Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 315: Không biết ngươi chuẩn bị xong thù lao không có

**Chương 315: Không biết ngươi đã chuẩn bị xong thù lao chưa**
Vẽ xong thủ cung văn, Lộ Thần nhẹ nhàng vuốt ve làn da trắng như tuyết, bằng phẳng trước mắt, Mộ Dung Tuyết Nhi nhất thời cảm thấy một dòng nước ấm tiến vào thân thể, khiến nội tâm nàng vô cùng xao động.
Vừa rồi khi Lộ Thần dùng bút lông vẽ thủ cung văn, thân thể nàng đã bị k·í·c·h động, chẳng qua nàng vẫn luôn cố gắng chống đỡ. Nàng không ngờ rằng, Lộ Thần chỉ vẽ vời trên thân thể nàng, đã có thể khiến nàng sinh ra phản ứng kỳ lạ như thế.
Lúc này, Lộ Thần mở miệng nói: "Mộ Dung cô nương, đã vẽ xong, ngươi xem thử có giống không, nếu không giống, bản vương sẽ vẽ lại một lần."
Nghe được lời này của Lộ Thần, Mộ Dung Tuyết Nhi chậm rãi chống đỡ đứng dậy, ánh mắt hướng về bụng mình nhìn qua.
Cái này xem xét, tầm mắt của nàng ngược lại không rơi vào trên bụng mình, mà là rơi xuống trên thân Lộ Thần. Nhìn đến dị dạng của Lộ Thần, Mộ Dung Tuyết Nhi cười khẽ một tiếng, sau đó trêu chọc nói: "Vương gia, ngài vừa mới hình như không đặt tâm tư vào việc vẽ tranh?"
Nghe nói như thế, Lộ Thần thản nhiên nói: "Mặc kệ bản vương có đặt tâm tư vào việc vẽ tranh hay không, bản vương đều đã vẽ xong, ngươi xem trước xem bản vương vẽ có giống không đã."
Mộ Dung Tuyết Nhi lúc này thu tầm mắt lại, ánh mắt dừng lại trên bụng mình, lúc này, nàng phát hiện thủ cung văn trên bụng mình đã hoàn toàn phục hồi như cũ, nhìn không khác gì thủ cung văn lúc đầu.
Bất quá, còn có một vấn đề rất lớn. . .
Mộ Dung Tuyết Nhi lập tức nói: "Vương gia vẽ ngược lại rất giống, chỉ là. . ."
Lộ Thần hỏi: "Chỉ là cái gì?"
Mộ Dung Tuyết Nhi tiếp tục nói: "Chỉ là thủ cung văn là màu đỏ, dùng son vẽ ra thủ cung văn lại là màu đen."
Lộ Thần vừa cười vừa nói: "Chuyện này đơn giản,...Chờ trước ngày ngươi về Đại Nguyệt vương triều một ngày, bản vương sẽ cho người chuẩn bị một ít thuốc màu đỏ, đến lúc đó bản vương sẽ vẽ lại cho ngươi."
Nghe nói như thế, Mộ Dung Tuyết Nhi nói: "Vậy làm phiền vương gia."
Nói đến đây, Mộ Dung Tuyết Nhi ánh mắt lần nữa quét qua quét lại trên thân Lộ Thần, "Vương gia, ta muốn mở mang kiến thức một chút chữ của ngài, không biết. . ."
Mộ Dung Tuyết Nhi lời còn chưa nói hết, Lộ Thần liền trực tiếp ném bút trong tay sang một bên, sau đó cả người đè lên, ở trên cao nhìn xuống Mộ Dung Tuyết Nhi.
Lộ Thần khóe miệng hơi giương lên, lộ ra một tia nụ cười tà mị, "Mộ Dung cô nương, muốn xem chữ của bản vương, cần phải bỏ ra một ít thù lao, không biết ngươi đã chuẩn bị xong thù lao chưa."
Nghe được lời này của Lộ Thần, Mộ Dung Tuyết Nhi làm sao có thể không biết Lộ Thần đang nói cái gì, nàng nâng lên bàn tay ngọc thon dài, che miệng cười tủm tỉm nói: "Đã ta chủ động tìm đến vương gia, vậy dĩ nhiên là đã chuẩn bị xong thù lao, vương gia cứ việc lấy đi thù lao là được."
Mộ Dung Tuyết Nhi trong lòng suy nghĩ, trước tiên phải hầu hạ Lộ Thần thật tốt, chờ Lộ Thần sức cùng lực kiệt, nàng sẽ mở miệng hỏi Lộ Thần một vài vấn đề, dò la tin tức từ Lộ Thần.
Nếu hiện tại trực tiếp hỏi, rất dễ khiến Lộ Thần hoài nghi, hơn nữa chuyện này không có khả năng hỏi ra được nội dung quan trọng gì.
Chờ Lộ Thần sức cùng lực kiệt, tính cảnh giác của hắn sẽ giảm xuống, khi đó hỏi Lộ Thần một vài vấn đề, Lộ Thần rất có thể sẽ không chú ý tới.
Rất hiển nhiên, Mộ Dung Tuyết Nhi vẫn chưa ý thức được thực lực chân thật của Lộ Thần. Tuy lần trước nàng đã cảm nhận được một phần thực lực của Lộ Thần, nhưng nàng cho rằng lần trước tại Bách Hoa lâu đã là cực hạn của Lộ Thần, nàng vẫn là xem thường Lộ Thần.
Gặp Mộ Dung Tuyết Nhi trên mặt nụ cười, hoàn toàn không ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, Lộ Thần vừa cởi áo nới dây lưng, vừa cười nói: "Đã Mộ Dung cô nương chuẩn bị xong thù lao, vậy bản vương sẽ không khách khí, hi vọng Mộ Dung cô nương đợi chút nữa đừng hối hận."
Mộ Dung Tuyết Nhi nói: "Có thể quan sát chữ của vương gia, là vinh hạnh của ta, ta làm sao lại cảm thấy thua thiệt."
Mộ Dung Tuyết Nhi vừa dứt lời, Lộ Thần liền cúi người xuống, trực tiếp ngậm lấy đôi môi đỏ của Mộ Dung Tuyết Nhi.
Không giống với lần trước tại Bách Hoa lâu, Lộ Thần lần này sử dụng Hồi Xuân Thủ trợ giúp Mộ Dung Tuyết Nhi trị liệu, hắn dự định cùng Mộ Dung Tuyết Nhi bồi dưỡng cảm tình thật tốt, tốt nhất là có thể kéo dài đến sáng mai.
Lần trước tại Bách Hoa lâu không trị liệu cho Mộ Dung Tuyết Nhi, là sợ Mộ Dung Tuyết Nhi tiết lộ năng lực của mình, đã Mộ Dung Tuyết Nhi uống Long Phượng Trà, vậy hắn về sau không cần sợ Mộ Dung Tuyết Nhi sẽ chủ động bại lộ năng lực của mình, hơn nữa lần này hắn vừa lên đến liền sử dụng Hồi Xuân Thủ.
Hồi Xuân Thủ một mực sử dụng trong tình huống này, chữa trị sẽ không đặc biệt rõ ràng, Mộ Dung Tuyết Nhi thậm chí có khả năng toàn bộ quá trình đều không cảm giác được mình đang chữa trị thân thể của nàng, như vậy, Mộ Dung Tuyết Nhi đợi chút nữa sẽ không có bất kỳ khó chịu nào.
Theo Lộ Thần thân vẫn, Mộ Dung Tuyết Nhi đã có chút mơ mơ màng màng, nàng rất hưởng thụ loại cảm giác này, nàng trong lòng suy nghĩ dù sao mình đều đã thất thân, không bằng an tâm cảm thụ, chỉ cần mình đợi chút nữa có thể nhanh chóng tỉnh táo lại là xong.
Mang theo ý nghĩ như vậy, Mộ Dung Tuyết Nhi bắt đầu chủ động phối hợp Lộ Thần thân vẫn, hai cánh tay ngọc dài nâng lên, ôm lấy vòng eo của Lộ Thần.
Hai người đã hoàn toàn buông xuống bất kỳ tâm tư, chỉ muốn theo đuổi thứ thuần túy nhất.
Qua không biết bao lâu, Mộ Dung Tuyết Nhi triệt để trầm luân, quên mất mục đích mình tới nơi này.
. . .
Cùng lúc đó.
Trong Đại Hạ cảnh nội.
Tứ Phương sơn cùng Định Phong sơn gần như đồng thời xuất hiện dị tượng, hai đạo quang trụ theo hai thế lực lớn này xuyên thẳng lên trời, sau đó trên trời mây đen cuồn cuộn, một bộ dáng trời sắp sụp xuống.
Thấy cảnh này, các đệ tử Tứ Phương sơn cùng Định Phong sơn đều cao hứng tới cực điểm, bọn họ còn tưởng rằng lão tổ của bọn họ đột phá đến Thiên Nhân cảnh.
Tứ Phương sơn cùng Định Phong sơn tuy gần đây điệu thấp không ít, nhưng đệ tử của bọn hắn từ lâu đã chạy khắp nơi trong Đại Hạ cảnh nội, đối với những chuyện phát sinh trong Đại Hạ cảnh nội, bọn họ đều vô cùng rõ ràng.
Căn cứ tình báo của bọn hắn, chỉ cần xuất hiện quang trụ cùng dị tượng, thì trên cơ bản có nghĩa là xuất hiện một cường giả Thiên Nhân cảnh.
Bắc quốc xuất hiện dị tượng, Gia Cát Trọng Quang đột phá đến Thiên Nhân cảnh.
Đại Hạ hoàng cung xuất hiện dị tượng, kinh thành liền truyền ra Đại Hạ hoàng thất có người đột phá đến Thiên Nhân cảnh.
Hiện tại dị tượng tương tự xuất hiện trên địa bàn của bọn hắn, chẳng phải mang ý nghĩa bọn họ cũng có cường giả Thiên Nhân cảnh tọa trấn sao.
Vừa nghĩ tới thế lực của mình có cường giả Thiên Nhân cảnh tọa trấn, đám đệ tử của hai thế lực lớn trong tâm trở nên táo bạo, bọn họ đã áp lực quá lâu.
Từ khi Huyền Nguyệt cung xuất hiện cường giả Thiên Nhân cảnh, các tông môn thế lực trong Đại Hạ cảnh nội đều trở nên vô cùng điệu thấp, đều sợ hãi chọc phải Huyền Nguyệt cung. Những năm gần đây, thế lực thế tục của bọn họ tại Đại Hạ bị Huyền Nguyệt cung chèn ép, kết quả cuối cùng bọn họ đều chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, có nỗi khổ không nói được.
Hiện tại bọn hắn cũng có cường giả Thiên Nhân cảnh tọa trấn, về sau bọn họ không cần sợ đệ tử Huyền Nguyệt cung.
Sự việc Tứ Phương sơn cùng Định Phong sơn xuất hiện dị tượng trong một đêm đã truyền đến tai không ít thế lực lớn, không chỉ có đệ tử Định Phong sơn và Tứ Phương sơn cho rằng bọn họ có cường giả Thiên Nhân cảnh tọa trấn, mà các thế lực khác đều hiểu lầm hai thế lực lớn này đồng thời sở hữu cường giả Thiên Nhân cảnh.
Mọi người không khỏi có chút hiếu kỳ, cường giả Thiên Nhân cảnh của Huyền Nguyệt cung đã xuất hiện không biết bao nhiêu năm, trong suốt một thời gian dài đều không có cường giả Thiên Nhân cảnh xuất hiện, làm sao từ khi Gia Cát Trọng Quang trở thành cường giả Thiên Nhân cảnh, lập tức xuất hiện nhiều cường giả Thiên Nhân cảnh như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận