Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 97: Lãng mạn đi qua (length: 7822)

Trên sân khấu, mỹ nữ DJ hưng phấn nhảy nhót tưng bừng, giơ cao hai tay kéo theo bầu không khí, quán bar ánh đèn cũng nương theo điệu nhạc sống động điên cuồng lóng lánh, phối hợp âm thanh huyên náo, tiếng hoan hô và huýt sáo bên trong đám đông, cả quán bar đều sôi động, bầu không khí được đẩy lên đến đỉnh điểm.
Thì liền phòng livestream của Đường Vũ Hân cũng theo đó trở nên điên cuồng, khung bình luận như thủy triều, còn không ngừng lướt các biểu tượng khiêu vũ.
"Kiểu rượu này chơi đã quá sung sướng."
Fan hâm mộ nhỏ 'Dầu mỏ' từ đáy lòng tán thưởng: "Đúng vậy, bầu không khí đỉnh quá, thích quá."
"Kỳ quái, ta Vương Long không khống chế nổi thân thể của mình, vậy mà lại khiêu vũ trước điện thoại!"
"Sóng âm mạnh quá, ta bị lắc đến dưới sàn rồi, cứ đập đầu xuống sàn nhà! Tiếng động cũng là bang bang bang!"
Cô nàng thỏ cung kính mang đĩa trái cây và khiên thánh Thập Tự Quân đặt lên bàn trà, còn cẩn thận chuẩn bị một bộ ly chân cao.
"Mở rượu cho ta." Trần Phàm bá khí ra lệnh.
"Vâng. Trần tiên sinh." Một cô nàng thỏ xinh đẹp lấy ra dụng cụ mở nút chai chuyên dụng chạy bằng điện, từ từ mở nút chai rượu vang đỏ.
"Mời chậm dùng." Cô nàng thỏ hướng Trần Phàm nở nụ cười ngọt ngào, chậm rãi lui xuống.
Bình rượu vang đỏ đắt tiền được mở ra, một mùi thơm nồng nàn của rượu vang đỏ tràn ra.
"Oa, thơm quá." Liễu Hân Manh lập tức mê mẩn nhắm mắt lại, hít hà.
Tôn Na và Triệu Quyên thì lập tức hưng phấn lấy điện thoại di động ra, chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè, còn kèm theo lời than thở: "Rượu vang đỏ Hoàng gia đặc chế của Pháp 49 vạn một bình, uống một ngụm cũng mất một vạn rồi, hôm nay quá may mắn, chỉ ngửi hương thôi cũng đủ say mê rồi."
Đường Vũ Hân hướng Trần Phàm nở nụ cười ngọt ngào nói: "Trần Phàm, ta rót cho ngươi một ly nhé."
Trần Phàm cũng cảm thấy kinh ngạc, Đường Vũ Hân này trở mặt cũng nhanh thật, mới vừa nãy còn châm chọc khiêu khích hắn, đột nhiên lại trở nên ngọt ngào đáng yêu như vậy.
Nói xong, Đường Vũ Hân đưa tay muốn cầm lấy bình rượu vang đỏ.
Trần Phàm lại ngăn Đường Vũ Hân lại, lạnh nhạt nói: "Để ta tự rót."
Sau đó, ngay trước ánh mắt mong chờ của mấy nữ sinh, Trần Phàm cầm lấy bình rượu vang đỏ Hoàng gia Pháp, rót vào ly rượu.
Màu đỏ sẫm Quỳnh Tương Ngọc Dịch phản chiếu ánh đèn trắng, ưu nhã chậm rãi chảy ra, tỏa ra hương thơm quyến rũ, thật sự là quá phong độ.
Trần Phàm rót chén rượu vang đỏ đầu tiên, mấy nữ sinh còn tưởng Trần Phàm sẽ nếm thử một ngụm trước.
Không ngờ, Trần Phàm lại cười híp mắt đưa chén rượu vang đỏ đầu tiên này tới trước mặt Hứa Tình Nhu: "Hứa Tình Nhu, chén đầu tiên cho cô nếm thử trước."
Hành động của Trần Phàm khiến mấy nữ sinh đều vô cùng bất ngờ.
Liễu Hân Manh và Tôn Na dẫn đầu phản đối.
Liễu Hân Manh không cam lòng bĩu môi nói: "Trần Phàm! Ngươi thật là không công bằng, sao cái gì cũng để cho Hứa Tình Nhu làm trước vậy?"
Tôn Na cũng tức giận phản đối: "Trần Phàm, có phải ngươi thích Hứa Tình Nhu không, cái gì cũng nhường cho cô ấy?"
Mấy nữ sinh đều ghen tị, tức tối nhìn Trần Phàm.
Chén rượu vang đỏ đỉnh cấp này, nếu như Trần Phàm tự mình thưởng thức, các cô cũng sẽ không có ý kiến.
Nhưng Trần Phàm lại không công bằng quá rõ ràng, không hề che giấu, không những để Hứa Tình Nhu chọn món, mà cả cái đặc quyền thưởng rượu đầu tiên, cũng để dành cho Hứa Tình Nhu.
Trong lòng Đường Vũ Hân lại càng cảm thấy chua xót thất bại, trong đôi mắt đẹp của nàng thoáng chút ủy khuất, cảm thấy mình lại một lần nữa bại dưới tay Hứa Tình Nhu.
Hứa Tình Nhu thấy mấy người bạn đều lên tiếng phản đối, nàng có chút ngại ngùng nói: "Trần Phàm, cậu không cần rót cho mình trước đâu, cậu rót cho bọn họ trước đi."
Hứa Tình Nhu tự nhiên cũng cảm nhận được sự chăm sóc đặc biệt của Trần Phàm dành cho mình, nhưng nàng không hiểu tại sao.
Liễu Hân Manh tiến đến bên cạnh Trần Phàm, giữ chặt cánh tay Trần Phàm lay lay nói: "Đúng đó, tại sao phải để Hứa Tình Nhu nếm trước?"
Trần Phàm nhìn mấy cô gái, cười nhạt giải thích: "Các cậu đừng nghĩ linh tinh, thật ra ta và Hứa Tình Nhu đều là học sinh cấp ba trường số 4, trước kia từng gặp mặt rồi."
Lời của Trần Phàm khiến mấy cô gái đều kinh hãi, không ai ngờ rằng Trần Phàm và Hứa Tình Nhu lại là bạn học.
"Hai người là bạn học?" Liễu Hân Manh nghi hoặc nhìn Trần Phàm, lại nhìn Hứa Tình Nhu.
Liễu Hân Manh lúc này mới hiểu ra một chút, vì sao Trần Phàm lại khắp nơi chăm sóc Hứa Tình Nhu như vậy.
Sự bất mãn của Tôn Na và Triệu Quyên về sự không công bằng của Trần Phàm, cũng giảm đi ít nhiều.
Dù sao Trần Phàm và Hứa Tình Nhu có chút quan hệ, chăm sóc cô ấy một chút cũng là chuyện dễ hiểu.
Nghe Trần Phàm nói, người ngạc nhiên nhất đương nhiên là Hứa Tình Nhu.
Hứa Tình Nhu nhấp nháy đôi mắt đẹp sáng ngời, tò mò nhìn Trần Phàm, nàng cố gắng nhớ lại, nhưng mãi vẫn không thể nghĩ ra trước kia từng gặp Trần Phàm ở đâu.
Hứa Tình Nhu hơi ngơ ngác nói: "Trần Phàm, trước đây chúng ta từng gặp nhau sao? Em cảm thấy anh có chút quen mắt, nhưng lại không thể nhớ ra."
Trần Phàm cười nhạt nói: "Cô không nhớ ra cũng bình thường, giữa chúng ta còn có một chút hiểu lầm nhỏ, cô còn nhớ hồi cấp ba, có một lần tôi chơi máy bay giấy trên lầu, không cẩn thận làm trúng cô không?"
Trần Phàm vừa nói, Hứa Tình Nhu rốt cuộc nhớ ra.
Hồi cấp ba quả thực có chuyện đó, Hứa Tình Nhu từng bị một chiếc máy bay giấy của một nam sinh va vào ngực, tình cảnh này bị rất nhiều bạn học nhìn thấy, và bị rất nhiều người xì xào bàn tán một hồi lâu.
Hứa Tình Nhu nhớ đến chuyện đó, lúc ấy nàng quả thật có nhìn thấy mặt của nam sinh đó, chỉ là khi đó Trần Phàm rất bối rối, liếc nhìn Hứa Tình Nhu một cái rồi bỏ chạy.
Sau khi nhớ lại một hồi, nam sinh kia đúng là Trần Phàm không sai.
Mặt Hứa Tình Nhu đỏ lên nói: "Thì ra là anh."
Hứa Tình Nhu có chút đỏ mặt, không ngờ chiếc máy bay giấy hồi đó đập trúng ngực mình, lại chính là cái người trẻ tuổi có chút thần bí này.
Bất quá, cả Trần Phàm và Hứa Tình Nhu đều không nói rõ ràng, cho nên mấy nữ sinh khác cũng không biết máy bay giấy đã đập vào vị trí nào, còn tưởng rằng chỉ là đụng chạm thông thường.
Liễu Hân Manh bĩu môi nói: "Không ngờ hai người còn có một kỷ niệm lãng mạn như vậy."
Tôn Na cũng bất đắc dĩ nói: "Đúng đó, đã hai người có duyên phận như vậy, vậy thì tôi cũng không giận Trần Phàm không công bằng nữa."
Trần Phàm nở một nụ cười thân sĩ, lại đưa ly rượu đỏ đến trước mặt Hứa Tình Nhu, chậm rãi nói: "Cho nên, chén rượu đầu tiên này tôi mời cô thưởng thức, xem như tôi xin lỗi cô vì cái máy bay giấy năm đó."
Mấy nữ sinh khác đều ghen tị nhìn Hứa Tình Nhu.
Đây đâu phải loại rượu vang đỏ thông thường, đây là rượu vang đỏ đỉnh cấp có giá trị 49 vạn đó.
Chỉ riêng một chén này thôi cũng phải mấy vạn rồi.
Liễu Hân Manh ghen tị lẩm bẩm: "Ước gì có nam sinh nào tỏ tình với mình như vậy."
Tôn Na cũng gật đầu đồng tình.
【Đinh, mục tiêu Hứa Tình Nhu có ấn tượng sâu sắc với kí chủ, tiến độ nhiệm vụ "Khắc sâu trong tim": 49%】 【Chúc mừng kí chủ, nhận được độ thiện cảm của Hứa Tình Nhu: +1】 【Độ thiện cảm của Hứa Tình Nhu: 44】 Nghe lời của Trần Phàm đầy thành ý xin lỗi, Hứa Tình Nhu cũng có chút cảm động, từ chối nữa thì thành ra làm bộ làm tịch.
Sau đó, Hứa Tình Nhu nhẹ nhàng nắm lấy chân ly rượu đỏ bằng ngón tay ngọc, nâng ly lên ra hiệu với Trần Phàm, trên khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười ngọt ngào nói: "Được, cảm ơn anh, Trần Phàm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận