Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1057: Ta muốn đi Thiên Thần thế giới

Chương 1057: Ta muốn đi Thiên Thần thế giới
Bên trong Kim Loan điện.
Một tiểu nữ hài khoảng chừng sáu tuổi ngồi ở trên long ỷ, tiểu nữ hài xinh xắn lanh lợi, phấn điêu ngọc trác, mắt ngọc mày ngài, mười phần đáng yêu.
Mà ở bên cạnh long ỷ, có một mỹ phụ thành thục đang ngồi, mỹ phụ đầu đội mũ phượng, ung dung hoa quý, toát lên một thân quý khí.
Mỹ phụ nhìn lướt qua những người bên trong đại điện, khẽ thở dài một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ, "Ngày này cuối cùng vẫn là đã đến."
Lúc này, tiểu nữ hài nhìn về phía mỹ phụ bên cạnh hỏi: "Mẫu hậu, con đã sớm không muốn làm hoàng đế, một chút cũng không có gì vui cả."
Trong đại điện, một vực chủ đứng ra nói: "Thái hậu, nể tình bách tính của Thanh Vân hoàng triều, chúng ta vẫn nên chủ động gia nhập Đại Hạ hoàng triều đi."
Một đại thần khác cũng đứng ra nói: "Đúng vậy, bây giờ vị Đại Đế nắm giữ sát phạt chi lực kia lại đột phá, ai cũng không biết tiếp theo nàng ấy sẽ có động tác gì."
Trong lúc nhất thời, trong đại điện bất luận là quan viên hoàng triều, hay là những vực chủ kia, đều ào ào khuyên Mậu Ngọc Lan - vị thái hậu này chủ động giao ra quyền lực.
Mậu Ngọc Lan không nói gì, chỉ lẳng lặng lắng nghe.
Nàng đã sớm biết sẽ có một ngày như vậy, nàng cũng không tham luyến quyền lực trên tay, nàng chỉ là đang lo lắng, nếu Đại Hạ hoàng triều chính thức chiếm đoạt Thanh Vân hoàng triều, vậy thì nữ nhi của mình sẽ không còn tác dụng gì nữa, Đại Hạ hoàng triều rất có thể sẽ g·iết c·h·ế·t hai mẹ con các nàng, dù sao các nàng được xem là tiền triều dư nghiệt.
Nàng c·h·ế·t không sao cả, nhưng con của nàng còn nhỏ như vậy, nàng không muốn nhìn thấy con bé c·h·ế·t khi còn nhỏ như thế.
Bất quá hết thảy những điều này đều không phải là do nàng có thể quyết định.
Bây giờ Đại Hạ hoàng triều có vị Đại Đế nắm giữ sát phạt chi lực kia đã đột phá, sau khi cảm nhận được cỗ sát phạt chi lực kia, toàn bộ Thanh Vân hoàng triều lòng người hoảng sợ, đều đang sợ vị Đại Đế kia sẽ g·iết sạch sẽ Thanh Vân hoàng triều.
Đại thần và các vực chủ của Thanh Vân hoàng triều dứt khoát cùng nhau tiến vào hoàng cung, ép Mậu Ngọc Lan phải chủ động xin gia nhập Đại Hạ hoàng triều với Lộ Thần, để thăm dò thái độ của Lộ Thần.
Tiểu hoàng đế bây giờ đã biết nói chuyện, hơn nữa Thanh Vân hoàng triều sớm đã không còn được lòng dân, bây giờ có thể hoàn mỹ đem khí vận của Thanh Vân hoàng triều chuyển giao cho Đại Hạ hoàng triều.
Nếu vào ngay lúc này, chủ nhân của Đại Hạ hoàng triều còn không đáp ứng, vậy thì Đại Hạ hoàng triều có thể thật sự coi Thanh Vân hoàng triều như tài liệu tu luyện của vị Đại Đế nắm giữ sát phạt chi lực kia.
Trải qua một hồi lâu, tiếng nghị luận trong đại điện dần dần nhỏ đi không ít, Mậu Ngọc Lan lúc này mới lên tiếng: "Các ngươi không cần phải nói nhiều, bản cung biết nên làm như thế nào."
Nghe được Mậu Ngọc Lan mở miệng, tiếng nghị luận trong đại điện lúc này mới ngừng lại, sau đó ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào Mậu Ngọc Lan.
Mậu Ngọc Lan tiếp tục nói: "Ngày mai bản cung sẽ đưa bệ hạ đến tẩm cung của thiên Đế, nếu thiên Đế đồng ý, mấy ngày nữa sẽ cử hành đại điển."
Thấy Mậu Ngọc Lan đồng ý, mọi người trong đại điện lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hiện tại bọn hắn sợ nhất là Mậu Ngọc Lan nhìn không rõ tình hình, còn tham luyến quyền lực thái hậu trên tay.
Lúc này một vực chủ nói: "Nếu thái hậu đã quyết định, vậy chúng ta sẽ yên lặng chờ tin lành của thái hậu ở đế tinh."
Mậu Ngọc Lan lập tức đứng dậy, mặt không biểu lộ cảm xúc nói: "Hôm nay cứ như vậy đi."
Sau đó Mậu Ngọc Lan dẫn theo tiểu nữ đế Tề Thanh Hàm rời khỏi Kim Loan điện.
Trở lại tẩm cung, Mậu Ngọc Lan mang vẻ mặt đầy sầu lo, nhìn thấy mẫu hậu của mình có dáng vẻ lo lắng, Tề Thanh Hàm hỏi: "Mẫu hậu, người làm sao vậy?"
Mậu Ngọc Lan lắc đầu, vuốt ve khuôn mặt mũm mĩm hồng hào của Tề Thanh Hàm, nói: "Mẫu hậu không sao, mẫu hậu chỉ là nhớ tới một số chuyện không vui."
Tề Thanh Hàm hồn nhiên ngây thơ truy hỏi: "Chuyện không vui gì ạ?"
Mậu Ngọc Lan cố gắng gượng cười, sau đó nói: "Thôi, chúng ta không nói những chuyện này nữa."
"Thanh Hàm, nếu con không làm hoàng đế, con muốn làm gì?"
Tề Thanh Hàm giơ ngón tay trỏ lên đặt ở bên miệng, nghiêng đầu nhỏ suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Con muốn ăn thật nhiều đồ ăn ngon."
Nghe được câu trả lời của Tề Thanh Hàm, Mậu Ngọc Lan cảm thấy có chút ngoài ý muốn, tuy rằng Tề Thanh Hàm - vị hoàng đế này chỉ là một hoàng đế bù nhìn, nhưng dù sao vẫn là hoàng đế.
Trong hoàng cung, Tề Thanh Hàm muốn ăn mỹ thực gì cũng đều có, Mậu Ngọc Lan không nghĩ tới Tề Thanh Hàm vẫn còn hứng thú với việc ăn uống.
Mậu Ngọc Lan tiếp tục hỏi: "Thanh Hàm, con không có hứng thú với chuyện gì khác sao?"
Tề Thanh Hàm trả lời: "Không có ạ."
Mậu Ngọc Lan lại hỏi: "Vậy Thanh Hàm có muốn đi đến nơi nào không?"
Trong lòng Mậu Ngọc Lan suy nghĩ, chờ sau khi Đại Hạ chiếm đoạt Thanh Vân hoàng triều, nàng sẽ dẫn theo Tề Thanh Hàm rời khỏi đế tinh, đi đến hoàng triều khác, hoặc là đi những tinh vực khác.
Tề Thanh Hàm lúc này nói: "Con muốn đi Thiên Thần thế giới!"
Hả. . .
Mậu Ngọc Lan sửng sốt, không biết nên nói cái gì.
Thiên Thần thế giới là đế tinh của Đại Hạ hoàng triều, nàng không thể nào ngờ Tề Thanh Hàm lại có hứng thú với Thiên Thần thế giới, Mậu Ngọc Lan sau đó hỏi: "Sao con lại muốn đi Thiên Thần thế giới?"
Tề Thanh Hàm nói: "Dung Nhi tỷ tỷ nói với con, Thiên Thần thế giới có rất nhiều đồ ăn ngon, lại có rất nhiều trò chơi vui vẻ."
Nghe được câu trả lời này, thần sắc Mậu Ngọc Lan có chút phức tạp, Dung Nhi trong miệng Tề Thanh Hàm là người của Đại Hạ hoàng triều.
Sau khi Đại Hạ hoàng triều chiếm lĩnh toàn bộ đế tinh, đã đem tất cả thị nữ trong hoàng cung phân phát đi nơi khác, toàn bộ đều đổi thành người của Đại Hạ hoàng triều.
Tuy rằng các nàng đều tỏ ra vô cùng hữu hảo, nhưng Mậu Ngọc Lan biết rõ, các nàng chẳng qua chỉ đang giám thị hai mẹ con các nàng mà thôi.
Tề Thanh Hàm cũng bị những thị nữ kia ảnh hưởng, đối với Đại Hạ hoàng triều tràn đầy hảo cảm, đồng thời đối với Thiên Thần thế giới cũng vô cùng hứng thú.
Mậu Ngọc Lan cũng không dám nói với Tề Thanh Hàm quá nhiều chuyện liên quan tới Đại Hạ hoàng triều, nhiều thị nữ của Đại Hạ hoàng triều như vậy đang theo dõi, nếu nàng nói bậy, nói không chừng đã sớm mất mạng.
Mậu Ngọc Lan chỉ có thể nhìn nữ nhi của mình bị những thị nữ kia tẩy não.
Vừa nghĩ tới Tề Thanh Hàm thân là một vong quốc chi quân, cuối cùng lại đối với hoàng triều diệt vong mình tràn đầy hảo cảm, Mậu Ngọc Lan đã cảm thấy vô cùng châm chọc.
Nàng cũng không có tiếp tục chủ đề này nữa, tiếp theo các nàng có thể sống sót hay không cũng là một vấn đề, chứ đừng nói đến việc chạy trốn khỏi Thanh Vân hoàng triều.
. . .
Sáng sớm ngày thứ hai.
Sáng sớm Mậu Ngọc Lan liền dẫn theo Tề Thanh Hàm mặc phượng bào đi tới bên ngoài tẩm cung của Lộ Thần.
Thân là hoàng đế, Tề Thanh Hàm vốn nên mặc long bào, nhưng Mậu Ngọc Lan cân nhắc đến việc Thanh Vân hoàng triều đã bị Đại Hạ hoàng triều chiếm lĩnh, Tề Thanh Hàm chẳng qua chỉ là một hoàng đế bù nhìn, nếu mặc long bào, đó chính là đại bất kính với thiên Đế.
Mậu Ngọc Lan đứng ở cửa, nói với thị nữ ở cửa: "Thiếp thân muốn cầu kiến bệ hạ, mong cô nương thông báo một tiếng."
Thị nữ nhìn lướt qua Mậu Ngọc Lan và Tề Thanh Hàm, "Bệ hạ không có ở đây."
Mậu Ngọc Lan hơi sững sờ, không ở đây?
Vậy ngài ấy đã đi đâu?
Mậu Ngọc Lan đang muốn tiếp tục hỏi thị nữ, đột nhiên, một nữ tử mặc váy dài màu trắng, cầm một thanh kiếm, toát lên vẻ lãnh diễm đi qua sân của tẩm cung.
Mậu Ngọc Lan chợt nhớ ra, nữ tử kia dường như là thị nữ thân cận bên cạnh thiên Đế, sau đó nàng vội vàng nói: "Vị cô nương kia, xin chờ một chút!"
Bạch Khanh Khanh dừng bước, nghi hoặc nhìn Mậu Ngọc Lan, "Có chuyện gì?"
Mậu Ngọc Lan vội vàng nói: "Thiếp thân muốn gặp thiên Đế bệ hạ."
Bạch Khanh Khanh nói: "Thiên Đế bệ hạ đang bế quan."
Mậu Ngọc Lan thở dài trong lòng, một tôn Đại Đế bế quan, nhắm mắt rồi mở mắt ra cũng mất đến mấy chục năm, xem ra hôm nay là không thể gặp được thiên Đế rồi.
Ngay lúc nàng chuẩn bị rời đi, Bạch Khanh Khanh đột nhiên lên tiếng: "Đi theo ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận