Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1088: Cái kia trọng phạm dạng gì sai mới có thể bị giam nhập Tĩnh Tâm Tháp?

Chương 1088: Cái loại trọng phạm dạng gì mới có thể bị giam vào Tĩnh Tâm Tháp?
Nhạc Chính Tắc hít một hơi thật sâu.
Mười sáu tuổi, còn không phải sinh ra ở siêu cấp thế lực.
Thậm chí đều không phải đến từ tinh vực bình thường, mà là sinh ra ở Man Hoang tinh vực.
Đến từ Man Hoang tinh vực cũng đồng nghĩa với việc Lộ Thần có thể có được tài nguyên tu luyện vô cùng ít ỏi, trong tình huống tài nguyên tu luyện khan hiếm như vậy, còn có thể đột p·h·á đến Quy Khư cảnh ngũ trọng khi mới 16 tuổi.
Thiên phú này. . .
Vô luận là thánh nữ trước kia, hay là thánh nữ hiện tại, chỉ sợ cũng không sánh bằng.
Nhạc Chính Tắc sau khi lấy lại tinh thần, mừng rỡ trong lòng, chờ cung chủ bọn họ xuất quan, Lộ Thần khẳng định sẽ được cung chủ chọn làm thánh t·ử!
Hắn hiện tại nhất định phải nắm chắc cơ hội, duy trì mối quan hệ tốt với Lộ Thần, chờ Lộ Thần thật sự trở thành thánh t·ử, sau này hắn đoán chừng muốn gặp Lộ Thần một lần đều không làm được.
Nghĩ tới đây, Nhạc Chính Tắc nói: "Thật sự là anh hùng xuất t·h·iếu niên."
"Mười sáu tuổi liền có thể đột p·h·á đến Quy Khư cảnh ngũ trọng, vị trí thánh t·ử của Vân Hoa cung không phải ngươi thì còn ai."
Lộ Thần cười nói: "Tiền bối quá khen, ta chỉ là may mắn thôi."
Nhạc Chính Tắc nói: "Cho dù ngươi có một ít cơ duyên, tự thân không có thiên phú tương ứng, cũng không có khả năng đạt tới Quy Khư cảnh ở độ tuổi này."
"Bao nhiêu t·h·i·ê·n chi kiêu t·ử có cơ duyên, cho dù đạt được cơ duyên, tự thân thiên phú không đủ, cũng rất khó nắm c·h·ặ·t cơ duyên."
"Ngươi có thể tiếp được cơ duyên, cũng là bởi vì tự thân thiên phú đủ tốt."
Nói đến đây, Nhạc Chính Tắc lộ ra vẻ mặt tiếc h·ậ·n.
"Đáng tiếc, ngươi tới chậm mấy ngày, nếu là ngươi có thể đến sớm mấy ngày, cung chủ còn chưa bế quan, có lẽ ngươi vừa tiến vào Vân Hoa cung, cung chủ sẽ lập tức để ngươi làm thánh t·ử."
Lộ Thần tò mò hỏi: "Vân Hoa cung không phải đã có một thánh nữ, còn chọn một thánh t·ử làm gì?"
Nhạc Chính Tắc trả lời: "So với thiên phú của ngươi, thiên phú của thánh nữ không tính là gì, Vân Hoa cung cổ vũ cạnh tranh, thánh nữ thánh t·ử cũng không phải là cố định."
"Thánh nữ nhiệm kỳ này cũng là gần đây mới được chọn làm thánh nữ."
Lộ Thần nói: "Thì ra là thế, đa tạ tiền bối giải đáp."
Nhạc Chính Tắc cười nói: "Không cần phải kh·á·c·h khí, chúng ta cùng thuộc một điện, giới t·h·iệu cho ngươi về Vân Hoa cung là nghĩa vụ của ta."
Sau đó, Nhạc Chính Tắc vừa đi vừa giảng giải cho Lộ Thần những chuyện liên quan tới Vân Hoa cung, tỉ như thế lực phân bố, tỉ như Vân Hoa cung có những quy định nào.
Rất nhanh, hai người liền đi tới gần Tĩnh Tâm Tháp, Lộ Thần dừng bước, ánh mắt nhìn về phía tòa tháp cao tản ra ánh sáng màu bạc trắng ở nơi xa.
Thấy Lộ Thần nhìn chằm chằm vào Tĩnh Tâm Tháp, Nhạc Chính Tắc cũng dừng bước, nghi ngờ hỏi: "Thế nào?"
Lộ Thần làm bộ hiếu kỳ hỏi: "Tòa tháp cao kia dùng làm gì, trông có vẻ đặc biệt."
Gần Tĩnh Tâm Tháp tản ra đạo vận đặc biệt, chỉ cần nhìn Tĩnh Tâm Tháp, liền khiến nội tâm người ta rất bình tĩnh.
Nhạc Chính Tắc liếc mắt nhìn về phía Tĩnh Tâm Tháp, sau đó trả lời: "Đó là Tĩnh Tâm Tháp."
Lộ Thần tiếp tục hỏi: "Tĩnh Tâm Tháp? Là chỗ tu luyện sao?"
Nhạc Chính Tắc nói: "Cũng có thể nói là chỗ tu luyện, bất quá chỗ kia không phải ai cũng có thể đi vào."
"Chỉ có thân truyền đệ t·ử phạm sai lầm, mới có tư cách tiến vào Tĩnh Tâm Tháp diện bích hối lỗi."
Lộ Thần nói: "Hóa ra là nơi giam giữ phạm nhân, ta còn tưởng là chỗ tu luyện."
Nhạc Chính Tắc cười nói: "Tĩnh Tâm Tháp đương nhiên cũng có thể làm chỗ tu luyện, dù sao Tĩnh Tâm Tháp có t·h·i·ê·n giai tĩnh tâm trận, có thể làm cho tâm tình xao động của con người bình phục lại, rất t·h·í·c·h hợp dùng để làm nơi đột p·h·á."
Lộ Thần nói: "Nếu vậy, vì sao Tĩnh Tâm Tháp chỉ làm nơi giam giữ đệ t·ử phạm tội, mà không mở ra cho đệ t·ử Vân Hoa cung xem như nơi tu luyện?"
Nhạc Chính Tắc nói: "Cái này ta cũng không biết."
"Có điều tiền nhiệm thánh nữ từng đề nghị với cung chủ, đem Tĩnh Tâm Tháp làm chỗ tu luyện, chỉ là cung chủ không đồng ý."
"Có lẽ cung chủ lo lắng đệ t·ử tiến vào Tĩnh Tâm Tháp quá nhiều, sẽ có ảnh hưởng gì tới Tĩnh Tâm Tháp, dù sao Tĩnh Tâm Tháp có thể hấp thu tà niệm của con người, nếu hấp thu nhiều, nói không chừng Tĩnh Tâm Tháp sẽ hỏng m·ấ·t."
Lộ Thần nói: "Thì ra là thế."
Lộ Thần cũng không tiếp tục xoắn xuýt vấn đề này, hắn hỏi tiếp: "Vậy bình thường loại trọng phạm gây ra chuyện gì, mới có thể bị giam vào Tĩnh Tâm Tháp?"
Cái này. . .
Nhạc Chính Tắc không ngờ Lộ Thần lại quan tâm tới chuyện của Tĩnh Tâm Tháp như vậy, trong lòng hắn không khỏi nghĩ, xem ra Lộ Thần cũng không phải là người an ph·ậ·n.
Cũng bắt đầu tìm hiểu tiêu chuẩn quan nhân của Tĩnh Tâm Tháp, đây là dự định làm rõ cường độ trừng phạt của Vân Hoa cung, sau đó đến lúc đó sẽ tùy ý làm bậy trong tiêu chuẩn trừng phạt sao?
Nhạc Chính Tắc suy nghĩ một chút, rồi nói: "Cái này khó nói, bất quá ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi không làm ra chuyện g·iết h·ạ·i đồng môn, Vân Hoa cung sẽ không nhốt ngươi vào Tĩnh Tâm Tháp."
Nói đến đây, Nhạc Chính Tắc đột nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó tới gần bên tai Lộ Thần, nhỏ giọng nói: "Dù ngươi thật sự làm loại chuyện này, nếu không có ai biết, hoặc đối phương không phải đệ t·ử của đại nhân vật nào, ngươi cũng sẽ không bị nhốt vào Tĩnh Tâm Tháp."
Nghe được lời này của Nhạc Chính Tắc, Lộ Thần cười một tiếng đầy ẩn ý, rồi nói: "Đa tạ tiền bối nhắc nhở."
Nhạc Chính Tắc cũng lộ ra vẻ tươi cười, rồi nói: "Tốt, chúng ta tiếp tục đi nơi khác dạo chơi."
Ngay sau đó, Nhạc Chính Tắc lại dẫn Lộ Thần đi tới nơi khác, khi hai người tới một rừng lá Hồng Phong Diệp, đột nhiên, một giọng nói của nam nhân trung niên truyền đến.
"Nha, đây không phải Nhạc trưởng lão sao, ngọn gió nào đưa Nhạc trưởng lão tới t·h·i·ê·n Nhạc điện của chúng ta vậy?"
Nghe được thanh âm này, sắc mặt Nhạc Chính Tắc trong nháy mắt đen lại, hắn lập tức nói với Lộ Thần: "Lộ Thần, chúng ta đi."
Nhạc Chính Tắc vừa mới chuẩn bị dẫn Lộ Thần rời đi, kết quả sau một khắc, một người mặc trường bào màu xám xuất hiện phía trước Nhạc Chính Tắc, chặn đường đi của Nhạc Chính Tắc và Lộ Thần.
Ngay sau đó, có mấy người mặc đệ t·ử phục màu trắng cũng xuất hiện trước mặt hai người Lộ Thần.
Nam nhân mặc trường bào màu xám liếc qua Lộ Thần, sau đó cười hỏi: "Chẳng lẽ đây là đệ t·ử mới thu của Nhạc trưởng lão?"
Nhạc Chính Tắc lạnh lùng nói: "Xà nhà hồng, ngươi có ý gì?"
Xà nhà hồng dời ánh mắt từ trên người Lộ Thần, trở lại trên người Nhạc Chính Tắc, "Nhạc trưởng lão, đừng n·ổi giận như vậy, ta chỉ muốn nhìn xem đệ t·ử mới thu của ngươi thế nào."
Nhạc Chính Tắc lập tức nói: "Đây không phải đệ t·ử của ta, đây là mầm tiên mà điện chủ của chúng ta mang về."
Hả?
Nghe được Nhạc Chính Tắc nói là mầm tiên do Yểm Nguyệt Đại Đế mang về, xà nhà hồng lúc này mới đánh giá Lộ Thần một cách cẩn thận.
Kết quả vừa xem xét, xà nhà hồng cả người đều ngây ngẩn.
Người trước mắt này thế mà mới 16 tuổi, 16 tuổi đã là Quy Khư cảnh ngũ trọng!
Sao có thể như vậy!
Thiên phú này so với thiên phú của thánh nữ đương nhiệm của bọn hắn còn cao hơn!
Không ổn, nếu chờ cung chủ xuất quan, vậy người này không phải liền là thánh t·ử sao?
Nếu Tâm Nguyệt điện xuất hiện một thánh t·ử, địa vị của Tâm Nguyệt điện sẽ vượt qua t·h·i·ê·n Nhạc điện, sau này Tâm Nguyệt điện sẽ không còn đứng hạng chót nữa.
Nghĩ tới đây, sắc mặt xà nhà hồng liền đen lại.
Hắn vừa mới nhìn thấy Nhạc Chính Tắc dẫn một người đi khắp nơi, còn tưởng t·h·iếu niên này là đệ t·ử mới thu của Nhạc Chính Tắc, hắn còn cố ý dẫn theo đệ t·ử của mình, người chỉ dùng 200 năm đã đột p·h·á đến Quy Khư cảnh, dự định tới trước mặt Nhạc Chính Tắc khoe khoang một chút.
Kết quả đệ t·ử của mình so với thiên phú của t·h·iếu niên trước mắt này, căn bản không đáng nhắc tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận