Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 602: Ngươi ngươi đối vi sư làm cái gì!

**Chương 602: Ngươi...ngươi đã làm gì vi sư!**
Vân Tiên Tiên liếc nhìn Lộ Thần một cái, nhất thời cảm thấy nhịp tim đập có chút tăng tốc, thể nội linh lực trở nên càng thêm hỗn loạn.
Nàng vội vàng vận công, cố gắng bình phục một chút xao động linh lực trong cơ thể, sau đó lại phẩy tay, đóng cửa phòng lại, rồi nói với Lộ Thần: "Tốt, bắt đầu đi."
Vân Tiên Tiên vừa dứt lời, Lộ Thần vẫn đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích.
Thấy Lộ Thần không hề động đậy, Vân Tiên Tiên hơi sửng sốt một chút, sau đó nói: "Thế nào, ngươi không muốn giúp vi sư khôi phục thực lực?"
Trong lòng Vân Tiên Tiên nghĩ thầm, gia hỏa này không phải là do đã đột phá đến Thiên Nhân cảnh giới, cảm thấy là đối thủ của mình, lại thêm trên tay hắn còn có một cái Địa giai linh khí, đã không sợ nàng, cho nên không có ý định lại làm công cụ nữa sao?
Ngay tại lúc Vân Tiên Tiên suy nghĩ như vậy, Lộ Thần lại vừa cười vừa nói: "Sư tôn, ta không phải là không muốn giúp ngươi khôi phục thực lực, ta là quá muốn giúp ngươi khôi phục thực lực."
"Mê vụ thế giới cấm chế cũng sắp biến mất, ta nghe nói chờ mê vụ thế giới cấm chế biến mất, sư tôn ngươi liền muốn đi mê vụ thế giới tu luyện."
"Mê vụ thế giới nguy hiểm như vậy, tồn tại nhiều cường giả trên Thiên Nhân cảnh, lấy thực lực bây giờ của sư tôn, nếu như đi mê vụ thế giới, nhất định sẽ gặp phải không ít nguy hiểm, đệ tử vô cùng lo lắng cho sự an toàn của sư tôn."
Nghe được những lời này của Lộ Thần, Vân Tiên Tiên nghe xong mơ hồ, không biết Lộ Thần muốn nói cái gì, Vân Tiên Tiên nói thẳng: "Ngươi muốn nói cái gì, thì trực tiếp nói, không cần ở trước mặt vi sư quanh co lòng vòng."
Lộ Thần nói thẳng: "Ý của ta là nếu sư tôn thật sự muốn đi mê vụ thế giới, vậy thì hãy chờ khôi phục hoàn toàn thực lực rồi hãy đi, như vậy coi như gặp phải nguy hiểm, cũng có thể thêm vài phần đảm bảo."
Vân Tiên Tiên vẫn là không có nghe ra mục đích của Lộ Thần, có điều nàng cũng không để ý, nàng thản nhiên nói: "Chuyện này không liên quan đến ngươi, ngươi không cần nói với vi sư những chuyện này."
Lộ Thần nói: "Tại sao lại không liên quan đến đệ tử, ngươi là sư tôn kính trọng nhất của đệ tử, nếu là ngươi xảy ra chuyện gì, đệ tử nhất định sẽ rất đau lòng."
Thấy Lộ Thần vẫn chưa nói rõ ý đồ của hắn, Vân Tiên Tiên nhíu mày, "Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?"
Lộ Thần nhìn chăm chú vào ánh mắt của Vân Tiên Tiên, vừa cười vừa nói: "Đệ tử muốn giúp sư tôn nhanh chóng khôi phục thực lực, như vậy sư tôn liền có thể đi mê vụ thế giới, đệ tử cũng có thể yên tâm."
Vân Tiên Tiên không hiểu nói: "Nếu ngươi đã nói muốn trợ giúp vi sư khôi phục thực lực, vậy ngươi còn đứng đó làm cái gì?"
Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Đệ tử cảm thấy phương pháp tu hành khôi phục thực lực trước kia của chúng ta quá chậm, sư tôn chắc hẳn phải biết cách sử dụng thực sự của 'Long Phượng Âm Dương Công', đệ tử muốn sử dụng hoàn chỉnh 'Long Phượng Âm Dương Công' để giúp sư tôn khôi phục thực lực."
Lộ Thần đã nói đến mức này, Vân Tiên Tiên làm sao có thể không hiểu được suy nghĩ của Lộ Thần, trên dung nhan lạnh lùng như băng của Vân Tiên Tiên hiện lên một vệt đỏ ửng, sau đó giận dữ quát: "Nghịch đồ! Ngươi biết ngươi đang nói cái gì không!"
Lộ Thần mặt không đổi sắc nói: "Đệ tử đương nhiên biết mình đang nói cái gì!"
Vân Tiên Tiên tiếp tục quát lớn: "Ngươi lại muốn khi sư diệt tổ!"
Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Sư tôn nói nghiêm trọng, đệ tử là vì để sư tôn có thể nhanh chóng khôi phục thực lực, sao lại biến thành khi sư diệt tổ?"
Đôi mắt màu tím nhạt của Vân Tiên Tiên nhìn chằm chằm vào ánh mắt Lộ Thần, lạnh lùng nói: "Bản tôn nói cho ngươi biết, ngươi đừng hòng nghĩ tới, bản tôn tuyệt đối không thể cùng ngươi làm chuyện cẩu thả!"
Vân Tiên Tiên đã sớm biết Lộ Thần thèm muốn thân thể của nàng, chẳng qua lúc trước nàng nghĩ mình có thể áp chế được Lộ Thần, cho nên cũng không quá để ý, kết quả gia hỏa này lại nhanh chóng đột phá đến Thiên Nhân cảnh.
Gia hỏa này đã cứng cáp rồi, đương nhiên sẽ lại một lần nữa sinh ra ý nghĩ khi sư diệt tổ, nhưng Vân Tiên Tiên không thể nào đồng ý, nàng cũng không muốn cùng Lộ Thần dính vào nhân quả.
Nàng luôn cảm thấy Lộ Thần lai lịch không đơn giản, nếu cùng Lộ Thần nảy sinh quan hệ, mình đời này đều không thể chấm dứt được đoạn nhân quả này, đừng nói là đời này, làm không tốt đời đời kiếp kiếp đều sẽ dính vào nhân quả này.
Đối với sự cự tuyệt của Vân Tiên Tiên, Lộ Thần cũng không hề để ý, hắn ngay từ đầu đã biết Vân Tiên Tiên sẽ có phản ứng như vậy, nhưng hôm nay hắn sẽ không giống như trước đây nhường nhịn Vân Tiên Tiên.
Hắn tối nay nhất định phải khiến Vân Tiên Tiên trở thành nữ nhân của hắn, có một số việc không thể kéo dài, nếu như hôm nay không thành công, Vân Tiên Tiên phát hiện mình muốn làm thật, nói không chừng liền trực tiếp chạy trốn tìm một chỗ trốn đi, về sau nếu muốn tìm được nàng, thì sẽ không dễ dàng như thế.
Lộ Thần nhìn chăm chú vào ánh mắt Vân Tiên Tiên, ân cần nói: "Sư tôn, đệ tử từ tận đáy lòng thích sư tôn, cũng từ tận đáy lòng muốn trợ giúp sư tôn nhanh chóng khôi phục thực lực, xin mời sư tôn cho đệ tử một cơ hội."
Vân Tiên Tiên thấy Lộ Thần còn chưa buông tha, nàng liền biết hôm nay hoặc là đem Lộ Thần đuổi ra ngoài, hoặc là mình bị nghịch đồ này đè xuống giường.
Vân Tiên Tiên nói thẳng: "Ngươi cút ra ngoài cho bản tôn! Bản tôn không cần ngươi giúp bản tôn khôi phục thực lực!"
Lộ Thần giống như không nghe thấy lời Vân Tiên Tiên nói, vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, thấy Lộ Thần vẫn chưa đi, trên mặt lạnh lùng của Vân Tiên Tiên, đỏ ửng càng ngày càng dày đặc, nghịch đồ đáng c·hết này, xem ra tối nay đã quyết tâm chiếm lấy thân thể của nàng.
Không được, gia hỏa này đã là Thiên Nhân, quan trọng nhất là trên người hắn có một kiện Địa giai linh khí, nếu là thật sự động thủ, chính mình chỉ sợ cũng không chiếm được lợi lộc gì.
Nếu gia hỏa này không đi, vậy mình đi là được.
Nghĩ tới đây, Vân Tiên Tiên nói thẳng: "Nếu ngươi không muốn đi, vậy vi sư rời đi là được."
Vừa dứt lời, Vân Tiên Tiên liền đứng dậy rời khỏi giường, dự định rời đi.
Kết quả nàng vừa mới chuẩn bị động thủ, Lộ Thần lại đột nhiên ra tay, trực tiếp bắt lấy cổ tay nhỏ bé của nàng, Vân Tiên Tiên không nghĩ tới lá gan của Lộ Thần lại lớn như vậy, dám trực tiếp động thủ với nàng.
Vân Tiên Tiên lập tức nói: "Nghịch đồ! Ngươi muốn làm gì!"
"Ngươi buông bản tôn ra!"
"Lại không buông tay, bản tôn sẽ không khách khí với ngươi!"
Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Sư tôn nếu thật sự muốn ra tay với đệ tử, đệ tử cũng không oán không hối."
"Ngươi!"
Thấy Lộ Thần vẫn không buông tay, Vân Tiên Tiên cũng không còn cách nào, lập tức nàng liền chuẩn bị hội tụ linh lực, sau đó dùng đóng băng hạn chế hành động của Lộ Thần.
Nhưng ngay lúc này, Vân Tiên Tiên đột nhiên phát hiện một vấn đề, đó chính là thể nội linh lực của nàng dường như biến mất, nàng hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của linh lực trong cơ thể, lúc này nàng chẳng khác nào một người bình thường.
Chuyện này...
Chuyện gì đã xảy ra?
Trên dung nhan lãnh diễm của Vân Tiên Tiên xuất hiện một vẻ bối rối.
Từ khi nàng tiến vào thế giới này, đây là lần đầu tiên xuất hiện loại trạng thái toàn thân linh lực bị phong tỏa, nàng thậm chí còn không biết nguyên nhân do đâu.
Vân Tiên Tiên nhìn Lộ Thần, mang theo chút hốt hoảng nói: "Ngươi...Ngươi đã làm gì vi sư! Vì sao toàn thân linh lực của vi sư tiêu tán!"
Lộ Thần trả lời: "Đệ tử không có làm gì cả."
Nói đến đây, Lộ Thần lộ ra vẻ tươi cười, lập tức nói: "Sư tôn, ngươi không phải là dục cự còn nghênh, lại không muốn rời xa đệ tử, cố ý nói trong cơ thể mình linh lực tiêu tán, sau đó k·í·c·h t·h·í·c·h đệ tử ra tay với ngươi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận