Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 429: Đã đến đều tới

**Chương 429: Đã đến thì cứ ở lại**
"Mặc dù sư tôn đã khôi phục cảnh giới thiên nhân, nhưng nếu Hạ Hoàng thật sự nắm giữ vũ khí có thể g·iết c·hết thiên nhân, vậy vi sư e rằng cũng khó lòng giúp được ngươi."
Vân Tiên Tiên không phải kẻ ngốc, nếu trong tình huống không uy h·iếp đến tính mạng của bản thân, bảo nàng ra tay, đương nhiên nàng không có vấn đề gì.
Nhưng nếu đối phương sở hữu thứ có thể g·iết c·hết được nàng, nàng chắc chắn không nguyện ý xông lên.
Nàng còn nghĩ đến một ngày có thể rời khỏi thế giới này, trở lại thế giới tu tiên của nàng, nếu c·hết ở thế giới này, nàng làm sao có thể trở về.
Nghe Vân Tiên Tiên nói vậy, Lộ Thần cười thầm một tiếng, không ngờ sư tôn tiên tử của mình lại s·ợ c·hết như thế.
Bất quá s·ợ c·hết cũng là bình thường, đó là lẽ thường tình của con người.
Chỉ là như vậy, làm thế nào mới có thể loại bỏ thứ vũ khí có thể g·iết c·hết thiên nhân kia.
Có vũ khí uy h·iếp được thiên nhân, lúc đó người khẳng định sẽ không thể tùy tiện ra trận, nếu thiên nhân vừa xuất hiện liền bị g·iết c·hết, chẳng phải là tổn thất quá lớn sao.
Thấy Lộ Thần rơi vào trầm mặc, Vân Tiên Tiên tiếp tục nói: "Kỳ thật ngươi cũng không cần quá lo lắng, binh khí như vậy thông thường không thể sử dụng nhiều lần, nếu là ngụy thiên nhân sử dụng loại vũ khí này, đoán chừng nhiều nhất cũng chỉ có thể dùng được một lần."
Nghe Vân Tiên Tiên nói vậy, Lộ Thần cảm thấy có chút bất đắc dĩ, ngoại trừ Vân Tiên Tiên, Bắc quốc hiện tại chỉ có một thiên nhân, cho dù món vũ khí kia chỉ có thể sử dụng một lần, chỉ cần đ·á·n·h trúng Hiên Viên Triều Ca, đối với Bắc quốc cũng là một tổn thất cực kỳ lớn.
Chẳng lẽ hắn đi gọi thiên nhân của Hắc Long quốc tới?
Hiện tại Hắc Long quốc có nhiệm vụ chủ yếu là giám sát mê vụ thế giới, và tạo áp lực cho Đại Nguyệt vương triều, thiên nhân của Hắc Long quốc chắc chắn không thể tùy tiện điều đi.
Cho dù có gọi thiên nhân của Hắc Long quốc tới, trước khi tìm được món vũ khí có thể g·iết c·hết thiên nhân của Đại Hạ hoàng cung, bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, dù sao thiên nhân là sức chiến đấu cao nhất đã biết ở thế giới này, tổn thất một người đều là tổn thất.
Nhưng nam chinh là khẳng định phải nam chinh, bọn họ không thể bởi vì Đại Hạ nắm giữ vũ khí có thể g·iết c·hết thiên nhân mà bọn họ liền trực tiếp không nam chinh.
Lộ Thần lúc này nghĩ đến, Da Luật Nam Yên và Tiêu Văn Dao cũng sắp đến ngày sinh, có lẽ lần này hệ thống sẽ khen thưởng cho mình thứ gì đó có thể ứng phó món vũ khí thần bí kia.
Có điều hắn cũng không thể đặt tất cả hy vọng vào hệ thống, hệ thống có khen thưởng đồ vật tương quan tự nhiên là tốt nhất, nhưng vạn nhất đến lúc Da Luật Nam Yên và Tiêu Văn Dao sinh con, hệ thống không có khen thưởng về phương diện này thì sao? Bản thân hắn cũng phải nghĩ biện pháp xử lý thế nào với món vũ khí thần bí có thể uy h·iếp thiên nhân kia.
Hệ thống đúng là lợi hại, tất cả những gì hắn có bây giờ đều là do hệ thống mang tới, nhưng giờ đây Lộ Thần cũng dần ý thức được một vài vấn đề, hắn không thể một mực chỉ biết dựa vào hệ thống.
Đúng lúc này, Vân Tiên Tiên đột nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó nói: "Vi sư có một biện pháp có thể giải quyết vấn đề kia."
Lộ Thần tò mò hỏi: "Biện pháp gì?"
"Hai vị trưởng lão Huyền Nguyệt cung cấu kết với phụ hoàng ngươi, vậy mục tiêu của bọn hắn xác suất lớn là vi sư, cho nên chỉ cần vi sư lộ diện, bọn hắn tất nhiên sẽ sử dụng kiện binh khí kia đối phó vi sư."
"Đã như vậy, vi sư liền chủ động xuất hiện trước mặt bọn họ, dụ bọn hắn sử dụng kiện binh khí kia, chỉ cần bọn hắn sử dụng, với thực lực thiên nhân hộ đạo giả của ngươi, giải quyết đám lâu la kia hẳn không có vấn đề."
Nghe vậy, Lộ Thần có chút khó hiểu, Vân Tiên Tiên không phải s·ợ c·hết sao?
Nàng dám chạy tới làm mồi nhử?
Lộ Thần nói: "Nhưng vạn nhất sư tôn bị món vũ khí kia làm bị thương..."
Lộ Thần ngập ngừng, hắn muốn xem Vân Tiên Tiên định nói gì tiếp theo, hắn cảm thấy Vân Tiên Tiên sẽ không chủ động mạo hiểm vì mình, nữ nhân này trong lòng khẳng định đang suy tính điều gì đó.
Đúng như Lộ Thần sở liệu, Vân Tiên Tiên lúc này mở miệng nói: "Mấy tháng trước, vi sư nghe nói ngươi cho thê t·h·iếp của ngươi mỗi người một con rối, khôi lỗi ngươi chế tạo không chỉ có thể cử động, còn có thể nói chuyện."
Lộ Thần nhíu mày, hắn dường như đoán được Vân Tiên Tiên định nói gì.
Vân Tiên Tiên tiếp tục: "Khôi lỗi thuật như vậy hẳn là thuật pháp cao cấp của thế giới tu tiên, nếu là ngươi có thể truyền thụ Khôi lỗi thuật cho vi sư, chờ vi sư học xong, có lẽ có thể chế tạo ra một con rối có khí tức giống hệt vi sư."
Lộ Thần cười thầm, nữ nhân này quả nhiên là đ·á·n·h chủ ý lên Khôi lỗi thuật của mình.
Lộ Thần nói: "Sư tôn, Khôi lỗi thuật trên người ta chỉ là một loại xử lý Khôi lỗi thuật, cho dù học xong, cũng không nhất định có thể phát huy tác dụng như ngươi vừa nói."
Vân Tiên Tiên hoài nghi nhìn Lộ Thần, trong lòng nàng nghĩ, nghiệt đồ này của nàng có phải là không muốn dạy mình Khôi lỗi thuật, cho nên cố ý nói như vậy không?
Vân Tiên Tiên không đổi sắc mặt nói: "Bất kể có tác dụng đó hay không, ngươi cứ giao cho vi sư, đợi vi sư học xong, tự nhiên sẽ biết có thể làm như vậy hay không."
"Nếu ngươi không nguyện ý, vậy ngươi tự mình nghĩ biện pháp giải quyết món vũ khí kia đi."
Lộ Thần suy nghĩ một chút, dù sao sớm muộn gì mình cũng muốn làm sư đồ bất chính, nữ nhân này một ngày nào đó sẽ rơi vào tay hắn, Khôi lỗi thuật có giao cho nàng, cũng không có gì.
Vạn nhất Khôi lỗi thuật rơi vào tay nàng thật sự có thể phát huy công dụng như vậy thì sao? Vậy chẳng phải bọn hắn sẽ không còn phải sợ món binh khí thần bí của Đại Hạ nữa?
Nghĩ tới đây, Lộ Thần nói: "Vậy được rồi, đệ tử sẽ giao Khôi lỗi thuật cho sư tôn."
Sau một khắc, trán Lộ Thần tỏa ra một đạo kim quang, đạo quang tuyến này trực tiếp tiến vào trán Vân Tiên Tiên, Vân Tiên Tiên trong nháy mắt tiếp nhận toàn bộ nội dung sơ cấp Khôi lỗi thuật.
Vân Tiên Tiên lập tức lĩnh ngộ toàn bộ tác dụng của Khôi lỗi thuật, nàng liền nói: "Xem ra sử dụng Khôi lỗi thuật thật sự có thể tạo ra một con rối có khí tức giống hệt vi sư, chỉ tiếc đây chỉ là sơ cấp Khôi lỗi thuật, khôi lỗi tạo ra chỉ có thể phục chế khí tức của vi sư, lại không thể gánh chịu hoàn toàn lực lượng của vi sư."
"Nếu là trung cấp Khôi lỗi thuật, hoặc cao cấp Khôi lỗi thuật, khôi lỗi vi sư luyện chế nói không chừng còn có thể sở hữu thực lực ngụy thiên nhân, đến lúc đó khôi lỗi của vi sư cũng có thể tham gia chiến đấu."
Nói đến đây, Vân Tiên Tiên lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mắt Lộ Thần.
Lộ Thần cười thầm, sao hắn lại không nghe ra ý của Vân Tiên Tiên.
Vân Tiên Tiên cho rằng mình đang giấu dốt, cố ý chỉ truyền sơ cấp Khôi lỗi thuật cho nàng, nàng đây là muốn thăm dò, sau đó ép mình giao ra trung cấp Khôi lỗi thuật và cao cấp Khôi lỗi thuật.
Lộ Thần lúc này thở dài nói: "Ai, lúc trước vị tiên nhân đệ tử gặp phải thực sự quá keo kiệt, chỉ truyền cho đệ tử sơ cấp Khôi lỗi thuật."
Nghe Lộ Thần nói vậy, Vân Tiên Tiên lộ vẻ hồ nghi.
Bị đôi mắt màu tím của Vân Tiên Tiên nhìn chằm chằm, Lộ Thần đột nhiên cảm giác ý nghĩ trong lòng mình đều bị nhìn thấu.
Trong lúc nhất thời, trong phòng trở nên vô cùng yên tĩnh, bầu không khí cũng trở nên mười phần ngột ngạt, Vân Tiên Tiên suy nghĩ một chút, rồi nói: "Thôi, sơ cấp Khôi lỗi thuật thì sơ cấp Khôi lỗi thuật vậy, chỉ cần có thể dụ bọn hắn lấy ra món vũ khí kia, đến lúc đó thiên nhân hộ đạo giả của ngươi liền có thể trong nháy mắt cướp đi món vũ khí kia."
Bọn hắn sợ nhất không phải là đối phương sử dụng món vũ khí có thể g·iết c·hết thiên nhân, bọn hắn sợ nhất là Đại Hạ hoàng thất sẽ lén lút sử dụng ở sau lưng, sử dụng ở nơi bọn họ không biết.
Nhưng nếu có thể xác định vị trí của món binh khí kia, với năng lực của thiên nhân, muốn cướp đồ vật từ trong tay người không phải thiên nhân, đây chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao.
Lúc này, Vân Tiên Tiên liếc nhìn thân thể Lộ Thần, liền hỏi: "Ngươi còn có chuyện gì?"
Lộ Thần đáp: "Không có gì, đệ tử xin lui trước."
Dứt lời, Lộ Thần liền chuẩn bị xoay người rời đi, sang phòng bên cạnh của Trần Uyển Dung để cùng nàng ân ái.
Kết quả hắn vừa mới chuyển thân, liền phát hiện thân thể mình bị một cỗ lực lượng cường đại giam cầm.
Vân Tiên Tiên thản nhiên nói: "Đã đến thì cứ ở lại, trợ giúp vi sư tu luyện một đêm đi."
Lộ Thần có chút im lặng, hắn đoán được nữ nhân này sẽ không để cho mình đi.
Có điều hắn cũng không nghĩ nhiều, hắn nói: "Đệ tử minh bạch."
Vân Tiên Tiên thấy giọng điệu Lộ Thần nghe có vẻ không cam tâm tình nguyện, liền vẽ ra viễn cảnh: "Vi sư cho dù ở thế giới tu tiên cao cấp, cũng là người có quyền cao chức trọng trong đại tông môn, nếu một ngày vi sư có thể rời khỏi thế giới này, vi sư cam đoan tương lai sẽ cung cấp cho ngươi đủ nhiều tài nguyên tu luyện, để ngươi có thể trở thành tiên nhân chân chính."
"Cho nên ngươi cũng đừng cảm thấy vi sư đang chiếm tiện nghi của ngươi."
Lộ Thần nói: "Đệ tử không có ý nghĩ như vậy, đệ tử rất tình nguyện cùng sư tôn tu luyện."
Vân Tiên Tiên nói: "Như vậy rất tốt."
"Lên đây đi."
Vân Tiên Tiên vừa dứt lời, thân thể Lộ Thần lần nữa có thể cử động, Lộ Thần lập tức cởi bỏ y phục, đi tới trên giường.
Sau khi lên giường, Lộ Thần liền ngồi xếp bằng, đối diện với thân thể Vân Tiên Tiên.
Sau một khắc, Lộ Thần liền cảm giác thân thể mình càng ngày càng xao động, con mắt màu tím của Vân Tiên Tiên càng ngày càng yêu dị.
Qua mấy lần tu luyện cùng Vân Tiên Tiên, Lộ Thần đã hiểu Vân Tiên Tiên đang làm gì.
Vân Tiên Tiên đang sử dụng một loại công pháp mị công, khơi dậy dục vọng trong lòng hắn, sau đó hai người bọn họ cho dù không cần tiếp xúc thân thể, vẫn có thể tu luyện Long Phượng Âm Dương Quyết.
Lộ Thần nghĩ, mị công này và mị công của Tiết Linh Lung có sự khác biệt rất lớn, không biết mình lúc này có thể sử dụng Khống Tâm thuật phản kích hay không.
Nghĩ tới đây, Lộ Thần lập tức vận chuyển linh lực trong cơ thể, sau đó nhìn Vân Tiên Tiên sử dụng Khống Tâm thuật, nhưng Lộ Thần nhanh chóng phát hiện Khống Tâm thuật của mình không có tác dụng gì với Vân Tiên Tiên.
Khống Tâm thuật của hắn phảng phất như một giọt nước rơi vào đại dương.
Lúc này Vân Tiên Tiên kỳ thật cũng đã nhận ra Lộ Thần đang sử dụng tinh thần công pháp với mình, nhưng nàng không nói gì thêm, coi như hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra.
Nàng nghĩ, đệ tử này của mình thật sự là ngây thơ, hắn chẳng lẽ không biết mình là từ cảnh giới rất cao rơi xuống sao, tuy rằng nàng bây giờ chỉ là thiên nhân cảnh giới, nhưng cảnh giới thực tế của nàng vượt xa thiên nhân, tinh thần lực của nàng vẫn còn ở cảnh giới ban đầu, đừng nói là Lộ Thần, cho dù là một thiên nhân sử dụng tinh thần công kích với nàng, nàng cũng sẽ không có chuyện gì.
Tuy rằng nàng không nói gì thêm, cũng không ngăn cản Lộ Thần, nhưng trong lòng nàng lại có chút cảm xúc.
Gia hỏa này quả nhiên là một nghiệt đồ muốn khi sư diệt tổ, lại dám sử dụng tinh thần công pháp với mình, hắn có phải là muốn khống chế thân thể của nàng, sau đó làm chuyện dã thú với nàng?
Nghĩ đến chuyện trước kia mình nhìn trộm Lộ Thần và Trần Uyển Dung làm, trên khuôn mặt băng lãnh của Vân Tiên Tiên liền xuất hiện một vệt đỏ ửng.
Vân Tiên Tiên vội vàng ổn định tâm trạng.
Vân Tiên Tiên oán giận, Long Phượng Âm Dương Quyết chỗ nào cũng tốt, chỉ là tác dụng phụ này quá ảnh hưởng đến tu luyện, nếu không có tác dụng phụ này, bản tọa có lẽ đã sớm nhờ Lộ Thần khôi phục thực lực.
Dưới sự dẫn dắt tinh thần của Vân Tiên Tiên, rất nhanh Lộ Thần liền cảm giác mình giống như cùng Vân Tiên Tiên trở thành một thể thống nhất, không thể không nói, tuy rằng bọn họ không có tiếp xúc thân thể, cũng không có làm loại chuyện kia, nhưng tinh thần thuật pháp của Vân Tiên Tiên lại có thể tạo ra huyễn cảnh vô cùng chân thật.
Lộ Thần thật sự cảm giác mình đang làm loại chuyện kia với Vân Tiên Tiên, Lộ Thần nghĩ, coi như nữ nhân này còn có chút lương tâm, lần đầu tiên tu luyện cùng hắn, nữ nhân này thậm chí còn không nguyện ý tạo ra huyễn cảnh.
Hiện tại tạo ra huyễn cảnh, ít nhất có thể khiến hắn không cảm thấy thời gian gian nan.
Cùng lúc đó.
An Bình thành.
Trong một gian phòng tràn ngập mùi thơm, một nữ tử mặc váy lụa mỏng màu đen, nửa nằm trên giường mỹ nhân, lúc này váy để qua một bên, lộ ra đôi chân dài trắng nõn, bóng loáng.
Tiết Linh Lung lúc này ôm chăn, ánh mắt có chút mông lung, trong miệng nhắc tới: "Vương gia..."
"Phu quân..."
"Vương gia, thiếp thân..."
Đúng lúc này, một thanh âm không hợp thời vang lên bên ngoài phòng.
"Thánh nữ, lục trưởng lão đến rồi!"
Nghe vậy, Tiết Linh Lung trong nháy mắt lấy lại tinh thần, nàng lập tức cau mày, trong lòng vô cùng khó chịu.
Có điều nàng vẫn là từ trên giường đứng dậy, sau đó thu thập sơ qua, rồi đi đến đại sảnh.
Vừa tới cửa đại sảnh, Tiết Linh Lung liền thấy một lão phụ nhân lưng còng, da thịt nhăn nheo đang ở giữa đại sảnh chờ nàng.
Tiết Linh Lung lúc này bước vào đại sảnh, "Tào trưởng lão cố ý chạy tới bắc phương tìm bản tọa, là có chuyện trọng yếu gì sao?"
Lão phụ nhân này tên là Tào Thanh Nhã, là một trong những nhân vật trọng yếu của Thái Âm Thần Giáo, thực lực của nàng đã đạt đến ngụy thiên nhân cảnh giới, rất ít khi rời khỏi đại bản doanh của Thái Âm Thần Giáo.
Tào Thanh Nhã lúc này nói: "Thánh nữ, lão hủ nghe Vu trưởng lão nói, ngài cảm thấy Bắc Vương cũng là thiên mệnh chi tử?"
Nghe vậy, Tiết Linh Lung khẽ giật mình.
Nàng lập tức hiểu vì sao Tào Thanh Nhã loại nhân vật hạch tâm của Thái Âm Thần Giáo này lại muốn chạy đến Bắc quốc, chỉ sợ là nhắm vào tên c·h·ó nam nhân kia.
Chuyện này phiền phức rồi...
Tiết Linh Lung rồi nói: "Bản tọa chỉ là hoài nghi, bất quá bản tọa thấy hắn hoang dâm vô độ, liền phủ nhận suy đoán của mình."
"Nếu là thiên mệnh chi tử, liền không thể nào háo sắc như vậy, nuôi nhiều nữ nhân như vậy."
"Nếu Tào trưởng lão là nhắm vào hắn mà đến, vậy chỉ sợ Tào trưởng lão sẽ phải uổng công một chuyến.
Tào Thanh Nhã vừa cười vừa nói: "Cái này có thể chưa hẳn."
"Thánh nữ, ý nghĩ của ngài có chút thiển cận, ai nói với ngài thiên mệnh chi tử nhất định phải là người phẩm đức cao thượng? Hơn nữa ngài làm sao biết được những gì Bắc Vương làm không phải là giả vờ?"
Nghe vậy, Tiết Linh Lung hơi nhíu mày.
Nàng cũng không cho rằng Lộ Thần là giả vờ, gia hỏa kia chính là một kẻ háo sắc, một tên c·h·ó nam nhân đúng nghĩa, chỉ thích như c·h·ó...
Bất quá cho dù nàng có chút tâm tình với Lộ Thần, trong lòng nàng cũng không muốn để người của Thái Âm Thần Giáo ra tay với Lộ Thần, mấy tháng nàng rời khỏi Nhạn Thành, nàng dần dần hiểu ra, mình quả thật đã thoát khỏi sự trói buộc của Thái Âm Thần Giáo, cho dù nàng p·h·ản bội Thái Âm Thần Giáo, cũng sẽ không biến thành một vũng máu.
Hơn nữa nàng cũng phát hiện, mình không thể rời xa tên c·h·ó nam nhân kia, lúc đầu khi nàng rời đi hắn, vẫn không cảm thấy có gì không thoải mái.
Kết quả theo thời gian, nỗi nhớ nhung của nàng đối với tên c·h·ó nam nhân kia càng ngày càng tăng, nàng hiện tại hận không thể nhanh chóng trở lại bên cạnh hắn, hầu hạ hắn như nữ nô.
Tiết Linh Lung cũng rõ ràng, mình có thể là trúng thủ đoạn gì của Lộ Thần, cho nên nàng không thể rời xa hắn, nhưng biết rõ là vậy, nàng vẫn không thể ngăn cản bản thân nhung nhớ tên hỗn đản kia.
Thân là yêu nữ Ma Giáo, có một ngày lại thua ở lĩnh vực mình quen thuộc, điều này khiến Tiết Linh Lung cảm thấy vô cùng phiền muộn.
Nàng hiện tại cảm thấy, so với bản thân, tên c·h·ó nam nhân kia càng giống người của Ma Giáo hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận