Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 806: Ta muốn nghe ngươi chân thật nhất thanh âm

**Chương 806: Ta muốn nghe thanh âm chân thật nhất của nàng**
Nam Cung Nguyệt Hoa vốn cho rằng nhiều nhất một ngày là có thể kết thúc tu luyện, nhưng không ngờ rằng mục đích thực sự của Lộ Thần vốn không phải là tu luyện.
Khối x·ư·ơ·n·g c·ứ·n·g của Nam Cung Nguyệt Hoa đã kích thích Lộ Thần, khiến hắn sinh ra dục vọng thắng bại mãnh liệt, nội tâm của hắn đã rất lâu không có c·u·ồ·n·g bạo như vậy.
Ban đầu, Lộ Thần dùng đủ loại t·h·ủ· ·đ·o·ạ·n để đối phó Nam Cung Nguyệt Hoa, nhưng Nam Cung Nguyệt Hoa đều từng cái đón đỡ được.
Lộ Thần cũng hiểu rõ, mình thay đổi t·h·ủ· ·đ·o·ạ·n liên tục, đã cho Nam Cung Nguyệt Hoa rất nhiều thời gian để thở dốc, cho nên nàng luôn có thể thông qua vận c·ô·ng tạm thời khôi phục một phần lý trí.
Nếu đã như vậy, vậy thì dứt khoát chỉ dùng một loại t·h·ủ· ·đ·o·ạ·n, không cho nàng bất kỳ cơ hội nào để khôi phục lý trí.
Lộ Thần nghĩ thầm, hắn ngược lại muốn xem xem nàng có thể duy trì được lý trí trong bao lâu.
Rất nhanh, Nam Cung Nguyệt Hoa liền p·h·át hiện linh lực trong cơ thể càng ngày càng hỗn loạn, nàng lại nỗ lực thông qua tu luyện c·ô·ng p·h·áp để chuyển dời sự chú ý, nhưng rất nhanh loại cảm giác như thủy triều kia lại liên tục ập đến, nàng căn bản không có cách nào tập tr·u·ng chú ý vào việc vận c·ô·ng.
Lúc này Nam Cung Nguyệt Hoa mới phản ứng được, Lộ Thần đã không còn tu luyện nữa, hiện tại hắn cũng không vận c·ô·ng, hắn thuần túy là đang...
Gia hỏa này, muốn dùng phương p·h·áp này để khiến mình khuất phục!
Nam Cung Nguyệt Hoa vẫn không chịu thua, mình tuyệt đối không thể p·h·át ra bất kỳ thanh âm nào, hai người hiện tại đã tiến vào một trạng thái đ·á·n·h cược.
Nam Cung Nguyệt Hoa đi đến ngày hôm nay, có thể trở thành nữ đế, dựa vào chính là tinh thần không chịu thua, nàng không tin mình sẽ thua bởi một người nam nhân, bị nam nhân trước mắt này chinh phục.
Cho dù Lộ Thần có t·h·i·ê·n phú dị bẩm, dưới tình huống c·u·ồ·n·g bạo như thế, cũng không thể nào duy trì được quá lâu.
Nghĩ tới đây, Nam Cung Nguyệt Hoa lại tập tr·u·ng tinh thần, tiếp tục vận c·ô·ng tu luyện.
Nhưng đúng lúc này, nàng bỗng nhiên cảm giác thức hải của mình xuất hiện một đạo sóng lớn nối liền với bầu trời đang ập về phía mình. Nhìn thấy đợt sóng lớn thần thức ngày càng đến gần, nội tâm Nam Cung Nguyệt Hoa sợ hãi đạt đến đỉnh điểm.
Không! !
"Ngô! !"
Nghe được thanh âm từ cổ họng Nam Cung Nguyệt Hoa, Lộ Thần biết mình đã thành c·ô·ng, sau đó không chặn miệng Nam Cung Nguyệt Hoa nữa, hắn hiện tại rất muốn nghe xem nàng sẽ nói gì.
"Bệ hạ, tha... tha m·ạ·n·g..."
Vị nữ đế cao quý đoan trang, cuối cùng lựa chọn trực tiếp nh·ậ·n thua.
Nghe vậy, Lộ Thần cười nhạt một tiếng, không để ý đến nàng, thừa thắng xông lên, tiếp tục làm việc của mình.
Lúc này Nam Cung Nguyệt Hoa biết mình xong rồi, chỉ cần bắt đầu, nàng đã triệt để bại dưới tay gia hỏa này.
Bị cơn sóng lớn trong thức hải kia lật tung, Nam Cung Nguyệt Hoa cũng không còn ráng ch·ố·n·g đỡ, mà lựa chọn thuận th·e·o tự nhiên.
Cùng lúc đó.
Nóc phòng.
Một đạo huyết vụ màu đỏ xuất hiện tr·ê·n nóc nhà, rất nhanh huyết vụ ngưng tụ thành hình dáng một người.
Nghe được thanh âm của Nam Cung Nguyệt Hoa, Nam Cung Thanh Nhã mặt không đổi sắc khẽ cười một tiếng, xem ra tỷ tỷ này của nàng cuối cùng vẫn bại bởi Lộ Thần.
Thật không biết Lộ Thần tu luyện tà c·ô·ng gì, mà lại nắm giữ c·ứ·n·g thực lực cường đại như vậy.
Nam Cung Nguyệt Hoa tuy rằng ý thức đã mơ hồ, nhưng vẫn cảm giác được Nam Cung Thanh Nhã tr·ê·n nóc nhà, vừa nghĩ tới chuyện mất mặt của mình bị Nam Cung Thanh Nhã p·h·át hiện, Nam Cung Nguyệt Hoa cảm thấy vô cùng khuất n·h·ụ·c.
Nàng tuy rằng đã đầu hàng Lộ Thần, nhưng dù sao nàng cũng là nữ đế, thân là một nữ đế, vậy mà lại vì chuyện này lộ ra hình dáng x·ấ·u xí như vậy.
Đáng giận!
Nam nhân này chính là cố ý!
Hắn chính là muốn dùng phương p·h·áp này để n·h·ụ·c nhã nàng, phảng phất như đang nói với nàng, ngươi không phải nói đây hết thảy đều chẳng qua là giao dịch thôi sao, vậy sao ngươi lại động tình.
Được rồi...
Nam Cung Nguyệt Hoa nhắm hai mắt lại.
Thời gian nửa tháng trôi qua trong nháy mắt.
Bên trong phòng, Lộ Thần đè thân thể Nam Cung Nguyệt Hoa, thưởng thức ngọc dung tuyệt mỹ của nàng, sau đó cúi người xuống bên tai Nam Cung Nguyệt Hoa khẽ nói: "Thật dễ nghe a!"
Nghe được lời của Lộ Thần, Nam Cung Nguyệt Hoa đã ý thức mơ hồ đột nhiên tỉnh táo lại, nàng quả thực có chút lợi h·ạ·i hơn so với những nữ nhân khác của Lộ Thần, tốc độ khôi phục thanh tỉnh cũng rất nhanh.
Bất quá sau khi khôi phục thanh tỉnh, Nam Cung Nguyệt Hoa cũng không đáp lại Lộ Thần, hiển nhiên Lộ Thần chính là đang n·h·ụ·c nhã nàng, không có gì đáng để đáp lại.
Thấy Nam Cung Nguyệt Hoa không nói gì, Lộ Thần hơi trật người khẽ nhúc nhích, Nam Cung Nguyệt Hoa khẽ "Ừ" một tiếng, tưởng rằng gia hỏa này lại muốn bắt đầu, vội vàng nói: "Bệ hạ, nếu là... Ngài muốn nghe, không bằng... trực tiếp hạ m·ệ·n·h lệnh, cần gì... phải như thế."
Nam Cung Nguyệt Hoa cũng đã nhìn thấu ý nghĩ của Lộ Thần, Lộ Thần chính là muốn nghe được thanh âm của nàng, sau đó hưởng thụ k·h·o·á·i lạc chinh phục.
Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Nếu như là hạ m·ệ·n·h lệnh, vậy thì ngược lại không có ý nghĩa, ta muốn nghe thanh âm chân thật nhất của nàng."
Tru lên thì ai chẳng làm được, nhưng giả vờ p·h·át ra thanh âm hiển nhiên không có được cái vị kia.
Nghe được câu trả lời của Lộ Thần, Nam Cung Nguyệt Hoa hừ lạnh trong lòng, nói trắng ra thì gia hỏa này chính là muốn n·h·ụ·c nhã nàng.
Nếu đã như vậy, thì cũng không có gì đáng nói, tuy rằng trong mười ngày này nàng mơ mơ màng màng, nhưng nàng vẫn có thể p·h·án đoán được hiện tại đã trôi qua khoảng mười ngày.
Gia hỏa này thuần túy là đem mình coi như nữ nô mà đùa bỡn.
Vừa nghĩ tới việc mình tru lên mất mặt đã bị toàn bộ người trong thành chủ phủ Hắc Nguyệt thành biết, Nam Cung Nguyệt Hoa cảm thấy vô cùng khuất n·h·ụ·c.
Mặc dù đã là nữ nhân của Lộ Thần, nhưng sau này nàng vẫn muốn sống ở t·ử Dương thế giới, hơn nữa còn phải giúp Lộ Thần chưởng quản một nửa t·ử Dương thế giới.
Nếu để cho người khác biết một nữ đế như nàng lại lang thang trước mặt Lộ Thần như vậy, thì uy nghiêm nữ đế của nàng còn đâu!
Được rồi, biết thì cứ biết đi, dù sao chuyện cũng đã xảy ra.
Đúng lúc này, trán Lộ Thần bay ra một viên hình cầu màu vàng kim, viên hình cầu này nhanh chóng tiến vào trán Nam Cung Nguyệt Hoa.
Sau một khắc, nội dung c·ô·ng p·h·áp Thanh Mộc Trường Sinh c·ô·ng xuất hiện trong đầu Nam Cung Nguyệt Hoa, cảm nh·ậ·n được tác dụng của Thanh Mộc Trường Sinh c·ô·ng, đầu óc Nam Cung Nguyệt Hoa chấn động.
Đây chính là Thánh giai c·ô·ng p·h·áp?
Lại có thể khiến người ta khởi t·ử hồi sinh?
C·ô·ng p·h·áp như vậy, dù có chia thành Thần giai c·ô·ng p·h·áp cũng không có gì là quá đáng?
Trên thực tế, khởi t·ử hồi sinh tại cao đẳng Tu Tiên giới vô cùng phổ biến, đặc biệt là đối với những cường giả có thể linh hồn ly thể, đối với đại đa số tu chân giả mà nói, chỉ cần linh hồn bất diệt thì không được xem là t·ử v·ong.
Cho nên Thanh Mộc Trường Sinh c·ô·ng còn chưa đạt đến trình độ Thần giai c·ô·ng p·h·áp, đương nhiên, điều này chủ yếu là do Nam Cung Nguyệt Hoa ở sơ đẳng Tu Chân giới, cho nên mới r·u·ng động trước tác dụng của Thanh Mộc Trường Sinh c·ô·ng như thế.
Nam Cung Nguyệt Hoa nghĩ thầm, trách sao gia hỏa này lại h·u·n·g ·á·c như vậy, chà đ·ạ·p mình như vậy, mà mình lại không có bất kỳ th·ố·n·g khổ nào, hóa ra là do hắn luôn dùng sinh m·ệ·n·h chi lực của Thanh Mộc Trường Sinh c·ô·ng để trị liệu cho mình, cho nên cho dù hắn có làm thế nào, cho dù lúc hắn tiến c·ô·ng, thân thể hóa thành một đạo t·à·n ảnh, nàng cũng sẽ không có bất cứ chuyện gì.
Chỉ tiếc, Thánh giai c·ô·ng p·h·áp này không dùng để tăng cao thực lực.
Bất quá cũng không sao, Lộ Thần đã có thể dễ dàng đem Thánh giai c·ô·ng p·h·áp truyền thụ cho người khác, chứng tỏ tr·ê·n người hắn rất có thể còn có nhiều Thánh giai c·ô·ng p·h·áp khác.
Chỉ cần tiếp tục ở bên cạnh Lộ Thần, sớm muộn gì nàng cũng sẽ nh·ậ·n được Thánh giai c·ô·ng p·h·áp tăng cao thực lực.
Chỉ là...
Bạn cần đăng nhập để bình luận