Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 509: Tư tưởng ấn ký

**Chương 509: Tư tưởng ấn ký**
Để thể hiện sự nhân đức của Lộ Thần, nơi ở của các thành viên hoàng thất họ Võ vô cùng xa hoa, hơn nữa bọn họ cũng không hề bị nhốt chung một chỗ.
Sáng sớm, Võ Quân Uyển đã tới nơi ở của một phi tần của Võ Hoàng.
Vốn dĩ sau khi Đại Võ diệt vong, Lộ Thần đã cho người phân phát phần lớn các phi tần, ai về chỗ nấy.
Nhưng vị Vương Thục phi này lại khác, Vương gia của Đại Võ thuộc phái ngoan cố, lúc trước khi Đại Hạ tấn công Đại Võ thì tiện tay diệt luôn Vương gia của Đại Võ, giờ đây Vương Thục phi này đã không còn nơi nào để đi.
Đương nhiên, lý do chủ yếu khiến nàng còn có thể ở lại, ở lại trong phủ đệ mà Đại Hạ chuẩn bị cho hoàng thất Đại Võ, là bởi vì nàng đã sinh cho Võ Hoàng một vị công chúa.
Vương Thục phi lấy danh nghĩa chăm sóc con gái, nên được ở lại nơi giam giữ con gái của nàng.
Võ Quân Uyển vừa bước vào sân nhỏ của Vương Thục phi, Vương Thục phi liền vội vàng mang theo con gái của mình chạy tới trước mặt Võ Quân Uyển hành lễ, "Gặp qua quý phi nương nương."
Nếu như là ở Đại Võ, Vương Thục phi là phi tần được Võ Hoàng sủng ái, hắn nhìn thấy Võ Quân Uyển có thể không cần để ý, nhưng bây giờ đã khác xưa.
Võ Quân Uyển bây giờ là quý phi của Hạ Hoàng, Vương Thục phi cũng không dám chọc giận nàng.
Bất quá điều này cũng làm cho Vương Thục phi có chút hiếu kỳ, nàng chẳng qua là phi tần của Võ Hoàng, ở Đại Võ cũng không có giao thiệp gì với trưởng công chúa Võ Quân Uyển, sao hôm nay nàng lại tới đây.
Trong cái viện này, cũng chỉ có nàng và con gái của mình, cũng không có thành viên hoàng thất trọng yếu nào của Võ gia.
Cho dù Hạ Hoàng có hối hận, muốn trừ khử người của Võ gia, thì cũng không tới lượt hai mẹ con các nàng.
Ở thời đại này, rất nhiều khi "trảm thảo trừ căn" đều là chỉ trừ bỏ nam nhân, nữ tử đều sẽ được giữ lại.
Ngay lúc Vương Thục phi trong lòng phỏng đoán ý đồ của Võ Quân Uyển, Võ Quân Uyển đánh giá Vương Thục phi một chút, rồi nói: "Bản cung đến tìm Võ Dao muội muội."
Nghe nói như thế, trong lòng Vương Thục phi lộp bộp một chút.
Tìm con gái của nàng?
Tìm con gái hắn làm cái gì?
Chẳng lẽ Võ Quân Uyển định để con bé vào cung làm nha hoàn cho Hạ Hoàng?
Nghĩ tới đây, trên mặt Vương Thục phi lộ ra một vệt lo lắng.
Nếu như là người khác, có lẽ sẽ vô cùng cao hứng khi đưa con gái mình vào hoàng cung, thậm chí còn có thể nghĩ đến việc con gái mình được sủng ái.
Nhưng Vương Thục phi thì khác, trong nội tâm nàng rất rõ ràng thân phận nàng mẫn cảm, Vương gia của Đại Võ vốn là phái ngoan cố, đã gây cho quân đội Đại Hạ không ít phiền phức.
Nếu như con gái mình tiến vào hoàng cung, bị người có lòng dạ biết được, cho dù Hạ Hoàng không làm gì nàng, rất có thể một số người Đại Hạ cũng sẽ tìm cách trừ khử nàng.
Chính nàng trước kia từng sống trong hoàng cung, biết trong hoàng cung hung hiểm như thế nào, nàng cũng từng chịu đựng rất nhiều lần ám sát do sự sủng ái của Võ Hoàng.
Có lẽ con gái mình sẽ không nhận được sự sủng ái của Hạ Hoàng, nhưng thân phận của các nàng đã định, con gái hắn tiến vào hoàng cung nhất định sẽ phải chịu rất nhiều khổ sở.
Nếu như con gái mình xảy ra chuyện gì, nàng chỉ sợ cũng bị đuổi ra khỏi cái viện này, nghĩ đến đây, nội tâm Vương Thục phi lại càng thêm hoảng sợ.
Võ Quân Uyển cũng nhìn ra tâm tư của Vương Thục phi, nàng nói thẳng: "Bệ hạ chỉ là có một ít lời muốn hỏi nó, ngươi không cần phải lo lắng."
Vương Thục phi liền vội vàng hỏi: "Vậy tối nay nó có thể trở về không?"
Võ Quân Uyển nói ra: "Không quá muộn phía trên bản cung sẽ để người đem nó trả lại."
Nghe Võ Quân Uyển nói như vậy, Vương Thục phi trong lòng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, Võ Dao bên cạnh Vương Thục phi nhìn Võ Quân Uyển hỏi: "Hoàng tỷ, bệ hạ muốn hỏi ta cái gì vậy?"
Võ Quân Uyển nói ra: "Chờ đến hoàng cung ngươi sẽ biết."
"Đúng rồi, ta dẫn ngươi đi hoàng cung sự tình, các ngươi đừng nói cho người khác của Võ gia."
Nghe nói như thế, Vương Thục phi trên mặt lộ ra một vệt cười khổ, nơi ở của hai mẹ con các nàng cách những nơi giam giữ người Võ gia khác rất xa, bọn hắn muốn gặp được những người Võ gia khác chỉ sợ không dễ dàng, huống chi là đem việc này nói cho người Võ gia khác.
Bất quá Vương Thục phi vẫn là nói: "Thiếp thân biết, thiếp thân nhất định sẽ kín miệng như bưng."
Võ Quân Uyển không dừng lại quá lâu, nàng xoay người nói ra: "Đi thôi."
Lúc này Võ Dao nhìn mẫu thân bên cạnh mình một chút, lại nhìn bóng lưng Võ Quân Uyển, Vương Thục phi thở dài, cuối cùng vẫn đẩy sau lưng Võ Dao, "Dao Dao, đi thôi, hoàng tỷ của con sẽ không hại con."
Võ Dao lưu luyến nói: "Mẫu phi, con đi đây."
Sau đó, Võ Dao đành phải theo Võ Quân Uyển đi đến hoàng cung.
Lúc này Lộ Thần đang bận rộn ở ngự thư phòng, bây giờ Đại Võ đã bị thu phục, hắn muốn bắt đầu chuẩn bị cho việc diệt Đại Nguyệt.
Ngay lúc Lộ Thần bận rộn xử lý các loại công văn, thanh âm của Bạch Khanh Khanh vang lên ở bên ngoài, "Bệ hạ, Võ quý phi cầu kiến."
Nghe được là Võ Quân Uyển tới, Lộ Thần liền biết Võ Quân Uyển hẳn là mang theo người Võ gia tới, lập tức nói ra: "Vào đi."
Sau một khắc, Võ Quân Uyển liền mang theo Võ Dao đi vào ngự thư phòng, hai người đồng thời hành lễ nói: "Bái kiến bệ hạ."
Lộ Thần thấy Võ Quân Uyển cũng hướng về chính mình hành lễ, không khỏi nở nụ cười, "Miễn lễ."
Lộ Thần liếc nhìn Võ Dao bên cạnh Võ Quân Uyển, Võ Dao trông khoảng mười ba, mười bốn tuổi, hơn tám mươi điểm, xem như một mỹ nhân bại hoại.
Võ Quân Uyển lúc này giới thiệu nói ra: "Bệ hạ, đây là một trong những người con gái của phụ hoàng ta."
Lộ Thần đứng dậy khỏi bàn sách, chậm rãi đi tới trước mặt Võ Dao, Võ Dao nhìn thấy Lộ Thần đi về phía mình, nhất thời bị dọa đến toàn thân run rẩy.
Lộ Thần trên mặt nở nụ cười nói: "Tiểu muội muội, không cần sợ, trẫm chỉ là hỏi ngươi mấy vấn đề, sẽ không làm gì ngươi."
Nói đến đây, Lộ Thần đột nhiên cảm thấy là lạ, sao lại có loại cảm giác thúc thúc xấu dụ dỗ tiểu muội muội.
Võ Dao năm nay cũng mười hai, mười ba tuổi, người thời đại này đều trưởng thành sớm, nàng rất nhanh ổn định tâm tình của mình, "Bệ hạ cứ hỏi, ta biết cái gì đều nói cho bệ hạ."
Lộ Thần cũng không lập tức hỏi, hắn nhìn thoáng qua ấn ký trên trán Võ Dao, ấn ký kia quả nhiên đang phát tán ra hắc khí, hơn nữa ấn ký này giống như là đã xâm nhập vào da thịt.
Xem ra ấn ký này đúng là có tác dụng.
"Ngươi có thể nói cho trẫm ấn ký trên trán của ngươi là làm sao có được không?"
Nghe được vấn đề này, Võ Dao sửng sốt một chút, nhưng nàng vẫn hồi đáp: "Đây là... Đây là khi phụ hoàng quy tiên..."
Nói đến đây, Võ Dao dừng lại, nàng cũng không biết nên trả lời thế nào.
Lộ Thần nói ra: "Không cần gấp, ngươi đem những việc phụ hoàng ngươi đã làm và nói với các ngươi trước khi q·ua đ·ời đều nói cho trẫm là được."
"Ta... Ta biết rồi..."
"Trước khi phụ hoàng q·ua đ·ời, người..." Võ Dao sau đó đem việc Võ Hoàng triệu tập các con của hắn đến đại điện, sau đó đem chân khí quán thâu vào trong cơ thể bọn hắn, cùng những lời người nói với các con đều nói cho Lộ Thần.
Nghe xong lời Võ Dao, sắc mặt Võ Quân Uyển biến hóa.
Nàng đã sớm đoán được phụ hoàng mình rất có thể sẽ lưu lại một chút thủ đoạn, nhưng không ngờ phụ hoàng nàng lại đem thủ đoạn làm trên thân các con của mình.
Tuy nhiên không biết những ấn ký này cụ thể có tác dụng gì, nhưng những ấn ký này khẳng định không phải vật gì tốt, Võ Quân Uyển hiện tại rất lo lắng Lộ Thần vì để giải quyết phiền phức mà trực tiếp g·iết hết người Võ gia.
Lộ Thần trầm tư một lát, trong lòng nghĩ đến, tư tưởng dấu ấn à, cưỡng ép quán thâu cừu hận cho con của mình, cũng không biết cái ấn ký này có thể trừ bỏ hay không.
Nghĩ tới đây, Lộ Thần giơ tay lên, thấy Lộ Thần đưa tay, Võ Dao trong nháy mắt sợ đến quỳ trên mặt đất, "Bệ hạ tha mạng, ta đã đem những gì mình biết nói hết rồi."
Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Ta đáng sợ như thế sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận