Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 275: Im miệng! Ngươi còn biết hắn là đại sư tỷ ngươi hài tử!

**Chương 275: Im miệng! Ngươi còn biết hắn là con của đại sư tỷ ngươi!**
Lộ Thần đi vào Vân Dung viện, Lâm Uyển Vân đang ngồi ủ rũ trên ghế đá trong đình, có vẻ như đang lo lắng chuyện gì đó.
Lộ Thần lập tức hỏi: "Lâm di, có phải Dung Dung đã xảy ra chuyện gì rồi không?"
Nghe được giọng nói của Lộ Thần, Lâm Uyển Vân đột nhiên ngẩng đầu, nhìn hắn.
Nàng định nói gì đó, nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt trở vào.
Lộ Thần đi tới trước mặt Lâm Uyển Vân, tiếp tục nói: "Dù có phát sinh chuyện gì, ngươi cứ trực tiếp nói cho ta biết là được."
Lâm Uyển Vân thở dài, sau đó trả lời: "Chuyện nàng mất đi thân trong sạch đã bị Tôn giả biết rồi."
Cái này...
Lộ Thần ngẩn người, sau đó hỏi: "Tôn giả của các ngươi, không phải đang bế quan sao?"
"Ta hình như nghe Dung Dung nói qua, trong thời gian ngắn nàng sẽ không xuất quan mà? Sao nàng ta lại phát hiện ra việc này?"
Lâm Uyển Vân lại thở dài, sau đó nói: "Ta cũng không biết là chuyện gì xảy ra, nhưng có người trong Huyền Nguyệt cung suy đoán là do Tôn giả cảm nhận được có Thiên Nhân cảnh xuất thế, nàng ta lo lắng Huyền Nguyệt cung sẽ gặp nguy hiểm, nên đã sớm kết thúc bế quan."
Lộ Thần nhíu mày, sau đó hắn hỏi: "Nói như vậy, Dung Dung bị sư tôn của nàng ta nhốt rồi sao?"
Lâm Uyển Vân trả lời: "Có giam giữ hay không thì ta cũng không biết, ta chỉ là nghe nói đến sự kiện này, bây giờ trên dưới Huyền Nguyệt cung đều biết chuyện này rồi."
Tuy Huyền Nguyệt cung không cấm đoán các đệ tử tìm đạo lữ, chỉ là yêu cầu bọn họ không được sinh con, nhưng Trần Uyển Dung dù sao cũng là cung chủ Huyền Nguyệt cung, thân phận của nàng khá đặc thù, làm sao có thể tùy tiện thất thân cho người khác.
Hiện tại trên dưới Huyền Nguyệt cung chia làm hai phái, một phái cho rằng Huyền Nguyệt cung tuy không cấm đoán chuyện nam nữ yêu đương, cũng không cấm đoán tìm đạo lữ, nhưng Trần Uyển Dung dù sao cũng là cung chủ, cung chủ nếu đem tinh lực đặt hết vào đạo lữ, thì làm sao quản lý Huyền Nguyệt cung, cho nên cung chủ cần phải giữ mình trong sạch, không được cấu kết với bất kỳ nam nhân nào, huống chi là nam nhân bên ngoài.
Lỡ như có một ngày, cung chủ Trần Uyển Dung xử trí theo cảm tính, gây tai họa cho toàn bộ Huyền Nguyệt cung thì làm sao?
Tuy nhiên cũng có một phái cho rằng tuy Trần Uyển Dung là cung chủ Huyền Nguyệt cung, nhưng nàng cũng là người, cũng có thất tình lục dục, cho nên không cần phải ngăn cản Trần Uyển Dung tìm kiếm đạo lữ.
Từ khi sự việc của Trần Uyển Dung bị người trong Huyền Nguyệt cung biết được, hai phái trong Huyền Nguyệt cung tranh cãi kịch liệt, đương nhiên, cuối cùng xử lý cung chủ Trần Uyển Dung như thế nào là việc của Tôn giả, dù bọn họ có ồn ào thế nào, cũng sẽ không ảnh hưởng đến bất kỳ quyết định nào của Tôn giả.
Nghe Lâm Uyển Vân trả lời, Lộ Thần chau mày, hắn không ngờ sư tôn của Trần Uyển Dung lại xuất quan nhanh như vậy, hơn nữa còn nhanh chóng phát hiện ra chuyện nàng thất thân.
Việc này có chút phiền phức.
Sư tôn của nàng hình như là cường giả Thiên Nhân cảnh, cái gì mà phía trên Thiên Nhân cảnh, bây giờ Gia Cát Trọng Quang còn chưa thật sự đột phá đến Thiên Nhân cảnh, nếu sư tôn của Trần Uyển Dung đến tìm mình gây phiền toái, chỉ sợ mình không phải là đối thủ của nàng ta.
Thấy sắc mặt Lộ Thần có chút khó coi, Lâm Uyển Vân an ủi: "Thần nhi, con cũng không cần phải lo lắng Tôn giả sẽ trực tiếp đến tìm con gây chuyện, tuy thực lực của nàng ta rất mạnh, nhưng những năm gần đây, hình như việc tu luyện của nàng ta có vấn đề, bây giờ còn có thực lực Thiên Nhân cảnh hay không còn khó nói."
"Hơn nữa Bắc quốc đã có một cường giả Thiên Nhân cảnh, cho dù nàng ta biết con làm hỏng sự trong sạch của Dung Dung, nhưng cân nhắc đến việc Bắc quốc có cường giả Thiên Nhân cảnh tọa trấn, khả năng lớn là nàng ta sẽ không tới tìm con."
Lộ Thần không vì lời an ủi của Lâm Uyển Vân mà bình tĩnh lại, bởi vì trong lòng hắn hiểu rõ, Gia Cát Trọng Quang căn bản không hề đột phá đến Thiên Nhân cảnh, việc Gia Cát Trọng Quang đột phá chẳng qua chỉ là lời nói dối để hù dọa người khác.
Lâm Uyển Vân tiếp tục nói: "Theo việc Tôn giả không đến Đại Hạ hoàng cung đòi lại thánh vật của Huyền Nguyệt cung, có thể thấy, thực lực của nàng ta đã giảm xuống rất nhiều, nếu không nàng ta đã sớm đến Đại Hạ hoàng cung cướp lại thánh vật rồi."
Nghe Lâm Uyển Vân nói như vậy, Lộ Thần chợt hiểu ra, đúng vậy, nếu Tôn giả kia thật sự lợi hại như vậy, thiên hạ vô địch, thì làm sao nàng ta có thể cứ ở mãi Huyền Nguyệt cung, thậm chí ngay cả thánh vật của Huyền Nguyệt cung bị người khác đoạt đi, nàng ta cũng không đi cướp về?
Rõ ràng, thực lực của nàng ta đã dưới Đại Tông Sư cảnh giới, cho nên nàng ta không nắm chắc chiến thắng Hạ Hoàng đang nắm giữ thánh vật, thánh vật của Huyền Nguyệt cung kia lại có thể tạm thời nâng cao thực lực lên Thiên Nhân cảnh, Đại Tông Sư trước mặt Thiên Nhân cảnh thì không đáng để nhắc tới.
Trong lòng Lộ Thần nghĩ, hy vọng Gia Cát Trọng Quang - "Thiên Nhân cảnh" này có thể hù dọa được sư tôn của Trần Uyển Dung, không để nàng ta dám đến Bắc quốc.
Nghĩ tới đây, Lộ Thần thở dài, sau đó nói: "Cũng không biết Tôn giả của các ngươi sẽ xử lý Dung Dung như thế nào."
Lâm Uyển Vân nói: "Nàng dù sao cũng là đệ tử duy nhất còn lại của Tôn giả, Tôn giả chắc sẽ không làm tổn thương nàng, nhưng phế bỏ vị trí cung chủ của nàng, sau đó giam cầm nàng thì rất có thể."
Nói đến đây, Lâm Uyển Vân liếc nhìn phản ứng của Lộ Thần, nói thật, ban đầu nàng không muốn nói cho Lộ Thần biết chuyện này, bởi vì nàng lo Lộ Thần lại vì chuyện của Trần Uyển Dung mà biến Huyền Nguyệt cung thành kẻ thù.
Bây giờ thực lực của Bắc quốc quá mạnh, tuy trước mắt còn kém xa Huyền Nguyệt cung, nhưng Huyền Nguyệt cung trưởng thành đến mức này, không biết đã tốn bao nhiêu năm, còn Lộ Thần đến Bắc quốc chỉ trong vài năm ngắn ngủi, đã khiến Bắc quốc có thực lực khủng bố như thế, thậm chí còn có cường giả Thiên Nhân cảnh, nếu để Bắc quốc tiếp tục trưởng thành thêm vài năm, thực lực của Bắc quốc vượt qua Huyền Nguyệt cung cũng không phải là không thể.
Nếu vì chuyện của Trần Uyển Dung mà Huyền Nguyệt cung và Bắc quốc trở mặt, đến lúc đó Lộ Thần phát binh tấn công Huyền Nguyệt cung, chỉ sợ kết cục cuối cùng của Huyền Nguyệt cung sẽ không tốt đẹp gì.
Hiện tại Lâm Uyển Vân rất coi trọng Lộ Thần, theo nàng thấy, sự phát triển của Huyền Nguyệt cung cơ bản đã đình trệ, nhưng Bắc quốc lại đang phát triển nhanh chóng, hơn nữa tốc độ tăng trưởng thực lực rất nhanh, không ai dám chắc sau này Bắc quốc có thể xuất hiện thêm một cường giả Thiên Nhân cảnh nữa hay không.
Đứng ở góc độ cá nhân của Lâm Uyển Vân, nàng rất không hy vọng hai thế lực này sẽ nảy sinh mâu thuẫn xung đột.
Ngay khi Lâm Uyển Vân đang xuất thần, Lộ Thần mở miệng nói: "Chỉ cần sư tôn của Dung Dung không làm hại Dung Dung là được, nếu sư tôn của nàng giam giữ nàng, không cho nàng xuống núi nữa, chờ Bắc quốc ổn định lại, ta sẽ tự mình đi đưa nàng xuống núi."
Nghe vậy, Lâm Uyển Vân vội vàng nói: "Thần nhi, con đừng xúc động, chuyện này có lẽ không phải không có cách giải quyết khác."
Lộ Thần cười hỏi: "Lâm di, ngươi còn có cách gì sao?"
Lâm Uyển Vân nói: "Sư tôn của Dung Dung đối xử với Dung Dung rất tốt, nếu Dung Dung một mực kiên trì muốn trở thành nữ nhân của con, ta tin rằng sư tôn của Dung Dung cuối cùng vẫn sẽ thả nàng xuống núi tìm con."
Lộ Thần nói: "Việc này cũng không..."
Lộ Thần còn chưa nói hết, bên ngoài đã truyền đến giọng nói của một nha hoàn, "Vương gia, Tần chỉ huy sứ tìm ngài, hắn nói có tin tức tốt, bảo ngài nhanh đến thư phòng!"
Nghe vậy, Lộ Thần sửng sốt một chút.
Tin tức tốt?
Tin tức tốt gì?
Lộ Thần lập tức đứng dậy, sau đó nói với Lâm Uyển Vân: "Lâm di, nếu ngươi có tin tức gì liên quan đến Dung Dung, thì lập tức nói cho ta biết."
Lâm Uyển Vân nói: "Ừm, được."
Lộ Thần sau đó xoay người đi về phía thư phòng.
Đã khiến cho Tần Ngọc Sơn đặc biệt nhấn mạnh là tin tức tốt, thì giá trị tình báo lần này của Tần Ngọc Sơn nhất định rất lớn.
Chỉ chốc lát sau, Lộ Thần xuất hiện ở sân nhỏ của thư phòng, lúc này Tần Ngọc Sơn đang đứng ở đó, thấy Lộ Thần tới, định đi tới nói gì đó, đột nhiên nghĩ đến việc này không thích hợp nói ở bên ngoài, liền chỉ hành lễ nói: "Bái kiến vương gia!"
Lộ Thần gật đầu nói: "Ừm, chuyện gì?"
Tần Ngọc Sơn nói: "Vương gia, chúng ta đổi chỗ khác nói chuyện."
Nghe vậy, Lộ Thần biết lần này tình báo rất quan trọng, hắn lập tức đi về phía thư phòng, vừa đi vừa nói: "Đi theo ta."
Sau đó hai người tiến vào thư phòng, vừa vào, Tần Ngọc Sơn liền chủ động đóng cửa phòng sách lại, sau đó lấy ra một tờ giấy nhỏ đưa cho Lộ Thần, "Vương gia, Đại Ngu thành dùng bồ câu đưa tin, Hiên Viên Triều Ca đã đột phá đến Thiên Nhân cảnh!"
Nghe vậy, Lộ Thần nhất thời cả người ngây ngẩn.
Trời... Thiên Nhân cảnh? ? ?
Lúc hắn rời khỏi Đại Ngu thành, không hề thấy Hiên Viên Triều Ca có dấu hiệu đột phá Thiên Nhân cảnh, sao đã đột phá rồi?
Hắn hôm qua mới trở về Vương phủ, kết quả hôm nay đã nhận được tin từ Đại Ngu thành gửi bằng bồ câu.
Chờ chút, đột phá Thiên Nhân cảnh không phải cần có khảo nghiệm đặc thù gì sao?
Căn cứ theo suy đoán của Gia Cát Trọng Quang, mỗi Đại Tông Sư muốn đột phá Thiên Nhân cảnh, đều cần trải qua khảo nghiệm đặc thù của thế giới này, ví dụ như cường giả Thiên Nhân cảnh nào đó của Huyền Nguyệt cung trước đây vì đột phá Thiên Nhân cảnh mà săn giết không ít Đại Tông Sư, lại ví dụ như Gia Cát Trọng Quang muốn đột phá Thiên Nhân cảnh, cần Bắc quốc có nhiều người đọc sách hơn, hắn cần hấp thu văn đạo chi khí.
Vậy khảo nghiệm của thế giới này cho Hiên Viên Triều Ca là gì?
Lộ Thần trầm tư một lát, trong lòng nghĩ, chỉ sợ khảo nghiệm của Hiên Viên Triều Ca rất có thể có liên quan đến mình, trước khi mình đến Đại Ngu thành, Hiên Viên Triều Ca sống 300 năm, cũng không thấy hắn đột phá Thiên Nhân cảnh, kết quả mình chỉ đến Đại Ngu thành xem xét một vòng, Hiên Viên Triều Ca đã đột phá Thiên Nhân cảnh.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Lộ Thần hơi nhếch lên, hắn vừa mới lo lắng sư tôn của Trần Uyển Dung sẽ đến tìm mình gây phiền toái, giờ thì tốt rồi, Bắc quốc thật sự có cường giả Thiên Nhân cảnh, tạm thời không cần lo lắng chuyện của Huyền Nguyệt cung nữa.
Lập tức Lộ Thần nói với Tần Ngọc Sơn: "Lập tức dùng bồ câu đưa tin, nói với Hiên Viên Triều Ca, bảo hắn đem chức thành chủ Đại Ngu thành truyền cho con thứ hai hiện tại của hắn, hắn đến Nhạn Thành đảm nhiệm chức vị quan trọng."
Tuy không xác định sư tôn của Trần Uyển Dung có đến tìm hắn gây phiền phức hay không, nhưng để phòng ngừa bất trắc, vẫn nên gọi Hiên Viên Triều Ca đến Nhạn Thành thì tốt hơn.
Tần Ngọc Sơn nói: "Tuân lệnh, vương gia."
Lộ Thần sau đó nói tiếp: "Hiện tại đi làm ngay đi."
Tần Ngọc Sơn lập tức hành lễ nói: "Thuộc hạ xin cáo lui."
Vừa dứt lời, Tần Ngọc Sơn liền quay người rời khỏi thư phòng, đi viết thư.
Cùng lúc đó.
Huyền Nguyệt cung.
Một nữ tử băng lãnh tuyệt mỹ, với mái tóc bạch ngân, ngồi trên vương tọa của đại điện, vẻ mặt không đổi nhìn Trần Uyển Dung đang quỳ trong điện.
Lúc này toàn bộ đại điện trống rỗng, chỉ có hai người bọn họ.
Nữ tử lại mở miệng: "Rốt cuộc nam nhân kia là ai?"
Trần Uyển Dung quỳ trên mặt đất, biểu cảm lạnh nhạt, không trả lời.
Thấy Trần Uyển Dung vẫn không trả lời, nữ tử lạnh lùng nói: "Dung Dung, ta thấy con đã quên hết những gì vi sư dạy bảo rồi, vi sư vừa mới bế quan không lâu, con đã xuống núi tìm nam nhân, con có biết không, mất đi nguyên âm, sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn đến việc tu luyện của con?"
"Vốn dĩ con chỉ cần tối đa 50 năm là có thể đột phá Thiên Nhân cảnh, bây giờ Thuần Âm chi thể của con bị phá hỏng, dính líu nhân quả thế tục, coi như cho con một trăm năm, hai trăm năm, con cũng rất có thể không cách nào đột phá Thiên Nhân cảnh nữa!"
Nữ tử càng nói càng tức giận.
Từng đạo hàn khí từ trong cơ thể nữ tử phóng ra, đóng băng toàn bộ đại điện.
Lúc này Trần Uyển Dung vẫn an tĩnh quỳ trên mặt đất.
Thấy Trần Uyển Dung vẫn giữ bộ dạng không đổi sắc, nữ tử thở dài, sau đó nói: "Thôi."
Lúc này, Trần Uyển Dung rốt cục mở miệng: "Đệ tử bất hiếu, phụ lòng kỳ vọng của sư tôn, xin sư tôn cho phép đệ tử từ chức cung chủ."
Nghe vậy, nữ tử hừ lạnh một tiếng, "Từ chức cung chủ? Sao, con còn muốn xuống núi cùng tình lang của con sao?"
Trần Uyển Dung không kiêu ngạo không tự ti nói: "Mong sư tôn tác thành."
Lời Trần Uyển Dung vừa dứt, một luồng khí lạnh cực hàn từ cơ thể nữ tử phóng ra, thân thể Trần Uyển Dung trong nháy mắt bị luồng khí này hất bay ra ngoài, nàng lăn trên mặt đất vài vòng mới giữ vững được thân thể.
Nữ tử lúc này nói: "Còn nhớ đại sư tỷ của con đã chết như thế nào không?"
Trần Uyển Dung lúc này chật vật bò dậy từ dưới đất, tiếp tục quỳ.
Nữ tử tiếp tục nói: "Đại sư tỷ của con năm đó cũng không nghe lời vi sư khuyên can, cứ muốn gả cho Hạ Hoàng, cuối cùng mới rơi vào kết cục như vậy, chẳng lẽ con cũng muốn học theo đại sư tỷ của con?"
"Cho dù con không nói cho vi sư biết nam nhân kia là ai, vi sư cũng cơ bản đoán được nam nhân kia là ai."
"Căn cứ theo báo cáo của đệ tử Huyền Nguyệt cung, đoạn thời gian trước con luôn ở Bắc Vương phủ, mà Bắc Vương lại là một kẻ phong lưu, thê thiếp trong phủ đông đúc, người cướp đi thân trong sạch của con chỉ sợ là Bắc Vương đó!"
Nghe vậy, Trần Uyển Dung vội vàng nói: "Đây hết thảy đều là đệ tử tự nguyện, xin sư tôn chớ nên trách tội người khác!"
Nữ tử lại hừ lạnh một tiếng, "Lúc này còn nghĩ đến việc bảo vệ tiểu tình lang của con, con ngược lại đối với hắn yêu sâu đậm."
Trần Uyển Dung tiếp tục nói: "Bắc Vương là con của đại sư tỷ, đại sư tỷ là thần nữ của Huyền Nguyệt cung, Bắc Vương chính là thần tử của Huyền Nguyệt cung, cho dù đệ tử thất thân với hắn..."
Trần Uyển Dung còn chưa nói hết, đã bị nữ tử cắt ngang.
"Im miệng! Ngươi còn biết hắn là con của đại sư tỷ ngươi!"
"Huyết mạch của Hạ Hoàng thì có thể có người tốt lành gì!"
"Đại sư tỷ của con năm đó vì Hạ Hoàng mà chết, con một ngày nào đó cũng sẽ vì con trai của Hạ Hoàng mà chết! Con cho rằng Bắc Vương tiếp cận con là có ý tốt gì!"
Theo nữ tử thấy, Bắc Vương tiếp cận Trần Uyển Dung, khả năng lớn là muốn khống chế Huyền Nguyệt cung, sau đó sử dụng thực lực của Huyền Nguyệt cung thực hiện dã tâm cá nhân của hắn, dù sao năm đó Hạ Hoàng cũng làm như vậy, tình cảnh này thật sự quá quen thuộc.
Trần Uyển Dung lúc này kiên trì nói: "Là đệ tử chủ động tới gần Bắc Vương!"
Nghe vậy, nữ tử suýt chút nữa tức giận bật cười, "Con chủ động tiếp cận? Con chủ động tiếp cận hắn làm gì? Chẳng lẽ con thật sự coi hắn là thần tử của Huyền Nguyệt cung? Cảm thấy hắn từ nhỏ không có mẫu thân, đáng thương? Con muốn thay đại sư tỷ con chăm sóc hắn?"
"Chăm sóc chăm sóc rồi chăm sóc đến trên giường?"
"Nhìn bộ dạng này của con, con sợ không phải còn muốn học theo đại sư tỷ của con, sinh con đẻ cái cho Bắc Vương?"
Trần Uyển Dung im lặng không nói.
Thấy bộ dạng không đổi sắc này của Trần Uyển Dung, nữ tử nổi giận, nàng nói: "Bản tọa đây là tạo nghiệt gì, mới có thể thu nhận các ngươi hai người làm đệ tử!"
"Nam nhân quan trọng như vậy sao, không có nam nhân các ngươi sẽ chết sao!"
Nói đến đây, nữ tử rơi vào trầm mặc, không nói gì trong một thời gian dài, toàn bộ đại điện yên tĩnh trở lại, qua không biết bao lâu, nữ tử lại mở miệng: "Nếu là con của đại sư tỷ con, vậy vi sư cũng không truy cứu trách nhiệm của hắn, nói một chút đi, bản tính của hắn thế nào, có phải như lời đồn là yêu thích sắc đẹp, tham đồ hưởng lạc không?"
Nghe vậy, trong lòng Trần Uyển Dung cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nàng lo lắng sư tôn của mình sẽ vì mình, sau đó đến tìm Lộ Thần gây phiền toái, đã sư tôn của mình còn nhớ tình cũ, vậy Lộ Thần hẳn là không có nguy hiểm gì, dù sao Lộ Thần cũng là thần tử của Huyền Nguyệt cung.
Trần Uyển Dung sau đó nói: "Đúng là hắn yêu thích sắc đẹp, nhưng hắn đối với tất cả nữ nhân của hắn đều rất tốt."
Nghe vậy, tóc trắng nữ tử hừ một tiếng, "Quả nhiên nam nhân đều giống nhau."
Sau đó tóc trắng nữ tử tiếp tục hỏi: "Thiên phú võ đạo của hắn như thế nào?"
Trần Uyển Dung trả lời: "Hắn... đã đột phá đến Đại Tông Sư cảnh giới, hơn nữa đệ tử sở dĩ có thể nhanh chóng đột phá Đại Tông Sư cảnh giới, cũng là nhờ sự giúp đỡ của hắn."
Nghe vậy, tóc trắng nữ tử giật mình trong lòng, sau đó nàng nhíu mày, "Đại Tông Sư? Hắn năm nay hẳn là mới 18 tuổi? Hắn thích sắc đẹp như vậy, sao có thể nhanh chóng đột phá Đại Tông Sư cảnh giới như vậy?"
Trần Uyển Dung trả lời: "Đệ tử không biết."
Tóc trắng nữ tử tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Con ngay cả lai lịch của hắn cũng không biết, con cứ như vậy giao thân thể cho hắn? Con thật sự muốn làm vi sư tức chết!"
Tóc trắng nữ tử hít sâu một hơi, sau đó tiếp tục hỏi: "Con nói con có thể đột phá Đại Tông Sư cảnh giới là nhờ sự giúp đỡ của hắn, nói một chút xem, chuyện này là thế nào?"
Nghe được vấn đề này, trên gương mặt băng lãnh trắng nõn của Trần Uyển Dung xuất hiện một vệt đỏ ửng, nàng do dự.
Thấy Trần Uyển Dung không trả lời, tóc trắng nữ tử tiếp tục nói: "Sao? Các ngươi là sử dụng bàng môn tà đạo gì? Không dám nói?"
Trần Uyển Dung khẽ cắn răng, sau đó trả lời: "Đệ tử cùng hắn hoan ái, đột phá Đại Tông Sư cảnh giới, đồng thời đệ tử ở cùng hắn, thực lực sẽ tăng lên nhanh chóng."
Nghe được câu trả lời của Trần Uyển Dung, tóc trắng nữ tử giật mình trong lòng, nàng đột nhiên hiểu ra điều gì đó.
Lập tức tóc trắng nữ tử giơ tay lên, thân thể Trần Uyển Dung không bị khống chế bay đến trước mặt tóc trắng nữ tử, nữ tử lập tức nắm lấy cổ tay Trần Uyển Dung, kiểm tra thân thể của nàng.
Sau đó nàng dùng giọng kinh ngạc thì thào nói: "Không có âm tà chi khí, đúng là phương pháp song tu chính tông."
"Hắn đi không phải võ đạo, là tu tiên chi đạo!"
Tóc trắng nữ tử xem ra chấn kinh tột độ, qua hồi lâu nàng mới hoàn hồn, sau đó nói: "Không ngờ con của Nguyệt nhi lại có cơ duyên như thế."
Nói đến đây, tóc trắng nữ tử buông cổ tay Trần Uyển Dung ra, sau đó hỏi: "Con có biết vì sao vi sư không cấm đệ tử trong Huyền Nguyệt cung tìm kiếm đạo lữ không?"
Trần Uyển Dung nói: "Đệ tử không biết."
Tóc trắng nữ tử nói: "Ở thế giới của vi sư, từng có người nghiên cứu ra phương pháp tu hành đặc biệt từ chuyện nam nữ, đó chính là phương pháp song tu, nhưng phương pháp tu luyện này, chỉ có nam nữ yêu nhau mới có thể tu hành, nếu không làm được tâm thần tương thông, ngược lại sẽ khiến cho cả hai tẩu hỏa nhập ma."
"Vi sư không cấm đệ tử tìm kiếm đạo lữ, là muốn xem có đệ tử nào sẽ lĩnh ngộ được phương pháp tu hành như vậy hay không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận