Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú

Thần Hào Hẹn Hò Hệ Thống, Ta Có Thể Thu Thập Mỹ Nữ Thiên Phú - Chương 351: Tâm tình nhân sinh cùng tương lai (length: 4018)

Cùng Liễu Tư Uyển tốc độ tiến triển khiến Trần Phàm rất hài lòng, nàng độ thiện cảm đã đến 40, tăng trưởng tốc độ rất nhanh.
Là một người trẻ tuổi huyết khí phương cương, cùng Liễu Tư Uyển dạng này mỹ nhân nở nang ôm ấp thân mật lâu như vậy, Trần Phàm tự nhiên cũng có chút không nhịn được, nhu cầu cấp bách một đội cứu hỏa.
Trở lại biệt thự, Ôn Như Ngọc vừa mới mỉm cười nghênh đón: "Chủ nhân, ngươi trở về."
Trần Phàm cười híp mắt kéo tay nhỏ của Ôn Như Ngọc, nóng nảy đi vào phòng ngủ: "Mau tới, chúng ta tâm tình một chút nhân sinh và tương lai."
Trong đôi mắt đẹp của Ôn Như Ngọc thoáng hiện một vẻ kinh ngạc: "Chủ nhân, ngươi sao vừa về đã..."
Trần Phàm lôi kéo Ôn Như Ngọc tiến vào phòng ngủ, liền lập tức đóng cửa lại.
...
Sáng sớm hôm sau, Trần Phàm tinh thần phấn chấn lái xe đi làm.
Tối hôm qua giày vò Ôn Như Ngọc hơn nửa đêm, Trần Phàm hiện tại là mười phần thỏa mãn, cho nên tâm tình rất tươi đẹp.
Tiến vào văn phòng vẽ lên mấy tấm nguyên họa, điện thoại di động của Trần Phàm vang lên.
Cầm lên xem, là Hạ Mộng Vũ của bệnh viện Hoa Cẩm Chướng gọi tới.
Trần Phàm không hề bất ngờ, hắn đã đề bạt Hạ Mộng Vũ làm tổ trưởng tiểu tổ nghiên cứu dược trung thành, nhất định sẽ gặp phải sự tình cần Trần Phàm đưa ra quyết định.
Trần Phàm cũng có ý bồi dưỡng Hạ Mộng Vũ, cho nên cố ý sắp xếp như vậy, tăng cơ hội tiếp xúc với Hạ Mộng Vũ.
Trần Phàm nghe máy nói: "Alo, Hạ thầy thuốc có chuyện gì sao?"
Quả nhiên, trong điện thoại giọng của Hạ Mộng Vũ mang theo một chút lo lắng nói: "Trần đổng, sau khi Lưu Minh Hạo bị ngài sa thải, quả nhiên mang đi tất cả tài liệu thí nghiệm, hiện tại mấy người chuyên gia của tiểu tổ nghiên cứu đều có chút bất mãn, hơn nữa mấy chuyên gia này có ý kiến rất lớn với ta..."
Trần Phàm hỏi: "Vì cái gì?"
Hạ Mộng Vũ dừng lại một chút, dường như đã quyết định nói: "Là như vậy, ta vốn cũng chỉ có chức danh sơ cấp, địa vị thấp nhất trong tiểu tổ nghiên cứu, mà những chuyên gia kia đều là người thành danh đã lâu, bọn họ rất không cao hứng khi ngài đề bạt ta làm tổ trưởng, đang ở bệnh viện nhao nhao, tuy có viện trưởng Lục giúp ta nói chuyện, nhưng cũng không thể làm lắng dịu cơn giận của các chuyên gia."
Hạ Mộng Vũ giới thiệu qua với Trần Phàm, Trần Phàm lúc này mới biết.
Trước khi Lưu Minh Hạo bị sa thải, thành viên chủ yếu của tiểu tổ nghiên cứu dược trung thành này là như thế này.
Tổ trưởng là Lưu Minh Hạo, có năm thành viên, ngoài Hạ Mộng Vũ ra, bốn thành viên khác đều là lão đông y thâm niên của bệnh viện, tại giới đông y Hàng Thành cũng là những người có danh tiếng hiển hách.
Sau khi Lưu Minh Hạo bị sa thải, Hạ Mộng Vũ là nữ thầy thuốc trẻ tuổi có tư lịch thấp nhất lập tức thành tổ trưởng, tự nhiên rất khó để bốn lão đông y còn lại tâm phục khẩu phục, có chút áp chế không được tình hình.
Cho nên Hạ Mộng Vũ không thể không gọi điện báo cáo với Trần Phàm.
Trần Phàm nghe ra trong giọng nói của Hạ Mộng Vũ có chút khẩn trương, cười nhạt nói: "Không có việc gì, Hạ thầy thuốc cô cứ yên tâm, ta lập tức đến bệnh viện một chuyến, tự mình xử lý."
Nghe được Trần Phàm muốn đích thân đến, tâm tình của Hạ Mộng Vũ dễ chịu hơn một chút, nhưng nàng vẫn không yên lòng mà nói: "Trần đổng, ngài không biết đâu, mấy lão đông y này đều là thành danh đã lâu, không dễ nói chuyện như vậy đâu, cho nên độ khó rất lớn..."
Trần Phàm nhẹ nhàng cười một tiếng, nếu là trước đây, Trần Phàm gặp phải những lão đông y này có lẽ sẽ không có cách nào.
Nhưng bây giờ Trần Phàm có được thiên phú cấp mười [đông y châm cứu], đây chính là thiên phú cấp bậc truyền thuyết màu vàng kim, Trần Phàm có được sự tự tin tuyệt đối.
Trần Phàm dùng giọng nói trấn an: "Cô chờ tôi đến là được."
Trong tai từ điện thoại di động truyền đến giọng nói trấn an dịu dàng của Trần Phàm, Hạ Mộng Vũ chẳng hiểu tại sao, cảm thấy một cảm giác nhẹ nhõm, dường như lời Trần Phàm nói mang một ma lực khiến người ta buông lỏng vậy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận