Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 773: A? Nương tử đây là tại trách ta sao?

**Chương 773: A? Nương tử đây là đang trách ta sao?**
Nghe được câu hỏi của Lộ Thần, Da Luật Nam Yên cố gắng khống chế tâm tình của mình.
"Vù vù... Nắm phúc của bệ hạ, hết thảy... Ngô... Đều tốt!"
Lộ Thần tiếp tục hỏi: "Vù vù... Long Phượng Trà nàng vẫn còn đang uống chứ?"
Da Luật Nam Yên nói: "Tự nhiên là có đang uống, hô... Bệ hạ sao đột nhiên hỏi... vấn đề này?"
Lộ Thần đáp: "Sư tôn của ta nói cho ta biết rằng Long Phượng Thụ có vấn đề."
Nghe Lộ Thần nói vậy, Da Luật Nam Yên đột nhiên sững sờ, Lộ Thần cảm nhận rõ ràng được toàn thân Da Luật Nam Yên căng cứng.
Da Luật Nam Yên sau khi định thần lại, giả bộ hỏi: "Vấn đề? ... Cái... Ai ai... Vấn đề gì?"
Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Ta cũng không biết, cho nên ta mới hỏi nàng, xem xem nàng uống Long Phượng Trà xong có cảm thấy không thoải mái hay không?"
Da Luật Nam Yên vội vàng nói: "Thiếp thân... Thiếp thân không có không thoải mái..."
Lộ Thần nói: "Ồ? Thật sao?"
Lộ Thần vừa tăng tốc động tác vừa nói: "Sư tôn ta nói với ta thế này, nàng ấy nói nữ tử uống Long Phượng Trà, đối với tình cảm của ta sẽ càng ngày càng sâu đậm, các nàng sớm đã phát hiện ra điểm đặc thù của Long Phượng Trà, các nàng sở dĩ giả bộ không biết, tiếp tục uống Long Phượng Trà, là bởi vì muốn biến trẫm trở thành lô đỉnh."
Nghe được câu nói cuối cùng Lộ Thần tự xưng "Trẫm", Da Luật Nam Yên trở nên căng thẳng hơn, thân thể cũng trở nên nóng bỏng hơn.
Da Luật Nam Yên vội vàng nói: "Thiếp... Thiếp thân, chưa bao giờ có... ý nghĩ như vậy... Bệ hạ... Nha!"
Lộ Thần lập tức nói: "Hô, nói như vậy, nàng sớm đã phát hiện ra bí mật của Long Phượng Trà?"
Da Luật Nam Yên có chút hoảng hốt, "Thiếp... Thiếp thân..."
Nàng hiện tại không biết nên nói gì, dưới cái nhìn của nàng, bí mật của Long Phượng Thụ là tuyệt đối không thể nói ra.
Nàng đã sớm nhận ra bí mật của Long Phượng Thụ, chẳng qua vẫn luôn giả bộ không biết mà thôi, nàng cũng sợ hãi Lộ Thần phát giác được nàng đã biết bí mật này.
Dù sao loại chuyện này, nói ra cũng không tiện nghe.
Lộ Thần là hoàng đế, hơn nữa còn là hoàng đế nhất thống thiên hạ, thế mà lại sử dụng loại tiểu thủ đoạn này, cái này nếu bị người ta phát hiện, sẽ tổn hại đến hình tượng của Lộ Thần.
Lộ Thần thấy Da Luật Nam Yên khẩn trương như vậy, trong lúc nhất thời nổi hứng thú, tiếp tục làm việc của mình, để Da Luật Nam Yên trong cơn hoảng loạn nghênh đón loại cảm giác đầu óc trống rỗng kia.
Không biết qua bao lâu, trong tẩm cung tựa hồ đã yên ắng trở lại, Lộ Thần hô hô bên tai Da Luật Nam Yên nói: "Hô... Biết thì biết thôi, ta cũng sẽ không làm gì, nhìn làm nàng sợ kìa."
Nghe được lời này của Lộ Thần, mỹ phụ đầu óc trống rỗng dần dần tỉnh táo lại, Lộ Thần đây là cố ý dùng việc này để làm mình khẩn trương, sau đó thừa cơ...
Lộ Thần thích nhất làm loại chuyện này...
Tên tiểu nam nhân này, thật sự là đáng giận!
Tuy rằng hắn đã sớm trưởng thành, nhưng giờ phút này trong mắt Da Luật Nam Yên, Lộ Thần vẫn là một tiểu nam nhân, ham chơi như vậy, chẳng phải chính là chưa lớn hay sao.
Lúc này Lộ Thần lại ôm Da Luật Nam Yên lật người, sau đó cúi đầu nhìn xuống dung nhan của nàng, tiếp tục hỏi: "Nam Yên, nàng đã nhận ra Long Phượng Trà có ảnh hưởng đến nàng, vì sao còn muốn tiếp tục uống?"
Nghe được câu hỏi này, Da Luật Nam Yên trầm mặc một lát, trên mặt ửng đỏ càng thêm nồng đậm, "Thiếp thân..."
Thấy Da Luật Nam Yên muốn nói lại thôi, Lộ Thần vuốt ve gương mặt của nàng, nói: "Trước mặt ta muốn nói cái gì thì cứ nói."
Da Luật Nam Yên cũng dứt khoát không giấu diếm nữa, nói thẳng: "Thiếp thân nay đã là nữ nhân của bệ hạ, đã không thể rời bỏ bệ hạ, cho nên ảnh hưởng của Long Phượng Trà đối với thiếp thân mà nói là một chuyện tốt, uống Long Phượng Trà còn có thể giúp thiếp thân tu luyện nhanh hơn."
Nàng đã cùng Lộ Thần có con, mà nội tâm của nàng cũng yêu mến Lộ Thần, đã đến lúc này, nàng từ bỏ Long Phượng Trà có ý nghĩa gì?
Còn việc Long Phượng Trà sẽ làm cho nàng càng ngày càng yêu thích Lộ Thần, loại ảnh hưởng này đối với nàng mà nói, đối với các thê thiếp khác của Lộ Thần mà nói đều là ảnh hưởng tốt, dù sao các nàng vốn thuộc về Lộ Thần, không thích Lộ Thần thì thích ai?
Chủ động từ bỏ Long Phượng Trà, vậy thì đồng nghĩa các nàng đã có tâm tư khác.
Nghe được Da Luật Nam Yên trả lời, trong lòng Lộ Thần nghĩ, xem ra các nữ nhân của mình cơ bản đều có suy nghĩ giống như Da Luật Nam Yên.
Ở thời đại này, vốn là gả cho gà thì theo gà gả cho chó thì theo chó, các nàng đều đã lên thuyền của hắn, đều cùng hắn buộc chặt vào nhau, giờ đây Long Phượng Trà đối với các nàng mà nói, ngược lại không phải là thứ gì xấu xa.
Cho nên cho dù tất cả các nàng đều biết tác dụng của Long Phượng Trà, các nàng cũng sẽ không đối với hắn sinh ra bất kỳ cảm xúc tiêu cực nào.
Nghĩ đến đây, Lộ Thần cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn cảm thấy chủ yếu vẫn là do chính mình đã phục vụ chu đáo, cho nên các thê thiếp của hắn mới không có bất kỳ oán giận nào với hắn.
Nếu như cưỡng ép cướp đi sự trong sạch của các nàng, lại không có phục vụ đến nơi đến chốn, các nàng sau khi biết được tác dụng của Long Phượng Trà, e rằng dù thế nào cũng có chút bất mãn với hắn.
Thấy Lộ Thần nhìn mình không nói gì, tựa hồ đang suy tư điều gì đó, Da Luật Nam Yên nhỏ giọng nói: "Bệ hạ, chi bằng gọi Dao Dao tới đây, gần đây nàng ấy cũng luôn miệng nhắc đến bệ hạ."
Nàng một mình quả thật có chút khó ứng phó với Lộ Thần đã là tu sĩ Vạn Pháp cảnh, dù sao Tiêu Văn Dao ở ngay sát vách, hơn nữa lúc này Tiêu Văn Dao đoán chừng cũng đã nhận ra động tĩnh trong phòng nàng, có lẽ đang ở ngay sát vách mong chờ.
Nghe Da Luật Nam Yên nói xong, Lộ Thần cười nhạt một tiếng, sau đó truyền âm ra bên ngoài phòng nói với thị nữ: "Đi gọi Tiêu quý phi tới đây."
Vốn dĩ khi Lộ Thần cùng các thê thiếp làm chuyện này, đều có thị nữ hoặc nha hoàn ở bên cạnh hầu hạ, nhưng hôm nay Lộ Thần muốn thăm dò Da Luật Nam Yên có biết chuyện Long Phượng Trà hay không, liền bảo thị nữ cùng nha hoàn rời khỏi tẩm cung, hiện tại toàn bộ trong tẩm cung chỉ có hai người bọn họ.
Thị nữ ngoài cửa nghe được Lộ Thần truyền âm, lập tức nói: "Vâng, bệ hạ!"
Một lát sau, Tiêu Văn Dao xuất hiện tại tẩm cung của Da Luật Nam Yên, dường như nàng đã sớm biết chuyện sẽ xảy ra, nên đã sớm chuẩn bị kỹ càng.
Khi Tiêu Văn Dao tiến vào tẩm cung của Da Luật Nam Yên, Lộ Thần và Da Luật Nam Yên đã bắt đầu giao phong không biết đến vòng thứ mấy, Tiêu Văn Dao tiến vào tẩm cung, sắc mặt liền bắt đầu nóng lên.
Lúc này Lộ Thần quay đầu liếc nhìn Tiêu Văn Dao đang đứng giữa tẩm cung, vừa cười vừa nói: "Dao Dao, nàng đứng đó làm gì, tới đây đi."
Tiêu Văn Dao nhẹ giọng nói: "Nô... Nô gia đến ngay đây."
Tiêu Văn Dao không thích cách tự xưng này, mặc dù nàng đã được phong làm quý phi, nàng vẫn thích tự xưng nô gia trước mặt Lộ Thần, hơn nữa nàng phát hiện Lộ Thần hình như cũng rất thích cách tự xưng này của nàng.
Tiêu Văn Dao vừa dứt lời, liền đi tới bên giường, sau đó giúp đỡ Da Luật Nam Yên đối phó Lộ Thần.
...
Lúc chạng vạng tối.
Lộ Thần đi tới một căn phòng cổ kính, tràn ngập thi thư.
Hắn cũng không tiêu hao quá nhiều thời gian ở chỗ Da Luật Nam Yên và Tiêu Văn Dao, dù sao mình còn rất nhiều thê thiếp đang chờ, tuy rằng hắn không triệu tập các nàng, nhưng hắn ở chỗ Da Luật Nam Yên làm ra động tĩnh lớn như vậy, đoán chừng các nàng cũng đều biết mình đã trở về.
Lộ Thần đi vào tẩm cung của Mộ Dung Tuyết Nhi, lại không thấy Mộ Dung Tuyết Nhi, lúc này trong tẩm cung vô cùng yên tĩnh, trên tường tẩm cung, khắp nơi đều dán thư pháp và thơ, bên cạnh giường của Mộ Dung Tuyết Nhi, còn có mấy bức họa do Lộ Thần phác họa.
Lúc này, Lộ Thần dùng linh lực cảm nhận vị trí cụ thể của Mộ Dung Tuyết Nhi, phát hiện Mộ Dung Tuyết Nhi giờ phút này đang ở trong thư phòng của nàng, sau đó Lộ Thần trực tiếp thi triển di hình hoán ảnh đi tới thư phòng của Mộ Dung Tuyết Nhi.
Mộ Dung Tuyết Nhi đang nằm sấp trên bàn sách, cầm bút lông, chăm chú viết gì đó.
Thấy cảnh này, Lộ Thần cũng không quấy rầy nàng, hắn chậm rãi đi đến một bên, đánh giá Mộ Dung Tuyết Nhi.
Mộ Dung Tuyết Nhi mặc hắc y màu trắng, trên quần áo màu trắng thêu lên câu thơ, áo bào có chút rộng rãi, lộ ra cần cổ trắng nõn cùng nửa bên vai của nàng.
Mộ Dung Tuyết Nhi búi tóc cao, xem ra thành thục đoan trang, tràn đầy khí tức của một quý phụ, đồng thời trên người nàng cũng tản ra tài khí nhàn nhạt.
Nhìn Mộ Dung Tuyết Nhi bộ dáng chăm chú như vậy, Lộ Thần hận không thể lập tức đè nàng xuống bàn, sau đó hung hăng viết chữ lên người nàng.
Không biết qua bao lâu, Mộ Dung Tuyết Nhi mới mở miệng nói: "Bệ hạ sao lại tới đây mà không nói gì."
Mộ Dung Tuyết Nhi cũng không quay đầu nhìn Lộ Thần, mà là tiếp tục viết chữ của mình, Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Ta dù sao cũng là hoàng đế, ta tới mà nàng cũng không hành lễ, ngược lại còn hỏi ta tại sao không nói gì."
Mộ Dung Tuyết Nhi thản nhiên nói: "Bệ hạ chẳng phải đã nói, trong hậu cung của ngài chỉ có thân nhân, không có quân thần, gặp ngài không cần hành lễ sao."
"Chẳng lẽ bệ hạ định thu hồi câu nói này?"
Lộ Thần khẽ cười một tiếng, Mộ Dung Tuyết Nhi ngược lại là đã nghe lọt những lời này, tuy rằng hắn đã nhấn mạnh nhiều lần, nhưng các nữ nhân khác của hắn thấy hắn vẫn muốn hành lễ.
Lúc này Lộ Thần chậm rãi đi tới, cánh tay trực tiếp ôm eo Mộ Dung Tuyết Nhi, để thân thể mình dán vào mông của nàng, sau đó ghé đầu vào cổ nàng hít một hơi thật sâu.
"Ta lâu như vậy chưa trở về, Tuyết Nhi có nhớ ta không?"
Mộ Dung Tuyết Nhi vừa cảm nhận được sự nhiệt tình của Lộ Thần, biết Lộ Thần định làm gì, nàng đặt bút lông trong tay xuống, sau đó hơi quay đầu nhìn Lộ Thần.
"Thiếp thân là nữ nhân của bệ hạ, đương nhiên lúc nào cũng nhớ bệ hạ, chỉ tiếc bệ hạ trăm công nghìn việc, không thể thường xuyên đến chỗ thiếp thân."
Nói đến đây, trên mặt Mộ Dung Tuyết Nhi lộ ra vẻ cô đơn, trông rất ủy khuất.
Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Há, nương tử đây là đang trách ta sao?"
"Vậy ta từ giờ trở đi sẽ ở lại chỗ nàng."
Lộ Thần tự nhiên hiểu rõ bộ dáng cô đơn của Mộ Dung Tuyết Nhi là giả vờ, hắn và Mộ Dung Tuyết Nhi chơi những trò này không phải một hai lần, nhưng cuối cùng Mộ Dung Tuyết Nhi đều sẽ cầu xin tha thứ.
Nghe Lộ Thần nói xong, Mộ Dung Tuyết Nhi tiếp tục làm ra vẻ mặt ủy khuất, "Bệ hạ chí tại thiên hạ, sao có thể đắm chìm trong ôn nhu hương, thiếp thân..."
Mộ Dung Tuyết Nhi còn chưa nói hết, liền nghe thấy sau lưng vang lên một tiếng xoẹt.
Lộ Thần trực tiếp đặt Mộ Dung Tuyết Nhi lên trên bàn nàng vừa viết chữ.
Mẹ kiếp, nhịn không được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận