Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 784: Lộ Thần tin

**Chương 784: Thư của Lộ Thần**
Sau khi Lộ Thần phát ra thông báo, tin tức về việc các thế lực lớn của Tử Dương thế giới thả thiên ma nhanh chóng lan truyền khắp toàn cõi Tử Dương.
Chưa đầy nửa tháng, dân chúng Tử Dương thế giới chia thành hai phe. Có người cho rằng các thế lực đỉnh cao kia của Tử Dương thế giới thả thiên ma là để chống lại đám xâm lược giả của Thiên Thần thế giới.
Trong khi đó, phe còn lại cho rằng dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra, các thế lực đỉnh cấp của Tử Dương thế giới đều không nên thả thiên ma ra. Bọn họ rõ ràng là vì đột phá lên cảnh giới cao hơn nên mới cấu kết với thiên ma, trở thành chó săn của thiên ma, không coi mạng người dân Tử Dương thế giới ra gì.
Trong mắt đại đa số dân chúng, việc phóng thích thiên ma là một tội ác tày trời. Thiên ma là thứ gì chứ? Đó chính là quái vật coi tu sĩ và nhân loại là thức ăn, là thiên địch của loài người. Vậy mà các thế lực đỉnh cấp của Tử Dương thế giới lại thả thiên ma ra, bọn họ không điên thì cũng là đã đầu hàng thiên ma.
Phóng thích thiên ma để chống lại dị giới xâm lược? Thật là một lý do nực cười. Nếu thiên ma đánh bại dị giới xâm lược, thôn phệ đám người đó, thế lực của thiên ma sẽ càng thêm cường đại. Đến lúc đó, toàn bộ nhân loại Tử Dương thế giới đều sẽ biến thành thức ăn cho thiên ma.
Dị giới xâm lược dù tốt xấu gì cũng là con người, sẽ không coi nhân loại là thức ăn. So với việc bị thiên ma nhốt lại làm huyết thực, bọn họ thà bị dị giới xâm lược thống trị còn hơn.
Nhất thời, tiếng nói thảo phạt các thế lực đỉnh cấp vang lên khắp Tử Dương thế giới.
Cùng lúc đó.
Tử Tiêu vương triều, trong lòng đất cung điện.
Nam Cung Nguyệt Hoa nhìn thông báo trên tay, cười lạnh một tiếng, rồi nói: "Đại Hạ hoàng đế này thật là thủ đoạn cao tay, thế mà lại phản công."
Nam Cung Thanh Nhã ở bên cạnh nói: "Hắn đây là muốn không tốn một binh một tốt mà chiếm đoạt toàn bộ Tử Dương thế giới."
Nghe Nam Cung Thanh Nhã nói vậy, Nam Cung Nguyệt Hoa hơi sững sờ.
Nàng đột nhiên nghĩ đến một việc.
Lúc trước, Công Dã Lương Bằng nói với nàng rằng dị giới xâm lược Tử Dương thế giới sẽ hủy diệt Tử Dương thế giới. Vì vậy, nàng mới đáp ứng Công Dã Lương Bằng, chủ động thả thiên ma ra.
Nhưng bây giờ ngẫm lại, nếu Hạ Hoàng thực sự muốn hủy diệt Tử Dương thế giới, vậy hắn còn cần dùng thủ đoạn này sao? Hắn trực tiếp thống lĩnh đại quân Đại Hạ, nghiền ép các thế lực lớn của Tử Dương thế giới không phải được rồi sao?
Hạ Hoàng có thể một kiếm chém g·iết thiên ma, nghiền ép các thế lực lớn của Tử Dương thế giới căn bản không phải là chuyện đùa. Cách làm hiện tại của Lộ Thần ngược lại không giống như là vì hủy diệt Tử Dương thế giới mà xâm lược. Bọn họ làm như vậy càng giống như là vì tranh đoạt tài nguyên tu luyện mà chưởng khống Tử Dương thế giới.
Nếu như ngay từ đầu đã biết Lộ Thần là vì tranh đoạt tài nguyên tu luyện mới xâm lược Tử Dương thế giới, Nam Cung Nguyệt Hoa tuyệt đối sẽ không thể nào đồng ý cùng Công Dã Lương Bằng thả thiên ma.
Trong mắt Nam Cung Nguyệt Hoa, hủy diệt Tử Dương thế giới và chưởng khống Tử Dương thế giới có sự khác biệt rất lớn.
Lúc này, Nam Cung Nguyệt Hoa đã kịp phản ứng, nàng rõ ràng đã mắc bẫy của Công Dã Lương Bằng.
Nghĩ tới đây, Nam Cung Nguyệt Hoa trực tiếp dùng linh lực đốt cháy thông báo trên tay, trong nháy mắt biến nó thành tro tàn.
Ánh mắt của nàng lại hướng về trận bàn hình tròn trước mặt, "Hạ Hoàng đoán chừng là muốn để cho đám tu sĩ Vạn Pháp cảnh chúng ta chủ động rời khỏi Tử Dương thế giới. Như vậy, hắn có thể dễ dàng chưởng khống toàn bộ Tử Dương thế giới."
Nói đến đây, thần sắc Nam Cung Nguyệt Hoa có chút phức tạp. Hạ Hoàng kia đã cho bọn họ cơ hội chủ động rời đi, vậy mà đến giờ này, thế giới thông đạo mà họ xây dựng vẫn chưa thể ổn định.
Nam Cung Thanh Nhã lúc này nói: "Nếu thực sự không được thì coi như xong."
Tuy rằng Nam Cung Thanh Nhã thực sự không muốn rời đi một mình, nhưng thế giới thông đạo mà các nàng xây dựng căn bản là không có cách nào đưa người đi. Nếu như tiếp tục kéo dài, đợi đến khi Hạ Hoàng đánh tới, mà bọn họ vẫn chưa xây dựng được một thế giới thông đạo ổn định, thì đến lúc đó, e rằng bản thân các nàng muốn chạy trốn cũng không có cơ hội.
Nam Cung Nguyệt Hoa rơi vào trầm mặc, nàng không muốn cứ thế mà bỏ cuộc.
Đúng lúc này, một thị nữ đột nhiên xuất hiện trong thạch thất, nàng cầm hai phong thư, nói: "Bệ hạ, Hạ Hoàng phái người đưa tới hai phong thư, nói là một phong cho người, một phong cho Nam Cung phường chủ."
Nghe vậy, Nam Cung Nguyệt Hoa và Nam Cung Thanh Nhã đồng thời sửng sốt, thư cho hai người họ?
Đưa thư cho các nàng để làm gì?
Nam Cung Nguyệt Hoa lập tức vung tay lên, hai phong thư trong tay thị nữ liền bay đến tay nàng. Nàng liếc nhìn hai phong thư, phía trên phân biệt có tên của hai người.
Nam Cung Nguyệt Hoa đưa phong thư có tên Nam Cung Thanh Nhã cho Nam Cung Thanh Nhã, sau đó lập tức mở bức thư của mình ra, xem xét xem Hạ Hoàng đã viết những gì cho nàng.
Khi thấy nội dung trong bức thư, Nam Cung Nguyệt Hoa khẽ nhíu mày, thần sắc trên mặt trở nên vô cùng nghiêm túc.
Thấy sắc mặt Nam Cung Nguyệt Hoa khó coi, Nam Cung Thanh Nhã càng thêm hiếu kỳ trong thư viết gì, sau đó nàng chủ động mở bức thư trên tay mình ra, đọc lướt qua nội dung bên trong.
Cái này. . .
Nam Cung Thanh Nhã xem xong đoạn đầu của bức thư thì cả người ngây ngẩn.
Bức thư này...
Lại là thư tỏ tình...
Lúc này hai người mới kịp phản ứng, thì ra Lộ Thần mà các nàng từng gặp ở Hắc Nguyệt thành cũng chính là Hạ Hoàng, chẳng qua là khôi lỗi chi thân của Hạ Hoàng mà thôi.
Bảo sao lúc trước các nàng gặp Lộ Thần lại không phát hiện được nhịp tim của hắn. Lúc trước, các nàng cũng không hề nghĩ đến phương diện khôi lỗi chi thân, bởi vì thế giới này không tồn tại khôi lỗi thuật cao minh đến như vậy.
Nam Cung Nguyệt Hoa xem hết nội dung trong bức thư, hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đốt thư.
Sau đó nàng nhìn về phía Nam Cung Thanh Nhã, thấy Nam Cung Thanh Nhã cũng có biểu cảm kinh ngạc tương tự, Nam Cung Nguyệt Hoa cơ bản đoán được nội dung trong thư của nàng là gì.
Nam Cung Thanh Nhã xem xong thư, cũng không giống Nam Cung Nguyệt Hoa trực tiếp đem thư đi đốt. Nàng ngẩng đầu nhìn Nam Cung Nguyệt Hoa, hỏi: "Hắn viết gì cho ngươi?"
Nam Cung Nguyệt Hoa nói: "Nhìn dáng vẻ của ngươi, hắn viết cho hai chúng ta, chỉ sợ là nội dung không khác biệt lắm."
"Hạ Hoàng muốn trẫm gả cho hắn, làm nữ nhân của hắn, đồng thời hứa hẹn sau này toàn bộ Tử Tiêu vương triều vẫn do trẫm quản lý."
Nghe Nam Cung Nguyệt Hoa nói xong, Nam Cung Thanh Nhã không khỏi cười khẽ một tiếng, "Hắn thật đúng là khẩu vị không nhỏ, hắn cũng muốn bản tôn gả cho hắn, làm nữ nhân của hắn."
Nam Cung Thanh Nhã vừa dứt lời, hai người rơi vào trầm mặc, không ai nói gì. Toàn bộ thạch thất trở nên vô cùng yên tĩnh, đến tiếng hít thở cũng có thể nghe thấy rõ.
Nếu như có thể không rời khỏi thế giới này, vậy các nàng tự nhiên cũng không muốn rời đi. Chỉ có điều, việc gả cho Hạ Hoàng làm nữ nhân, điều này khiến nội tâm hai người có chút do dự.
Hơn nữa, các nàng cũng không xác định được Lộ Thần đây là nói thật, hay là vì mục đích nào đó, cố ý nói như vậy để ổn định các nàng, không cho các nàng rời khỏi Tử Dương thế giới.
Nếu như chỉ đơn thuần là gả cho Lộ Thần, làm nữ nhân của Lộ Thần, thì thật ra còn tốt. Nhưng nếu Lộ Thần muốn biến các nàng thành lô đỉnh...
Đến cảnh giới của họ, tu sĩ không chỉ đơn giản là xem mặt. Háo sắc tu sĩ cũng có, nhưng đối với đại đa số tu sĩ mà nói, bọn họ muốn cưới một nữ nhân, khả năng lớn là vì song tu, hoặc là biến họ thành lô đỉnh.
Lộ Thần là cường giả có thể một kiếm chém diệt thiên ma, nói muốn cưới hai người họ, hai người họ tự nhiên có chút không dám tin tưởng.
Các nàng cũng không muốn làm lô đỉnh cho Lộ Thần.
Ngay khi hai người đang trầm mặc, lại có một thị nữ tiến vào thạch thất, "Bệ hạ, bên ngoài hoàng cung có một người tự xưng là sứ thần Đại Hạ cầu kiến."
Bạn cần đăng nhập để bình luận