Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 702: Phong nhi gần nhất có cái gì dị dạng?

**Chương 702: Phong nhi gần đây có gì khác thường không?**
Lúc chập tối.
Trong Phong Vân điện, chỉ còn lại Mục Tử Huyên, Lộ Thần cùng vài nha hoàn.
Nhờ sự an ủi của Lộ Thần, các thê thiếp khác của hắn đều đã yên lòng, hiện tại họ chỉ có thể hoàn toàn tin tưởng Lộ Thần.
Loại chuyện này, các nàng chưa từng nhúng tay vào, ngoài việc tin tưởng Lộ Thần, họ không còn cách nào khác.
Lúc này Mục Tử Huyên ngồi trên ghế gỗ, khẽ thở dài một tiếng, sau đó nói với Lộ Thần: "Thần thiếp thật vô dụng, gặp phải loại chuyện này, một chút cũng không giúp được gì."
Nghe vậy, Lộ Thần chậm rãi bước đến sau lưng Mục Tử Huyên, ôm lấy eo nàng, ghé sát vào tai nàng nói: "Đừng nói vậy, nàng có thể giúp ta quản lý tốt mọi việc trong hoàng cung, đối với ta mà nói, đó đã là một sự giúp đỡ rất lớn."
Nói đến đây, Lộ Thần thi triển di hình hoán ảnh, sau một khắc, cả hai đã ở trên giường êm.
Lộ Thần để Mục Tử Huyên ngồi trên đùi mình, hai cánh tay hắn ôm lấy thân thể mềm mại của nàng.
Cảm nhận được sự nồng nhiệt của Lộ Thần, gương mặt Mục Tử Huyên hơi ửng đỏ, lập tức nàng mở miệng nói: "Bệ hạ, gần đây khi thần thiếp tu luyện Huyền Nữ công, luôn cảm thấy có chút không thoải mái, không biết vì sao lại như vậy."
Nghe vậy, Lộ Thần nghi ngờ nói: "Không thoải mái?"
Lập tức Lộ Thần dùng Hồi Xuân Thủ kiểm tra thân thể Mục Tử Huyên, phát hiện thân thể nàng dường như không có vấn đề gì.
Mục Tử Huyên đỏ mặt nói: "Thần thiếp cũng không biết là chuyện gì, chỉ cảm thấy thiếu một chút gì đó."
Lộ Thần trong nháy mắt hiểu rõ, hắn đương nhiên biết thiếu cái gì, không có hắn ở bên cạnh hỗ trợ, các thê thiếp của hắn khi tu luyện Huyền Nữ công đều sẽ sinh ra một loại cảm giác trống rỗng, hụt hẫng.
Tuy rằng Huyền Nữ công không phải là công pháp song tu, nhưng cũng cần có một người ở bên cạnh dẫn đạo.
Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Ta sẽ giúp nàng vận công, nàng thử tu luyện lại xem sao."
Nói đến đây, Lộ Thần nhẹ nhàng đặt Mục Tử Huyên lên giường êm, một đôi bàn tay to chậm rãi lướt đi trong cung trang của Mục Tử Huyên, chỉ trong chốc lát hai người đã chìm đắm.
Thấy Mục Tử Huyên mị nhãn mông lung, hoàn toàn quên mất việc tu luyện, Lộ Thần lên tiếng nhắc nhở: "Tử Huyên, vận công đi."
Nghe vậy, Mục Tử Huyên đột nhiên tỉnh táo lại: "A... Thần thiếp thất lễ..."
Lập tức nàng vội vàng vận công, lần này lúc tu luyện, nàng phát hiện quả nhiên không còn cảm giác khó chịu kia nữa.
Lộ Thần không hề chủ động, hắn ôm Mục Tử Huyên lật người lại, để nàng ở phía trên tự mình tu luyện.
Không biết qua bao lâu, Mục Tử Huyên bỗng nhiên cảm giác thể nội có một luồng linh lực khuếch tán ra, cảnh giới của nàng lập tức được tăng lên, trực tiếp từ Hợp Đạo kỳ tiến nhập Thiên Nhân cảnh.
Cảm nhận được linh lực phun trào trong cơ thể, Mục Tử Huyên vô cùng hưng phấn, bản thân cuối cùng đã đột phá, thiên phú của nàng vốn không tốt, tuy rằng nàng vẫn luôn nỗ lực tu luyện, thế nhưng so với những nữ nhân khác của Lộ Thần, tu vi của nàng tăng lên chậm chạp hơn.
Nếu không phải mấy năm nay linh khí của Thiên Thần thế giới hồi phục, lại thêm Lộ Thần ban cho nàng rất nhiều tài nguyên tu luyện, tu vi của nàng cũng không thể trong thời gian ngắn đột phá đến Hợp Đạo kỳ.
Nàng đã bị kẹt ở Hợp Đạo kỳ một thời gian rất dài, vẫn không có cách nào đột phá, các thê thiếp khác của Lộ Thần đều đã trở thành Thiên Nhân, nàng vẫn chỉ là người bình thường, điều này khiến nàng luôn tương đối sốt ruột, hôm nay cuối cùng đã tiến vào Thiên Nhân cảnh.
Nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn của Mục Tử Huyên, Lộ Thần nằm ở trên giường, lộ ra vẻ mỉm cười, chăm chú ngắm nhìn dung nhan hồng nhuận phơn phớt của nàng.
Mục Tử Huyên rất nhanh lấy lại tinh thần, cúi đầu nhìn Lộ Thần, vội vàng nói: "Đa tạ bệ hạ đã giúp thần thiếp đột phá Thiên Nhân cảnh!"
Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Không liên quan đến ta, đều là do nàng nỗ lực tu luyện mà có kết quả."
Đúng lúc này, linh lực trong cơ thể Mục Tử Huyên không kiềm chế được, phát ra bên ngoài, linh lực trong cơ thể nàng có chút hỗn loạn, Mục Tử Huyên cảm thấy mình không thể khống chế được những linh lực này.
Cảm nhận được tình cảnh lúng túng của Mục Tử Huyên, Lộ Thần vội vàng phóng xuất ra linh lực, trong nháy mắt, linh lực của hắn bao trùm toàn bộ hoàng cung, sau đó hắn dùng linh lực của mình khống chế linh lực trong cơ thể Mục Tử Huyên, không cho linh lực của nàng tiếp tục bộc phát.
Mục Tử Huyên vốn chỉ là một người bình thường, nàng không thích hợp tu luyện, Lộ Thần xem như đã cưỡng ép để nàng bước vào con đường tu luyện, cho nên nàng không thể dễ dàng điều khiển linh lực như các thê thiếp khác.
Lúc này Mục Tử Huyên cả người vô lực ngã xuống, nằm sấp trên lồng ngực rộng lớn của Lộ Thần, Lộ Thần một tay ôm eo thon của nàng, một tay nhẹ nhàng vuốt ve lưng ngọc của nàng.
"Không sao, bình tĩnh lại, từ từ rồi sẽ ổn."
Nghe được lời của Lộ Thần, nội tâm Mục Tử Huyên dần bình tĩnh lại, nàng bắt đầu chậm rãi thu nạp linh lực, dưới sự trợ giúp của Lộ Thần, Mục Tử Huyên rất nhanh đã thu hồi lại toàn bộ linh lực tràn ra khỏi Phong Vân điện.
Mục Tử Huyên thở phào, rồi nói: "Tạ... Tạ bệ hạ..."
Lộ Thần đang định nói gì, đột nhiên ngây người.
Hắn vừa rồi khi giúp Mục Tử Huyên thu hồi linh lực, linh lực của hắn trong nháy mắt bao trùm toàn bộ hoàng cung, hắn cảm nhận được mọi chuyện phát sinh trong hoàng cung.
Hắn phát hiện trong phòng của Lộ Trường Phong, có hai thân ảnh đang nhấp nhô.
Sắc mặt Lộ Thần có chút cứng ngắc.
Thấy Lộ Thần đột nhiên không nói gì, Mục Tử Huyên có chút hoang mang, nàng chậm rãi ngồi dậy khỏi lồng ngực Lộ Thần, sau đó nhìn chăm chú vào ánh mắt Lộ Thần, "Bệ hạ? Người?"
Lộ Thần lấy lại tinh thần, hắn nhìn chăm chú đôi mắt đẹp của Mục Tử Huyên, hỏi: "Tử Huyên, Phong nhi gần đây có gì khác thường không?"
Nghe được câu hỏi này, Mục Tử Huyên có chút không hiểu, Lộ Thần sao đột nhiên lại hỏi vấn đề này.
Khác thường?
Hắn có thể có gì khác thường chứ?
Lộ Trường Phong là trữ quân, mỗi ngày đều học tập, còn theo Gia Cát Trọng Quang học cách xử lý chính vụ, hình như không có gì khác thường?
Mục Tử Huyên trả lời: "Thần thiếp không phát giác được hắn có gì khác thường, bệ hạ sao lại hỏi vậy?"
Mục Tử Huyên lo lắng, có phải Lộ Trường Phong đã làm chuyện xấu gì sau lưng nàng, mà bị Lộ Thần biết, dù sao Lộ Trường Phong cũng là con của nàng, trong lúc nhất thời nội tâm của nàng vô cùng khẩn trương, hốt hoảng nhìn Lộ Thần.
Lộ Thần nói: "Võ Dao theo Phong nhi từ khi nào? Ta có chút không nhớ rõ."
Trước đây, Lộ Thần thấy Võ Dao có ngoại hình cũng được, đồng thời độ trung thành tương đối cao, lại thêm Võ Dao được xem là muội muội của Võ Quân Uyển, cho nên đã để nàng vào cung, làm thị nữ bên cạnh Lộ Trường Phong.
Mục Tử Huyên trả lời: "Khi Phong nhi năm tuổi, bệ hạ đã an bài Võ Dao bên cạnh Phong nhi."
Mục Tử Huyên càng ngày càng hiếu kỳ, Lộ Thần tại sao lại hỏi đến Võ Dao, lẽ nào Võ Dao lại làm chuyện đại nghịch bất đạo gì sao?
Nghe Mục Tử Huyên trả lời, Lộ Thần thì thào nói: "Năm tuổi năm đó a, thời gian trôi qua thật nhanh."
Lộ Thần sau đó thu hồi linh lực cảm giác, hắn không có thói quen nhìn trộm nhi tử mình làm loại chuyện này.
Võ Dao lớn hơn Lộ Trường Phong mười mấy tuổi, quan trọng nhất là Võ Dao là muội muội của Võ Quân Uyển, tuy rằng không cùng một mẹ, nhưng cũng là cùng một cha, bối phận của Võ Dao lớn hơn Lộ Trường Phong.
Lộ Thần có chút đau đầu, con trai mình không học cái tốt, sao lại giống mình học cái này.
Bây giờ Võ Dao đã đến độ tuổi thành thục, đối với Lộ Trường Phong mà nói, xác thực có sức hấp dẫn rất lớn, hắn không kiềm chế được nội tâm rung động cũng là bình thường.
Bất quá, xét đến huyết mạch Lộ gia của bọn hắn tương đối đặc thù, hắn cần phải nhắc nhở Lộ Trường Phong, tốt nhất đừng để xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Lộ Thần không định chia rẽ hai người bọn họ, sự tình đã phát sinh, hơn nữa nữ nhân Võ Dao này cũng xem là tốt, rất hiểu chuyện, đối với Lộ Trường Phong mà nói, là một trợ lực.
Lộ Thần dường như thấy được hình ảnh của chính mình và Sở Ngữ Cầm trước đây.
...
Cùng lúc đó.
Đông cung.
Trong gian phòng, ánh đèn mờ ảo chiếu rọi, hai thân ảnhập nhôập nhô.
Lúc này Võ Dao nằm trên giường êm, nhìn chăm chú nam nhân nhỏ hơn mình mười mấy tuổi này, trong lòng nàng đan xen các cảm xúc lo lắng, sợ hãi và hưng phấn, "Điện hạ, nếu là bệ hạ biết, nô tỳ..."
Võ gia vốn dĩ đã ở trong tình cảnh khó xử, nếu để Hạ Hoàng biết nàng trở thành nữ nhân của thái tử Lộ Trường Phong, Hạ Hoàng rất có thể sẽ cho rằng nàng cố ý quyến rũ Lộ Trường Phong, có ý đồ không tốt.
Lộ Trường Phong dường như không nghe thấy lời Võ Dao nói, vừa làm việc của mình, vừa nói: "Võ di, không sao, cô nhất định sẽ làm cho phụ hoàng đồng ý, để nàng làm nữ nhân của cô."
Võ Dao mười phần bất đắc dĩ, nàng quả thực có chút ý nghĩ với tiểu nam nhân này, nhưng bọn họ nhất định không có kết quả.
"Điện hạ..."
"Ngô ngô..."
Võ Dao còn chưa nói hết, đã bị chặn miệng lại.
...
Cùng lúc đó, trong Phong Vân điện, Mục Tử Huyên nghi hoặc nhìn Lộ Thần, trong lòng nàng vẫn không hiểu Lộ Thần vì sao lại nhắc đến Võ Dao vào lúc này.
Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Mục Tử Huyên, Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Phong nhi đã trưởng thành, đến lúc có người dạy hắn một số chuyện của người lớn."
Chuyện này...
Nghe vậy, Mục Tử Huyên giật mình, nàng trong nháy mắt hiểu được ý của Lộ Thần.
Bất quá Lộ Thần vừa mới nhắc tới Võ Dao, chẳng lẽ hắn muốn Võ Dao làm lão sư cho Lộ Trường Phong?
Chuyện này sợ rằng không ổn?
Võ Dao dù sao cũng là muội muội của Võ Quân Uyển.
Mục Tử Huyên sau đó nói: "Bệ hạ, người định để Võ Dao dạy dỗ Phong nhi..."
Mục Tử Huyên không nói hết.
Lộ Thần lúc này cười không nói.
Mục Tử Huyên tiếp tục nói: "Bệ hạ, chuyện này có phải có chút không ổn không? Theo bối phận, Võ Dao lớn hơn Phong nhi."
Lộ Thần nói: "Bọn họ đã có tiếp xúc da thịt, ta chỉ là thuận nước đẩy thuyền mà thôi."
Chuyện này...
Mục Tử Huyên triệt để ngây dại.
Nàng không ngờ tới, Lộ Trường Phong trưởng thành dưới mí mắt của mình, đã phát sinh loại chuyện này với Võ Dao, mà nàng lại không hề hay biết.
Lộ Thần tiếp tục nói: "Vừa rồi khi ta giúp nàng thu nạp linh lực, ta đã thăm dò được một số tình huống ở đông cung, Phong nhi hiện tại còn đang bận rộn."
Mục Tử Huyên càng hoang mang, nàng coi như đã hiểu, tại sao Lộ Thần lại nhắc tới chuyện của Võ Dao vào lúc này, thì ra là cảm giác được Lộ Trường Phong đang làm chuyện "đại nghịch bất đạo".
Mục Tử Huyên nhất thời có chút tức giận, tiểu tử thúi Lộ Trường Phong này, thế mà lại ra tay với Võ Dao, hắn thật sự là dám làm.
Đang lúc Mục Tử Huyên muốn nói gì, đột nhiên lại nghĩ tới Lộ Thần và Sở Ngữ Cầm, trong lúc nhất thời, nàng không biết nên nói gì.
Lập tức nàng khẽ thở dài, đành phải nói: "Toàn bộ nghe theo sự sắp xếp của bệ hạ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận