Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 199: Kim Ti Nhuyễn Giáp lai lịch

**Chương 199: Nguồn Gốc Kim Ti Nhuyễn Giáp**
Nhìn Kim Ti Nhuyễn Giáp trong tay, đáy lòng Lộ Thần dâng lên cảm xúc phức tạp, vừa mừng vừa lo.
Mừng vì đạt được một kiện nhuyễn giáp hộ thể tốt như vậy, sau này sự an toàn của hắn càng thêm được đảm bảo.
Lo là nếu như vật liệu chế tạo nhuyễn giáp hộ thể này tồn tại đại lượng ở thế giới này, vậy đối với Bắc quốc mà nói, đó không phải là một tin tức tốt lành gì.
Nhuyễn giáp này ngay cả đạn Barrett cũng có thể đỡ được, vậy đạn súng ống thông thường căn bản là không thể đánh thủng nổi thứ này.
Ban đầu hắn còn tưởng rằng chỉ cần nắm giữ v·ũ k·hí nóng, hắn ở thế giới này chính là vô địch, không ngờ hôm nay lại gặp một kiện nhuyễn giáp có thể ngăn cản được đạn Barrett.
Lúc này, trong lòng Lộ Thần nghĩ đến, vừa rồi hệ thống nói hộ giáp này là do thiên ngoại lai vật chế tạo, nếu là thiên ngoại lai vật, vậy hẳn là vô cùng hi hữu, số lượng hộ giáp này phỏng chừng cũng sẽ không quá nhiều.
Nghĩ tới đây, trong lòng Lộ Thần có chút nhẹ nhõm, nếu như thứ này không nhiều, vậy sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn đến v·ũ k·hí nóng của Bắc quốc.
Mà lại thứ này cho dù làm thành hộ giáp, cũng chỉ có thể phòng ngự đầy đủ một số vị trí của thân thể, không có cách nào phòng ngự tất cả mọi nơi, vừa rồi nếu hắn dùng Barrett nhắm thẳng Điền Ngạn mà bắn một phát, Điền Ngạn cũng sẽ c·hết.
Hắn không tin loại vật liệu thiên ngoại trân quý như thế, sẽ có người dùng để chế tạo loại giáp bọc toàn thân như trọng kỵ binh, càng là vật liệu trân quý, mọi người càng không có khả năng tùy tiện lãng phí, sẽ chỉ dùng để chế tạo hộ giáp cho một ít bộ phận mấu chốt.
Lộ Thần không nghĩ nhiều nữa, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Văn Nhân Liệt và Tô Đằng cách đó không xa.
Tô Đằng trước mặt Văn Nhân Liệt, hoàn toàn không có chút sức hoàn thủ nào, trên cơ bản là bị đè xuống mà đánh, nếu như Tô Đằng không bị thương nặng từ trước, có lẽ còn có thể miễn cưỡng ngăn cản đại chùy tử của Văn Nhân Liệt.
Tô Đằng nhìn thấy những kẻ ngã xuống đất cơ bản đều là sát thủ của Linh Võ các, biết nếu tiếp tục như vậy, bọn họ chẳng mấy chốc sẽ toàn quân bị diệt, rơi vào đường cùng, Tô Đằng đành phải sử dụng Nhiên Huyết Đại pháp.
Tuy nhiên sau khi sử dụng Nhiên Huyết Đại pháp, bản thân hắn rất có thể sẽ phế đi, nhưng là cũng tốt hơn so với việc phải c·hết ở chỗ này.
Sau một khắc, trên thân Tô Đằng dường như tản mát ra mùi máu tươi nồng hậu, ánh mắt hắn cũng biến thành đỏ như máu, y phục trên thân trực tiếp bị thân thể nứt vỡ, một cỗ khí thế theo trong cơ thể hắn phóng ra.
Ngay sau đó, Tô Đằng vung một đao về phía Văn Nhân Liệt.
"Vạn Quang Trảm! ! !"
Đối mặt vô số đao quang, Văn Nhân Liệt cũng không có né tránh, hắn trở tay đập một cái đại chùy tử tới, chùy dường như áp súc không khí, không trúng thế mà trực tiếp sinh ra tiếng nổ âm thanh, sau đó những đao quang kia toàn bộ tiêu tán, mà Tô Đằng cũng bị Văn Nhân Liệt một chùy đánh bay ra ngoài, Tô Đằng bay ra ngoài trực tiếp đem sân nhỏ cùng phòng ốc của người dân khác đụng thủng.
Dân chúng trốn trong phòng nhìn thấy cảnh này, đều ngồi xổm ở góc tường run lẩy bẩy.
Văn Nhân Liệt cũng không cho Tô Đằng cơ hội chạy trốn, hắn trực tiếp nhảy dựng lên từ mặt đất, một bước nhảy ra ngoài cao hơn mười mét, trong nháy mắt đi tới trước mặt Tô Đằng, sau đó lại là một chùy nện xuống, Tô Đằng nằm trên mặt đất, nắm chặt đao trong tay, ngang cản trước mặt, nỗ lực ngăn cản công kích của Văn Nhân Liệt.
Thế nhưng khí lực của Văn Nhân Liệt quá lớn, Tô Đằng cho dù đã tiến vào đốt huyết trạng thái, cũng hoàn toàn không phải đối thủ của Văn Nhân Liệt.
Văn Nhân Liệt một chùy nện xuống, lần nữa tạo ra tiếng nổ ầm ầm, trong nháy mắt liền đem Tô Đằng đánh cho choáng váng.
Lúc này, Lộ Thần nhảy lên nóc phòng, thấy cảnh này, cũng không khỏi hơi xúc động, Văn Nhân Liệt nổi danh này, đâu phải là Tông Sư bình thường, rõ ràng là đã nắm giữ thực lực Đại Tông Sư.
Nếu như không phải là bởi vì hắn có thể nhìn thấy thông tin cá nhân của Văn Nhân Liệt, chỉ sợ còn thật sự cho rằng Văn Nhân Liệt chính là Đại Tông Sư.
Hệ thống cho hắn võ tướng thật đúng là một người so một người mãnh liệt.
Văn Nhân Liệt đem Tô Đằng đánh cho choáng váng xong, bàn tay to nắm lấy đầu của hắn, giống như diều hâu vồ gà con, nhấc thân thể hắn lên, sau đó hai chân nhảy lên một cái, trực tiếp nhảy tới trên đường phố.
Nhìn thấy Tô Đằng trong tay Văn Nhân Liệt, bọn sát thủ Linh Võ các nhất thời hoảng sợ, các chủ của bọn họ chính là cực cảnh Tông Sư a, mà lại vừa rồi còn sử dụng Nhiên Huyết Đại pháp, thế mà trong thời gian ngắn như vậy đã bị đánh bại!
Bắc Vương phủ làm sao có thể có võ giả có thực lực khủng bố như vậy!
Lúc này, vị Tông Sư cùng Tần Ngọc Sơn đánh đến khó phân thắng bại, nhìn thấy ngay cả Tô Đằng đều đã bại, biết bọn họ đã không cách nào chạy thoát, sau đó lập tức dừng tay, nói: "Đừng g·iết ta, ta đầu hàng!"
Thấy duy nhất một vị Tông Sư hoàn toàn thanh tỉnh đều đầu hàng, những sát thủ còn lại của Linh Võ các cũng ào ào ném v·ũ k·hí trong tay, trực tiếp đầu hàng.
Lộ Thần nhảy xuống từ nóc phòng, đi thẳng tới trước mặt Văn Nhân Liệt và Tô Đằng, hắn nhìn lướt qua Tô Đằng đã ngất đi, lại liếc nhìn bộ ngực của hắn, phát hiện bộ ngực của hắn quả nhiên cũng có một khối nhuyễn giáp màu vàng kim.
Lộ Thần vừa mới nghĩ, đã Điền Ngạn kia có Kim Ti Nhuyễn Giáp, thân là Linh Võ các các chủ, Tô Đằng không có khả năng không có, kết quả là có thật.
Lúc này Lộ Thần quay đầu, nhìn về phía vị Tông Sư cách đó không xa, trực tiếp hỏi: "Kim Ti Nhuyễn Giáp trên người các ngươi từ đâu mà có?"
Nghe được vấn đề này, vị Tông Sư kia bỗng nhiên quỳ xuống, sau đó vội vàng trả lời: "Bẩm vương gia, Kim Ti Nhuyễn Giáp trên người chúng ta mặc đều là do Linh Võ các chúng ta tự chế tạo."
Tự chế tạo?
Lộ Thần lần nữa nhíu mày, tiếp tục hỏi: "Linh Võ các chế tạo loại Kim Ti Nhuyễn Giáp này từ vật liệu nào?"
Vị tông sư kia run run rẩy rẩy trả lời: "Bẩm vương gia, vật liệu chế tạo Kim Ti Nhuyễn Giáp lấy từ vẫn thiết rơi xuống từ trên trời."
Lộ Thần lại hỏi: "Vậy Linh Võ các các ngươi còn loại vẫn thiết này không?"
"Không có, chúng ta tổng cộng chỉ chế tạo ba kiện Kim Ti Nhuyễn Giáp, đều ở trên người ba vị Tông Sư chúng ta."
Nghe vị Tông Sư kia nói như vậy, Lộ Thần cuối cùng cũng yên tâm, chân mày cũng dần dần giãn ra.
Đúng lúc này, Tô Đằng đột nhiên tỉnh lại, hắn mở to mắt, nhìn thấy Lộ Thần ngay trước mặt, lập tức sắc mặt nhăn nhó nói: "Tiểu tử! Cùng lão tử chôn cùng đi!"
Nghe nói như thế, Văn Nhân Liệt trong nháy mắt cảm thấy không lành, lập tức nói với Lộ Thần: "Vương gia mau đi! Hắn muốn tự bạo đan điền!"
Văn Nhân Liệt vừa dứt lời, còn chưa kịp ném Tô Đằng ra, chỉ thấy Lộ Thần đột nhiên vươn tay, trực tiếp nắm lấy mặt Tô Đằng.
Sau một khắc, công lực trên người Tô Đằng điên cuồng tuôn về phía Lộ Thần, Tô Đằng nhất thời thống khổ kêu to, hắn cảm nhận được công lực trên người mình không ngừng trôi qua, đồng thời bản thân đã không cách nào hội tụ công lực ở đan điền để tự bạo.
Thấy cảnh này, những người có mặt ở đó đều ngây dại, công lực trên người Tô Đằng lưu động quá rõ ràng, chỉ cần là võ giả đều có thể cảm nhận được.
Những người có mặt ở đó, cho dù là người của Bắc Vương phủ cũng đều bị Lộ Thần dọa sợ.
Bắc Vương thế mà còn có loại năng lực kinh khủng này?
Trực tiếp hút đi công lực của đối phương?
Trời ạ, đây là công pháp gì?
Thật đáng sợ!
Chỉ chốc lát sau, công lực trên người Tô Đằng đã bị Lộ Thần hút cạn.
Tình cảnh này, dọa cho vị Tông Sư vừa mới đầu hàng run lẩy bẩy, hắn không thể nào ngờ tới Bắc Vương thế mà lại có năng lực như vậy.
Hắn cũng là một vị Tông Sư, Bắc Vương sẽ không cảm thấy hứng thú với thân thể của hắn chứ!
Nghĩ đến đây, vị Tông Sư kia mồ hôi lạnh ứa ra, lưng phát lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận