Lộ Thần mới từ phòng Mộ Dung Tuyết Nhi đi ra, cho dù nhìn thấy chính mình nhất thời cao hứng muốn giở trò x·ấ·u, đoán chừng cũng sẽ không ở lại chỗ mình quá lâu.
Kết quả gia hỏa này tiến vào tẩm cung của mình, lại ở chỗ này chờ đợi suốt một buổi chiều, mà lại nàng p·h·át hiện gia hỏa này hôm nay dường như đặc biệt hưng phấn.
Không biết có phải hay không thân phận công chúa địch quốc của mình đã kích thích Lộ Thần, khiến Lộ Thần trở nên đặc biệt c·u·ồ·n·g bạo.
Sau khi màn đêm buông xuống, một vầng trăng tròn treo lơ lửng trên bầu trời, ánh trăng lạnh lẽo lúc này lật qua bệ cửa sổ, chiếu vào trong nhà, chiếu lên làn da t·h·ị·t trắng nõn của Võ Quân Uyển.
Lúc này Võ Quân Uyển ghé vào lồng ngực Lộ Thần, mà Lộ Thần ôm lấy vòng eo Võ Quân Uyển, bàn tay lớn nắm lấy m·ô·n·g của nàng, Lộ Thần lúc này vừa cười vừa nói: "Công chúa đ·ị·c·h quốc, quả nhiên khác hẳn."
Nghe nói như thế, Võ Quân Uyển hữu khí vô lực hừ lạnh một tiếng, "Ngươi thật sự là một tên bạo quân."
Lộ Thần thản nhiên nói: "Bạo quân? Trên thế giới này bạo quân cũng không ít, chỉ cần không phải hôn quân là được rồi."
Võ Quân Uyển nói: "Bệ hạ cả ngày ghé vào trên người nữ nhân, sớm muộn gì có một ngày sẽ biến thành hôn quân."
Lộ Thần mỉm cười, "Chờ đến cái ngày ta muốn trở thành hôn quân, nói không chừng hoàng vị của ta đã truyền cho con của ta rồi."
Nghe được lời t·r·ả lời của Lộ Thần, Võ Quân Uyển có chút không tin, nàng nói: "Ngươi sẽ cam nguyện từ bỏ quyền lực trên tay sao?"
Lộ Thần nói: "Ta cũng không nói ta sẽ buông tha cho quyền lực trên tay, đến lúc đó ta làm thái thượng hoàng, không quản sự là được rồi."
Võ Quân Uyển nói: "Từ xưa đến nay, làm thái thượng hoàng sau cùng đều sẽ bị chính nhi t·ử của mình hoàn toàn tước bỏ quyền lực."
Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Vậy phải xem con của ta có năng lực này hay không."
"Thôi, không nói những chuyện này nữa, chúng ta còn tiếp tục làm chuyện chính của chúng ta đi."
Nói đến đây, Lộ Thần ôm vòng eo Võ Quân Uyển rồi trở mình, đem nàng lần nữa áp ở dưới thân.
Võ Quân Uyển im lặng nhìn Lộ Thần, nam nhân này tương lai khẳng định là một tên hôn quân.
Lộ Thần không thèm để ý đến ánh mắt của Võ Quân Uyển, hắn tiếp tục cúi người xuống, lần nữa hôn lên đôi môi đỏ mềm mại của Võ Quân Uyển.
Lại qua một đêm.
Sáng sớm, ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi trên thân Lộ Thần, sau khi Lộ Thần tỉnh lại, hắn đưa tay nhẹ nhàng gảy mái tóc đã xốc xếch của Võ Quân Uyển.
Ngay khi Lộ Thần đang chỉnh lại mái tóc cho Võ Quân Uyển, hắn đột nhiên nhìn thấy bên cạnh tầm mắt mình dường như có một dấu chấm than nhắc nhở của hệ thống.
Lộ Thần dường như nghĩ tới điều gì, vội vàng mở ra bảng thông báo nhắc nhở của hệ thống.
Tối hôm qua hắn quá mức tập trung, hoàn toàn không có nhìn bảng hệ thống, bây giờ mới p·h·át hiện ra là Võ Quân Uyển đã trúng chiêu.
【 Kí chủ cùng thê thiếp bồi dưỡng cảm tình một lần, Luyện Khí Quyết kinh nghiệm giá trị thêm. . . Táng Ma Quyết kinh nghiệm giá trị thêm. . . 】
【 Chúc mừng kí chủ trợ giúp thê thiếp Võ Quân Uyển mang thai, khen thưởng trận p·h·áp Hộ Mạch Thất s·á·t Trận. 】
Lộ Thần trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người, dù sao Võ Quân Uyển cũng đã là ngụy t·h·i·ê·n Nhân, lại thêm điều kiện để Võ Quân Uyển trở thành t·h·i·ê·n Nhân là sinh cho hắn ba đứa con, cho nên Lộ Thần vẫn cho rằng điều kiện này phi thường hà khắc, Võ Quân Uyển rất khó mang thai con của mình.
Không nghĩ tới Võ Quân Uyển lại nhanh chóng mang trong mình cốt nhục của mình như vậy.
Sau đó, Lộ Thần ấn mở 【 Hộ Mạch Thất s·á·t Trận 】 muốn nhìn xem trận p·h·áp này có công dụng gì.
【 Hộ Mạch Thất s·á·t Trận: Địa giai trận p·h·áp, một khi xây dựng thành công, thê tử nhi nữ của kí chủ liền có thể khởi động, có thể ngăn cản cường giả cảnh Vạn p·h·áp cảnh c·ô·ng kích, đồng thời sẽ không tạo thành thương tổn đối với thê tử nhi nữ của kí chủ. 】
Xem hết tác dụng của trận p·h·áp, nội tâm Lộ Thần cao hứng phi thường, trận p·h·áp này đối với hắn mà nói có tác dụng lớn.
Lúc này, Lộ Thần cảm thụ được Võ Quân Uyển trong n·g·ự·c mình hơi hơi nhúc nhích thân thể, hắn lập tức cúi đầu nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của Võ Quân Uyển.
Khóe miệng Lộ Thần không kìm được hơi hơi nhếch lên, nở một nụ cười.
Đúng lúc này, lông mi Võ Quân Uyển hơi hơi nhúc nhích, rất nhanh Võ Quân Uyển liền mở mắt, vừa mở mắt ra Võ Quân Uyển liền thấy Lộ Thần đang nhìn mình chằm chằm với vẻ mặt đầy x·ấ·u xa.
Võ Quân Uyển sửng sốt một chút, thân thể mềm mại hơi hơi chấn động, "Ngươi cười cái gì?"
Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Nói cho ngươi một tin tức tốt."
Võ Quân Uyển tò mò hỏi: "Tin tức tốt gì?"
Lộ Thần thần bí nói: "Ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt."
Nghe nói như thế, Võ Quân Uyển nhìn Lộ Thần với vẻ mặt hồ nghi, "Ngươi nói đi."
Lộ Thần nói thẳng: "Ngươi mang thai rồi."
Lời vừa dứt, Võ Quân Uyển lại lần nữa sửng sốt.
Mang thai?
Thật hay giả?
Nàng và đám thê thiếp của Lộ Thần ở cùng một chỗ đã lâu như vậy, nàng cũng đã sớm nghe nói một số năng lực của Lộ Thần, tỷ như Lộ Thần có thể ngay lập tức cảm giác được các nàng có mang thai hay không.
Cho nên, khi Lộ Thần nói các nàng mang thai, vậy các nàng khẳng định đã mang thai, chỉ bất quá còn cần một khoảng thời gian nữa mới có thể biểu hiện ra trạng thái mang thai.
Mặc dù biết Lộ Thần rất có thể nói thật, nhưng Võ Quân Uyển vẫn có chút khó có thể tin, dù sao nàng cũng là ngụy t·h·i·ê·n Nhân, đừng nói là ngụy t·h·i·ê·n Nhân, ngay cả Đại Tông Sư cũng rất khó mang thai.
Không nghĩ tới chính mình mới theo Lộ Thần không bao lâu, thì lại mang thai cốt nhục của gia hỏa này.
Nếu cứ theo tốc độ mang thai như thế này, vậy chẳng phải là không đến 50 tuổi mình đã có thể trở thành t·h·i·ê·n Nhân rồi sao?
Đừng nói 50 tuổi, thậm chí trước 40 tuổi trở thành t·h·i·ê·n Nhân cũng không phải là không có khả năng.
Lúc này tâm tình Võ Quân Uyển có chút phức tạp, tuy rằng nàng cũng muốn tranh thủ thời gian đột p·h·á trở thành t·h·i·ê·n Nhân, nhưng vừa nghĩ tới việc mình mang trong mình cốt nhục của tên đồ hư hỏng này, nàng lại cảm thấy là lạ.
Đại Võ c·ô·ng chúa này là mình, chung quy là ngã quỵ trong tay hoàng đế của đ·ị·c·h quốc.
Sau khi tĩnh hồn lại, Võ Quân Uyển xác định lại một lần nữa: "Ngươi nói là sự thật?"
Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Chờ một tháng nữa ngươi sẽ biết ta nói có phải thật hay không?"
Nói đến đây, Lộ Thần đưa tay sờ lên bên hông, sau đó nói: "Ta đã sớm nói, ta sớm muộn gì cũng sẽ để cho ngươi mang thai, ta cũng coi như nói được làm được."
Võ Quân Uyển rơi vào trầm mặc, không nói gì.
Thấy Võ Quân Uyển dường như đang suy nghĩ gì đó, Lộ Thần hỏi: "Sao vậy? Ngươi còn chưa tin?"
Võ Quân Uyển mặt không thay đổi nói: "Tin."
Lộ Thần tiếp tục hỏi: "Ngươi không cao hứng?"
Võ Quân Uyển tiếp tục nói: "Không có."
Lộ Thần nói: "Vậy sao ngươi lại có vẻ rầu rĩ không vui?"
Võ Quân Uyển lần nữa rơi vào trầm mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận