Đa Tử Đa Phúc, Theo Cưới Vợ Bắt Đầu Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 135: Dã tâm rất lớn, cũng không biết có hay không xứng đôi thực lực

**Chương 135: Dã tâm rất lớn, cũng không biết có xứng với thực lực hay không**
Tiêu Bằng Thiên là đại tướng quân của bộ lạc Thiên Lang Vương, hơn nữa còn là người ứng cử Thiên Lang Vương.
Lộ Thần lúc này dám thả hắn về bộ lạc Thiên Lang Vương, đây là điều mà Da Luật Nam Yên dù thế nào cũng không thể ngờ tới.
Khí phách của Bắc Vương thật không giống một đứa trẻ mười sáu, mười bảy tuổi, trong lúc nhất thời, ánh mắt Da Luật Nam Yên đều không kìm được đi theo bóng lưng Lộ Thần, không cách nào rời đi.
Nói thật ra, Da Luật Nam Yên không có lòng tin quá lớn đối với Tiêu Bằng Thiên, như hôm nay Lang Vương c·hết trận, mà bản thân nàng - trung tâm quyền lực của bộ lạc Thiên Lang Vương cũng bị Bắc Vương mang đi.
Một khi Tiêu Bằng Thiên trở lại bộ lạc Thiên Lang Vương, hắn chính là trung tâm quyền lực kế tiếp.
Hắn hoàn toàn có khả năng chỉ huy bộ lạc Thiên Lang Vương rời khỏi bắc địa, hoặc là lựa chọn gia nhập bộ lạc Bắc Tiên Vương, cự tuyệt dời vào bắc quận.
Dám thả Tiêu Bằng Thiên về bộ lạc Thiên Lang Vương vào lúc này, thật không phải ai cũng có khí phách như vậy.
Da Luật Nam Yên theo trên thân Lộ Thần thấy được sự tự tin tuyệt đối.
Tiểu nam nhân này là người nàng thấy tự tin nhất, lại có khí phách lớn nhất trong số những nam nhân!
Tiêu Văn Dao lúc này lấy lại tinh thần, nàng thận trọng hỏi: "A cữu, Bắc Vương dự định thả ngươi trở về sao?"
Tiêu Bằng Thiên gật đầu nói: "Bắc Vương đã đem chuyện dời bộ lạc vào bắc quận giao cho ta phụ trách."
Ánh mắt Da Luật Nam Yên thu lại từ trên thân Lộ Thần, nàng nhìn về phía Tiêu Bằng Thiên nói ra: "Tiêu tướng quân, xem ra Bắc Vương rất coi trọng ngươi."
Nghe được lời này của Da Luật Nam Yên, Tiêu Bằng Thiên trong lòng ngũ vị tạp trần.
Hắn cười khổ nói: "Vậy cũng coi như là vinh hạnh của ta đi."
Nói đến đây, Tiêu Bằng Thiên nhìn Tiêu Văn Dao, nhắc nhở: "Dao Dao, Bắc Vương phủ không phải vương đình, sau khi đến Bắc Vương phủ, không thể tùy hứng làm bậy như trước kia."
Tiêu Bằng Thiên biết Tiêu Văn Dao có sở thích tùy tiện t·ra t·ấn nô lệ, nếu là ở vương đình, đương nhiên sẽ không có ai nói gì.
Nhưng Bắc Vương phủ không giống, trong bắc vương phủ đều là người Đại Hạ, cho dù là nha hoàn hạ nhân cũng là người Đại Hạ, mà Tiêu Văn Dao chẳng qua là con tin Man tộc, nếu nàng còn tùy tiện khinh nhục hạ nhân như trước kia, rất có thể sẽ chọc giận Bắc Vương.
Tiêu Văn Dao nói ra: "A cữu yên tâm, ta biết nên làm như thế nào."
Trong lòng Tiêu Văn Dao đã định nghĩa mình là nô lệ của Bắc Vương, trước kia nàng từng có nhiều nô lệ như vậy, tự nhiên biết nô lệ phải làm như thế nào.
Nhắc nhở Tiêu Văn Dao xong, Tiêu Bằng Thiên lại nhìn Da Luật Nam Yên nói: "Vương phi, bảo trọng!"
Tiếng nói vừa dứt, Tiêu Bằng Thiên liền quay người đi về phía vị trí của các trưởng lão Man tộc.
Nhìn thấy Tiêu Bằng Thiên lại trở về, tựa hồ còn khôi phục thực lực, trong lúc nhất thời các trưởng lão Man tộc đều vô cùng hưng phấn, trong lòng không kìm được hiện ra một tia ý nghĩ không nên có, bất quá một câu của Tiêu Bằng Thiên lúc này trong nháy mắt khiến cho đám trưởng lão Man tộc đau thấu tim gan.
"Các vị trưởng lão, ta đã hiệu trung Bắc Vương, chuyện dời vào bắc quận liền do ta toàn quyền phụ trách."
Đại tế ti thở dài quay người nói ra: "Đi thôi, trở về chuẩn bị đi."
Hắn không muốn nói thêm gì nữa, bộ lạc Thiên Lang Vương đã bước lên con đường cùng, cho dù Tiêu Bằng Thiên trở về cũng không làm nên chuyện gì.
Hiện tại Bắc Tiên Vương chỉ sợ đã suất lĩnh đại quân khắp nơi tìm kiếm bọn họ tại bắc địa, tuy rằng Tiêu Bằng Thiên trở lại, nhưng một ít người bọn họ trong bộ lạc cũng căn bản không có biện pháp cứng đối cứng với Bắc Tiên Vương.
Xuôi nam là biện pháp duy nhất để bọn họ tránh đi Bắc Tiên Vương.
Hoặc là bọn họ trực tiếp gia nhập bộ lạc Bắc Tiên Vương.
Bất quá, đại đa số người của bộ lạc Thiên Lang Vương chỉ sợ cũng sẽ không gia nhập bộ lạc Bắc Tiên Vương.
Dưới sự lãnh đạo của Da Luật Nam Yên những năm qua, lối sống cùng tập quán sinh hoạt của bộ lạc Thiên Lang Vương đã càng thêm tiếp cận Đại Hạ, mà bộ lạc Bắc Tiên Vương còn thuộc loại bộ lạc chưa hoàn toàn khai hóa.
Đương nhiên, cũng không loại trừ có người càng ưa thích cuộc sống trên thảo nguyên.
Nghe được lời đại tế ti, tất cả mọi người không cần phải nhiều lời nữa, trên đường về bộ lạc, không có bất kỳ ai mở miệng nói chuyện, Bắc Phong hô hô trên thảo nguyên, ngoại trừ tiếng gió, cơ hồ chỉ có thể nghe được tiếng vó ngựa.
Cùng lúc đó.
Lộ Thần cũng mang theo Da Luật Nam Yên cùng Tiêu Văn Dao bước lên đường về.
Suốt dọc đường, Lộ Thần nhiều lần động tâm tư đối với Da Luật Nam Yên, muốn tại nơi bọn họ nghỉ ngơi, trực tiếp đem Da Luật Nam Yên làm.
Loại mỹ phụ thành thục như Da Luật Nam Yên có lực sát thương rất lớn đối với nam nhân, Lộ Thần phát hiện cho dù mình đã đến Tông Sư cảnh giới, khi ở trước mặt Da Luật Nam Yên đều có chút không khống chế nổi chính mình.
Việc Da Luật Nam Yên có thể bảo trì hoàn bích chi thân mấy chục năm tại bộ lạc Man tộc khiến cho Lộ Thần không thể không bội phục Da Luật Nam Yên.
Nếu Da Luật Nam Yên không có chút thủ đoạn, không có chút thực lực, thì không thể nào bảo trì hoàn bích chi thân nhiều năm như vậy trong một bộ lạc Man tộc.
May ra bên cạnh Lộ Thần luôn có thị vệ áp sát Bạch Khanh Khanh đi theo, những lúc Lộ Thần không thể tự kiềm chế, liền đi tìm Bạch Khanh Khanh tâm sự, bồi dưỡng một chút cảm tình.
Tuy rằng bây giờ Da Luật Nam Yên đã thuộc về Lộ Thần, Lộ Thần hoàn toàn có thể chiếm hữu nàng, nhưng dù sao bọn họ còn đang trên đường trở về, Lộ Thần muốn chờ trở lại Nhạn Thành, để hạ nhân giúp Da Luật Nam Yên cùng Tiêu Văn Dao quản lý một chút rồi nói.
Không lâu sau.
Đám người Lộ Thần cuối cùng đã tới Nhạn Thành.
Thấy Lộ Thần mang về vương phi của Thiên Lang Vương cùng con gái Thiên Lang Vương, đám dân chúng Nhạn Thành đều sôi trào.
Điều này tại đám dân chúng xem ra, Bắc Vương không chỉ chinh phục bộ lạc Thiên Lang Vương, còn chinh phục nữ nhân của Thiên Lang Vương.
Tuy rằng ý nghĩ này có chút không đứng đắn, nhưng đối với đám dân chúng mộc mạc mà nói, đây đích xác là một chuyện khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái.
Trước kia đều là Man tộc xuôi nam đoạt nữ nhân Đại Hạ bọn họ, hiện tại vương gia bọn hắn cuối cùng đã hả giận, đem nữ nhân cùng nữ nhi của Thiên Lang Vương đoạt trở về.
Chỉ cần nghĩ tới Bắc Vương mỗi tối hung hăng t·ra t·ấn nữ nhân cùng nữ nhi Thiên Lang Vương, trong lòng đám dân chúng liền vô cùng thoải mái.
Da Luật Nam Yên cùng Tiêu Văn Dao cưỡi ngựa, nhìn dân chúng hai bên Nhạn Thành reo hò, đều cảm thấy có chút không biết làm sao.
Việc đám dân chúng Nhạn Thành reo hò cũng bởi vì Bắc Vương đem hai nữ nhân các nàng mang theo trở về, điều này làm cho các nàng thân là người trong cuộc nhất thời có một loại cảm giác bị sỉ nhục.
May ra không lâu sau các nàng đã đến Bắc Vương phủ.
Lộ Thần cưỡi ngựa trở lại Bắc Vương phủ, Mục Tử Huyên đã mang theo Đại Chu, Tiểu Chu chờ đợi tại cửa Vương phủ.
Cẩm Y vệ sớm đã đem chuyện Lộ Thần mang theo hai nữ nhân trở về nói cho Mục Tử Huyên, cho nên Mục Tử Huyên cũng sớm sắp xếp xong gian phòng cho Da Luật Nam Yên cùng Tiêu Văn Dao, đồng thời còn chuẩn bị cho các nàng hai cái một số nha hoàn cùng hạ nhân.
Lộ Thần vừa xuống ngựa, Mục Tử Huyên lập tức đi tới, "Vương gia, ngài đã về."
Lộ Thần mỉm cười, nói: "Nửa tháng này bản vương không có ở Vương phủ, một mình nàng quản lý sự tình Vương phủ, khổ cực rồi."
Mục Tử Huyên nói: "Đều là thiếp thân phải làm, không khổ cực."
Lúc này, Mục Tử Huyên quay đầu nhìn về phía Da Luật Nam Yên cùng Tiêu Văn Dao.
Mục Tử Huyên cười nhẹ nhàng hỏi: "Vương gia, đây chính là hai nữ tử ngài để Cẩm Y vệ truyền tin nói cho thiếp thân sao?"
Lộ Thần quay đầu nhìn về phía Da Luật Nam Yên cùng Tiêu Văn Dao, sau đó giới thiệu với Mục Tử Huyên: "Vị này là vương phi của Thiên Lang Vương, vị này là con gái Thiên Lang Vương."
Nghe nói như thế, Mục Tử Huyên lập tức đi tới trước mặt Da Luật Nam Yên cùng Tiêu Văn Dao.
Da Luật Nam Yên lập tức nói: "Gặp qua vương phi."
Vương phi gặp vương phi, theo lý thuyết không cần hành lễ như thế, nhưng Da Luật Nam Yên biết thân phận của mình không khác gì tù nhân, nếu nàng sau này muốn có cuộc sống dễ chịu tại Bắc Vương phủ, nhất định phải giữ gìn mối quan hệ với vương phi của Bắc Vương.
Thấy Da Luật Nam Yên đều hướng Mục Tử Huyên hành lễ, Tiêu Văn Dao hậu tri hậu giác cũng tranh thủ thời gian học theo hành lễ nói: "Gặp qua vương phi."
Mục Tử Huyên mỉm cười, sau đó vịn tay ngọc Da Luật Nam Yên cùng Tiêu Văn Dao nói ra: "Hai vị không cần phải khách khí, từ nay về sau chúng ta đều là người một nhà."
Lúc này Mục Tử Huyên đột nhiên nghĩ tới điều gì, nói tiếp: "Đúng rồi, ta còn không biết tên cùng tuổi của hai vị?"
Da Luật Nam Yên cùng Tiêu Văn Dao đã tiến vào Bắc Vương phủ, sau này các nàng liền muốn vứt bỏ thân phận ban đầu, không thể còn để cho bọn hắn "Vương phi" hoặc là "Công chúa".
Da Luật Nam Yên lập tức nói: "Hồi vương phi, tên ta là Da Luật Nam Yên, nay ba mươi hai tuổi."
Tiêu Văn Dao cũng vội vàng nói: "Ta gọi Tiêu Văn Dao, năm nay mười tám tuổi."
Mục Tử Huyên vừa cười vừa nói: "Ba mươi hai tuổi nha, lớn hơn ta rất nhiều, sau này ta liền gọi ngươi là Nam Yên tỷ tỷ đi."
Da Luật Nam Yên vội vàng nói: "Vương phi, như thế không ổn, ta chỉ là con tin của vương gia, làm sao có thể đảm đương nổi việc ngươi gọi ta là tỷ tỷ."
Mục Tử Huyên vừa cười vừa nói: "Không có gì không ổn, Bắc Vương phủ không có nhiều quy củ như vậy."
So với những lễ pháp kia của Đại Hạ, Bắc Vương phủ hiển nhiên không có nói cứu nhiều như vậy, Mục Tử Huyên thân là vương phi còn gọi Sở Ngữ Cầm là Sở di theo Lộ Thần, gọi Da Luật Nam Yên một tiếng tỷ tỷ cũng không tính là gì.
Điều quan trọng nhất là Da Luật Nam Yên là vương phi của Thiên Lang Vương, tuy rằng Da Luật Nam Yên bây giờ đã rời đi bộ lạc Thiên Lang Vương, nhưng thân phận của nàng đối với Lộ Thần mà nói có tác dụng chính trị vô cùng trọng yếu.
Lúc này Mục Tử Huyên tiếp tục nói: "Đúng rồi, ta đã cho người chuẩn bị xong gian phòng cho hai vị, các ngươi đi theo ta."
Cái này. . .
Nhìn thấy vương phi Mục Tử Huyên nhiệt tình như vậy, Da Luật Nam Yên cùng Tiêu Văn Dao đều cảm thấy có chút mộng.
Hai người bọn họ chẳng qua là tù nhân, không ngờ tới vương phi của Bắc Vương thế mà lại khách khí với các nàng như vậy.
Bất quá Da Luật Nam Yên tuổi tác lớn, kinh nghiệm tương đối nhiều, cũng biết đây là thủ đoạn lung lạc nhân tâm của Mục Tử Huyên, chỉ là nàng có chút nghĩ không thông Mục Tử Huyên lôi kéo mình - vương phi Thiên Lang Vương có thể làm được gì.
Lúc này Da Luật Nam Yên cùng Tiêu Văn Dao đồng thời quay đầu nhìn về phía Lộ Thần, các nàng hiện tại là nữ nhân của Lộ Thần, tự nhiên muốn xem sắc mặt đường.
Lộ Thần mặt tươi cười nói với Da Luật Nam Yên cùng Tiêu Văn Dao: "Hai người các ngươi liền theo ái phi của bản vương đi vào làm quen đi."
Thấy Lộ Thần đều nói như vậy, Da Luật Nam Yên cùng Tiêu Văn Dao trăm miệng một lời nói: "Vâng, vương gia."
Sau đó hai người theo Mục Tử Huyên tiến vào Vương phủ.
Lộ Thần vỗ mông Bạch Khanh Khanh, ra hiệu để cho nàng cũng đi theo vào, sắc mặt Bạch Khanh Khanh nhất thời hiện lên một vệt ráng đỏ, bất quá nàng cũng không nói gì thêm, lập tức đi vào theo.
Da Luật Nam Yên là cửu phẩm võ giả, mà Tiêu Văn Dao cũng là thất phẩm võ giả, trước khi triệt để khống chế hai người bọn họ, Lộ Thần vẫn có chút lo lắng hai người bọn họ sẽ bất lợi đối với người Vương phủ, cho nên đề phòng vẫn là cần phải đề phòng.
Lộ Thần không hy vọng hậu cung của mình ô yên chướng khí.
Đợi đến khi Mục Tử Huyên mang theo Da Luật Nam Yên cùng Tiêu Văn Dao tiến vào Vương phủ, Lộ Thần cũng trực tiếp đi thư phòng.
Cùng lúc đó.
Cổng Nhạn Thành.
Một lão nhân tóc hoa râm, mặc áo vải thô, dừng lại ngừng chân trước cột bố cáo ở cửa thành, hắn lẳng lặng nghe tiếng nghị luận của người qua đường.
"Vương gia thật sự là cho chúng ta hả một hơi giận! Trước kia đều là Man tộc đoạt nữ nhân của chúng ta, hôm nay cuối cùng đã đến phiên chúng ta đoạt nữ nhân Man tộc!"
"Vương phi Thiên Lang Vương dáng dấp thật xinh đẹp, vương gia thật có phúc!"
"Con gái Thiên Lang Vương cũng không tệ a, không chỉ xinh đẹp, dáng người còn tốt, mà lại hai chân cũng đặc biệt có lực!"
"Các ngươi bọn gia hỏa này, trong đầu toàn là nữ nhân, chẳng lẽ các ngươi còn không biết Bắc Vương dự định đem bộ lạc Thiên Lang Vương dời vào bắc quận sao?"
"Muốn ta nói, liền nên đem những tên man tử chưa khai hóa kia toàn bộ g·iết đi, Bắc Vương thế mà còn đem bọn hắn dời đến bắc quận."
"G·iết? Ngươi biết cái gì, ngươi không nghe nói Bắc Vương chuẩn bị xây dựng rầm rộ, sửa đường, tu thành trì sao? Muốn là đem những tên Man tộc kia đều g·iết, ngươi đi làm lao động?"
"Haizz, bộ lạc Thiên Lang Vương đều đã thần phục Bắc Vương, dời vào bắc quận thì dời vào bắc quận chứ sao."
"Ta nghe nói Bắc Vương không chỉ định đem bộ lạc Thiên Lang Vương dời vào bắc quận, hắn còn dự định đem trọn cả bắc địa chia làm đất phong của hắn, qua không được bao lâu Man tộc bắc địa đều thành con dân của vương gia, nếu ai dám không thần phục, vương gia sẽ phái binh đ·á·n·h kẻ đó!"
"Vẫn là Bắc Vương có bá lực a, muốn lúc trước, chúng ta nào dám nghĩ Man tộc sẽ có ngày hôm nay."
...
Nghe đám dân chúng đàm luận, lão nhân tóc trắng lẩm bẩm: "Dã tâm rất lớn, cũng không biết có thực lực xứng đôi hay không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận